Trương Hợp Hoan không hề muốn tham gia vào cuộc chiến tranh giành nội bộ trong nhà họ Trương này, nhưng bây giờ nhìn lại, cậu muốn hoàn toàn vạch rõ giới hạn với nhà họ Trương cũng rất khó. Trương Gia Long rõ ràng có ý định bắt tay với hai bố con bọn họ, về phần người ông nội kia, có lẽ cũng có ý định tách gia sản ra cho bọn họ, nếu không cũng sẽ không hao tâm tốn sức bày ra khổ nhục kế như vậy để thử thách hai bố con họ.
Trương Gia Long nói: “Tập đoàn Phú Hâm do ông nội con khổ cực cả đời xây dựng nên, cho dù chúng ta không thể khiến Phú Hâm phát triển, cũng không thể để tập đoàn bị hủy trong tay chúng ta được, con nói có đúng hay không?”
Trương Hợp Hoan gật gật đầu, cậu đã hoàn toàn biết rõ ý định của ông ấy.
Cậu cũng không về thẳng Nam Giang mà là đến Thượng Hải, Từ Kha mời cậu đến Thượng Hải xem bộ phim thành phẩm “Thiện nữ u hồn”. Trương Hợp Hoan cũng có chút tò mò, muốn xem xem dưới bàn tay ma quỷ của lão quái Từ này, bộ “Thiện nữ u hồn” này cuối cùng đã biến thành như thế nào.
Mục Tích Xuân cũng đang ở Thượng Hải này, đang đàm phán với chuỗi rạp chiếu phim Quang Mỹ kế hoạch phát sóng “Bạn gái ngổ ngáo của tôi”. Mặc dù Trương Hợp Hoan rất có lòng tin với bộ phim này, nhưng quá trình quảng bá cụ thể của bộ phim lại không hề thuận lợi, giám đốc chuỗi rạp phim cũng không công nhận bộ phim do người mới sản xuất ra này, không biết là ai truyền ra cái gọi là thông tin nội bộ, nói bộ phim này chính là phim nội địa ăn theo làn sóng Hàn Quốc.
Một số người trong quầy bán vé đã bắt đầu dự đoán doanh thu phòng vé của lịch chiếu Giáng Sinh, bài đăng liên quan đến “Bạn gái ngổ ngáo của tôi” cũng không có nhiều, có bài post giới hạn cũng đều là những tin tức tiêu cực.
Trương Hợp Hoan chia tay chú mình ở sân bay, sau đó lái xe chạy thẳng đến văn phòng của Từ Kha. Hiện tại Từ Kha đang có mối quan hệ hợp tác mật thiết với Bona Films, văn phòng này cũng là Bona đặc biệt xây dựng cho ông ta.
Phần hậu kỳ của “Thiện nữ u hồn” gần như đều đã được hoàn thành ở Thượng Hải, lúc Trương Hợp Hoan đến văn phòng của Từ Kha, cậu phát hiện Lăng Điềm Điềm cũng ở đây. Gần đây, tài nguyên của cô ấy không tệ, đã ký hợp đồng với bộ phim mới của anh Long, tin tức liên quan đến Long nữ lang mới nhậm chức cũng tràn ngập trên trên bản tin.
Lăng Điềm Điềm rõ ràng có tương lai rộng mở, cô ấy mỉm cười chào hỏi với Trương Hợp Hoan, người được lợi lớn nhất khi quay lại “Thiện nữ u hồn” chính là cô ấy. Mặc dù còn là nữ chính thứ hai, nhưng mà nương theo việc quay lại và biên tập, đất diễn hiện tại của cô ấy cũng không thua kém nữ chính số một là Văn Vịnh Thi.
Trương Hợp Hoan nói: “Khéo như vậy, cô Lăng cũng đến xem phim mẫu à?”
Lăng Điềm Điềm trả lời: “Đạo diễn Từ bị ốm, tôi đặc biệt đến đưa thuốc cho ông ấy, thấy chưa, tôi đang định đi đây.” Cô ấy cũng không có ý nán lại lâu, sau khi chào hỏi Trương Hợp Hoan xong thì tạm biệt rời đi.
Trương Hợp Hoan nhìn cô ấy đi xa, Từ Kha vừa ho khan vừa đi từ trong ra, trong miệng ngậm điếu xì gà không châm lửa, bệnh cảm lạnh gần đây đã giày vò ông ta quá sức, xì gà mà ông ta thích nhất cũng không thể không tạm thời bỏ hút, có bị nghiện thuốc lá cũng không dám châm lửa, chỉ có thể để như vậy thỏa mãn một chút.
Ông ta vừa nhìn thấy Trương Hợp Hoan thì mặt mày hớn hở: “Hợp Hoan Tử à, khụ khụ khụ, nghe nói cậu đi Tai O, khụ khụ khụ...”
Trương Hợp Hoan nói: “Đạo diễn Từ, ông bớt nói một chút đi, dù công việc có bận rộn đến mấy cũng phải giữ gìn sức khỏe.”
Từ Kha gật gật đầu, vừa nhận lấy một ly nước nóng từ trong tay trợ lý, uống xong thì thở dài: “Tôi đến đại lục lâu như vậy rồi mà vẫn chưa thích ứng với khí hậu ở đây.”
Trương Hợp Hoan lên tiếng: “Từ Nam đến Bắc, từ Đông đến Tây của địa lục đều có khí hậu hoàn toàn khác nhau, muốn cảm nhận được bốn mùa rõ ràng thì phải đến nơi này.”
Từ Kha cười đáp lời: “Đúng vậy, trước đây tôi chỉ nghĩ đến thị trường Hồng Kông, tưởng rằng nếu bán chạy ở đó thì ở đại lục cũng có thể bán chạy, nhưng sau khi thật sự đến đại lục phát triển mới nhận ra thị trường của hai bên hoàn toàn khác biệt.” Những câu này của ông ta đều là lời nói chân thật từ tận đáy lòng. Thị trường của Hồng Kông do người xem quyết định, hạn mức tối đa của doanh thu phòng vé cũng chỉ hơn sáu nghìn vạn, nhưng doanh thu phòng vé hơn sáu nghìn vạn đặt ở đại lục thì hoàn toàn chẳng đáng là gì. Bây giờ đại lục đã có kiệt tác có doanh thu phòng vé mấy tỉ, chẳng bao lâu nữa sẽ xuất hiện những tác phẩm bom tấn mấy tỉ, thậm chí trên mười mấy tỉ.
Đối mặt với thị trường đại lục rộng lớn, tất cả các nhà làm phim của xứ Hồng Kông không ai không động lòng, rối rít đến đại lục đào vàng. Thế nhưng quán tính thị giác của quá khứ đã quyết định tác phẩm của bọn họ không hợp với hoàn cảnh, đạo diễn có thể nhanh chóng thích nghi đã ít lại càng ít.