Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 1193 - Chương 1193: Không Ngừng Xã Giao (2)

Chương 1193: Không ngừng xã giao (2) Chương 1193: Không ngừng xã giao (2)

Cảnh Tường Long nói: “Đương nhiên là được rồi, nhưng bây giờ Tổng cục có chính sách mới, yêu cầu về phục trang phim truyền hình khắt khe hơn.” Ban đầu, ông ta muốn mua bản quyền bộ phim “Xạ Điêu Anh Hùng Truyện” từ tay Trương Hợp Hoan, nhưng trong hoàn cảnh hiện tại, muốn quay một bộ phim cổ trang võ thuật sẽ có rất nhiều rủi ro.

Trương Hợp Hoan hỏi: “Thế những bộ phim truyền hình cổ trang bám sát nhịp đập của thời đại thì sao?”

Cảnh Tường Long hỏi tiếp: “Được, thế cậu định quay bộ phim cổ trang nào?”

Trương Hợp Hoan nói: “Đang suy nghĩ.”

Cảnh Tường Long nói: “Không vội, cứ suy nghĩ cho cẩn thận. Dù sao, trước khi tôi tỏ thái độ, đài truyền hình sẽ cung cấp tài nguyên và điều kiện tốt nhất cho cậu. Cậu chỉ cẩn giữ kỹ nội dung, tất cả những chuyện khác cứ giao cho tôi.”

Trương Hợp Hoan đánh giá rất cao thái độ của Cảnh Tường Long. Có thể nói, Cảnh Tường Long và Viên Quang Minh là hai người có tổ chức tốt và thực dụng nhất trong số những người trong hệ thống mà cậu đã tiếp xúc.

Tôn Thụ Lập cũng không tệ, nhưng bây giờ ông ta sắp về hưu, bản thân cũng thiếu tham vọng nên không có nhiều chỗ để nhắm vào.

Cảnh Tường Long và Viên Quang Minh đều là cán bộ trong thanh niên. Đường tương lai của bọn họ còn rất dài.

Mặc dù Trương Hợp Hoan tài hoa hơn người, cậu không thể chiến đấu một mình trong cái vòng tròn này. Cậu nhất định phải phân bổ một phần lợi ích của mình để tìm kiếm sự hợp tác. Nếu đã quyết định hợp tác thì phải tìm người hợp tác tốt nhất. Cảnh Tường Long và Viên Quang Minh chính là đối tượng phù hợp với yêu cầu của cậu.

Cuối cùng đầu bếp đại sư Thôi Như Hải cũng đến mời rượu. Với thân phận của ông ấy, ông ấy có thể chủ động xuống bếp làm thức ăn cho khách, đủ cho thấy ông ấy đánh giá cao Trương Hợp Hoan như thế nào.

Trương Hợp Hoan cung kính đáp: “Đại sư Thôi, ngài quá long trọng rồi, ngài làm tôi sợ đấy.”

Thôi Như Hải đáp: “Tôi là người hâm mộ quyển sách của cậu. Có thể nấu ăn cho tác giả của quyển sách chính là vinh hạnh của tôi.” Lúc trước, Trương Hợp Hoan mời Thôi Như Hải làm cố vấn ẩm thực cho “Văn hóa ẩm thực Trung Quốc”, điều này đã khiến cho danh tiếng của ông ấy tăng vọt, địa vị lên như diều gặp gió trong giới. Hiện tại, Thôi Như Hải đã trở thành một bảng hiệu vàng nổi tiếng, khẳng định vị trí đại diện tuyệt đối của ẩm thực Hàng Châu.

Mặc dù Thôi Như Hải không đề cập rõ ràng nhưng ông ấy thật sự cảm kích Trương Hợp Hoan. Hiện tại, các đài truyền hình đều đang chạy theo xu hướng sản xuất các chương trình ẩm thực, có không ít lời mời được gửi đến Thôi Như Hải. Có thể nói, Thôi Như Hải đã thu hoạch được rất nhiều từ “Văn hóa ẩm thực Trung Quốc”.

Trương Hợp Hoan cũng đánh giá rất cao Thôi Như Hải. Ông ấy rất nghiêm khắc và tận tâm trong công việc. Bất kể anh làm lĩnh vực nào, anh nhất định phải có một thái độ như vậy thì mới có thể thành công.

Thôi Như Hải cũng có chút tiếc nuối khi biết tin “Văn hóa ẩm thực Trung Quốc” sẽ không ra mắt phần hai trong thời gian tới. Với tư cách là một đầu bếp, ông ấy vẫn hy vọng sẽ có nhiều bộ phim truyền hình về giới này hơn nữa.

Cảnh Tường Long nói về việc hợp tác đóng phim truyền hình trong tương lai, Thôi Như Hải chủ động nói: “Lần sau quay phim truyền hình, anh có thể dành cho tôi một vai khách mời được không? Con gái của tôi rất mong đợi điều này.”

Cảnh Tường Long nhìn Thôi Như Hải, không nhịn được bật cười. Thôi Như Hải ngạc nhiên hỏi: “Anh cười cái gì?”

Cảnh Tường Long hỏi ngược lại: “Nhất đại tông sư mà cũng muốn vượt giới?”

Thôi Như Hải nói: “Tôi mà được tính là nhất đại tông sư gì chứ? Cùng lắm cũng chỉ là một đầu bếp có chút danh tiếng mà thôi.”

Trương Hợp Hoan nói: “Hình tượng của đại sư Thôi không tệ. Về sau nếu có quay bộ phim nào, tôi nhất định sẽ để cho ngài một nhân vật thích hợp.”

Thôi Như Hải cười nói: “Lộ mặt là được, chứ tôi không biết đóng phim là gì.”

Trương Hợp Hoan nói: “Ngày nay minh tinh biết diễn xuất cũng không nhiều.”

Sau khi kết thúc bữa cơm tối, Trương Hợp Hoan nhận được tin nhắn của Tiết Xuân Hoa. Anh ta đã đặt bàn ở một câu lạc bộ, còn đặc biệt sắp xếp một chiếc xe chờ sẵn ở bãi đậu xe.

Trương Hợp Hoan bảo tài xế của mình về trước, còn mình thì tìm chiếc Maybach trong bãi đậu xe.

Tài xế nhìn thấy cậu đến, vội vàng bước xuống mở cửa xe cho cậu.

Tài xế chở hắn đến một câu lạc bộ ở khu Tĩnh An. Đối với giới giàu có mà nói, thế giới này thật nhỏ bé. Bọn họ có thể uống trà sớm ở Thượng Hải, buổi trưa đi ăn ở Tokyo, sau đó trải nghiệm cảm giác phong tình ở Bangkok vào ban đêm.

Dân chúng bình thường sẽ không bao giờ trải qua cuộc sống của người giàu có. Cùng một thế giới nhưng bị ngăn cách bởi những rào cản vô hình. Nhìn ánh đèn neon bên ngoài cửa sổ xe, Trương Hợp Hoan chợt nhớ về thế giới trước đây của mình, vừa quen thuộc mà cũng thật xa lạ. Cuộc sống của cậu đã bị ngăn cách bởi một rào cản vô hình với quá khứ.

Bình Luận (0)
Comment