Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 1190 - Chương 1190: Chênh Lệch Tâm Lý (1)

Chương 1190: Chênh lệch tâm lý (1) Chương 1190: Chênh lệch tâm lý (1)

“Nhưng tôi không có lòng tin với chính mình.” Cuối cùng Văn Vịnh Thi cũng đã nói ra điều mà cô kìm nén trong lòng từ lâu. Cô vào ngành từ năm mười bốn tuổi với tư cách là người mẫu trẻ, ở trong ngành giải trí đã mười năm, được Lê Thiên Vương ưu ái. Cô ký hợp đồng với Pepsi Live. Khi bắt đầu ký kết, cô hy vọng tạo được tiếng vang lớn trong lĩnh vực điện ảnh và truyền hình, nhưng thực tế công ty quản lý cung cấp tài nguyên cho cô cực kỳ ít.

Cô nhìn thấy người cùng thời kỳ với mình là Angela chuyển đến đại lục, yêu một tiểu sinh nổi tiếng, từ đó tài nguyên khiến cho người ta hâm mộ kéo đến ầm ầm. Còn cô, ngoại trừ quần áo và mấy vụ scandal, chẳng ai nhìn thấy sự tồn tại của cô trong giới giải trí Hồng Kông.

Văn Vịnh Thi tự hỏi điều kiện và kỹ năng của mình đều cao hơn đối phương. Đây cũng chính là nguyên nhân giúp cô lấy hết dũng khí đến đại lục phát triển.

Sau khi ký hợp đồng với Tầm Tân Ký, cô đã bị gãy xương khi bắt đầu quay phim, hợp đồng của công ty đã hết hạn. Bọn họ cũng không có kế hoạch gia hạn hợp đồng với cô. Hai chữ thảm đạm không đủ để hình dung sự nghiệp của cô lúc này.

Cô gặp Trương Hợp Hoan khi đang ở dưới đáy của cuộc đời, trở thành nghệ sĩ nổi tiếng đầu tiên được Tân Tinh Vực ký kết hợp đồng. Khi đó, Tân Tinh Vực chỉ là một studio nho nhỏ.

Trương Hợp Hoan đối xử với cô không tệ, phát hành mấy đĩa đơn cho cô, thu hút rất nhiều sự chú ý trên bảng xếp hạng Hồng Kông. Chỉ là kỹ năng ca hát của cô đã chú định cô không thể trở thành nhân vật cấp Thiên Hậu trong giới âm nhạc.

Văn Vịnh Thi đã đầu tư quá nhiều vào bộ phim “Thiện nữ u hồn”, ngay cả đạo diễn nổi tiếng nghiêm khắc từ trước đến nay Từ Kha cũng bày tỏ sự đánh giá cao về diễn xuất của cô. Nhưng đánh giá cao thì đánh giá cao, vai diễn của cô trong bản điện ảnh lại bị cắt bớt, cuối cùng cảm giác tồn tại còn không bằng Lăng Điềm Điềm. Không phải cô chưa đọc kịch bản, kịch bản gốc không phải như vậy.

Trương Hợp Hoan cầm con dao gọt trái cây gọt một quả táo cho cô. Văn Vịnh Thi nhìn cách gọt điêu luyện của cậu, có chút thất thần.

Trương Hợp Hoan nói: “Độ nổi tiếng của cô đã tăng lên rất nhiều. Công ty cũng đã định vị cô lấy điện ảnh truyền hình làm chủ, hát làm phụ. Nhân vật trong “Cô nàng ngổ ngáo” không thích hợp với cô.”

Văn Vịnh Thi nói: “Tôi không có ý phàn nàn công ty. Từ khi tôi gia nhập công ty đến nay, tôi lúc nào cũng hài lòng.” Cô hơi ngượng ngùng nói, không biết Trương Hợp Hoan có cảm thấy rằng cô đang đòi hỏi quá nhiều hay không?

“Gần đây cô nhận được nhiều kịch bản không?”

Văn Vịnh Thi gật đầu đáp: “Tôi nhận được không ít kịch bản, đều thông qua chị Hồng chuyển cho tôi.” Hiện tại, La Bồi Hồng phụ trách công việc quản lý của Văn Vịnh Thi. Công ty sẽ sàng lọc phương diện kinh doanh trước. Chỉ khi nào công ty thấy phù hợp mới đưa đến tay của cô.

Trương Hợp Hoan nói: “Sau khi bộ phận nội dung của công ty được thành lập, sẽ có các chuyên gia chịu trách nhiệm xem xét các kịch bản để bảo vệ cô khỏi mấy kịch bản chẳng ra gì.”

Văn Vịnh Thi nói: “Bộ phim “Thiện nữ u hồn” rất hay, nhưng nó lại không được ưa chuộng trên thị trường.”

Trương Hợp Hoan nói: “Trang phục cổ trang hay hiện đại gì nhìn cô cũng rất đẹp, sẽ có rất nhiều vai diễn phù hợp với cô. Nếu cô tiếp tục trau dồi kỹ năng diễn xuất của mình, sớm muộn gì cô cũng sẽ nổi tiếng.”

Văn Vịnh Thi hỏi: “Anh sẽ ủng hộ tôi đúng không?”

Trương Hợp Hoan nhìn thẳng vào mắt của Văn Vịnh Thi, gật đầu. Cậu sẽ nâng đỡ Văn Vịnh Thi nổi tiếng, nhưng với điều kiện của cô, muốn trở thành nữ minh tinh hàng đầu thì còn hơi chút khó khăn. Cô thiếu sức hút sân khấu bẩm sinh như An Nhiên.

Trương Hợp Hoan rời khỏi phòng bệnh, cậu lập tức đeo kính râm lên. Cô nàng ngổ ngáo nổi tiếng khiến cậu trở thành gương mặt quen thuộc của toàn bộ Châu Á. Hiện tại, giá cát sê của cậu ngang với An Nhiên, là mười lăm triệu. Vào năm 2013, ít nhất có bốn mươi công ty đang tìm người phát ngôn nhìn trúng cậu.

Trương Hợp Hoan yêu cầu La Bồi Hồng từ chối hết. Cậu không phải không có đường kiếm tiền. Mấy chuyện làm người phát ngôn này chán lắm.

Khi cậu bước vào bãi đậu xe, chuẩn bị lên xe, cậu đột nhiên nhận được điện thoại của phó giám đốc của Đài truyền hình Đông Phương Cảnh Tường Long.

Cảnh Tường Long nói cho cậu biết tối nay ông ta sẽ tổ chức một bữa tiệc ở tháp Minh Châu, đặc biệt mời đầu bếp đại sư Thôi Như Hải đến nấu.

Trương Hợp Hoan nhìn đồng hồ, thấy đã không còn sớm. Hắn biểu thị mình sẽ đến.

Tài xế chở Trương Hợp Hoan đến địa điểm. Khi cậu bước vào thang máy lên phòng bao, cậu gặp một đám người trong thang máy, một người trong đó là Tiết Xuân Hoa. Hai người không ngờ lại gặp nhau ở đây.

Trương Hợp Hoan gọi: “Anh Hoa.”

Bình Luận (0)
Comment