Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 1194 - Chương 1194: Không Ngừng Xã Giao (3)

Chương 1194: Không ngừng xã giao (3) Chương 1194: Không ngừng xã giao (3)

Trương Hợp Hoan đến đây không phải vì muốn uống rượu, cũng chẳng phải vì sự có mặt của anh Long, mà là nể mặt Tiết Xuân Hoa.

Một nữ nhân viên tiếp khách mặc sườn xám dẫn cậu đến phòng. Vừa mở cửa, cậu đã nghe thấy tiếng cười to của anh Long. Đêm nay là bữa tiệc riêng tư, ngoại trừ chủ khách thì không sắp xếp ai bồi rượu.

Trước đây, Trương Hợp Hoan cũng đã quen biết với anh Long, biết rõ sở thích của ông ta là gì. Mấy kiểu tiệc rượu như hôm nay rất hiếm vào thời đại này. Có thể đây là lần đầu tiên anh ta và Trương Hợp Hoan gặp nhau, cũng có thể là vì Lăng Điềm Điềm cũng có mặt ở đây.

Anh Long là người hướng ngoại, không đợi Tiết Xuân Hoa giới thiệu, ông ta đã chủ động tiến lên, đưa tay với Trương Hợp Hoan: “Trương Hợp Hoan phải không? Tôi nghe danh cậu từ lâu, tôi cũng đã muốn gặp cậu từ sớm rồi.”

Trương Hợp Hoan bước lên phía trước, hai tay nắm chặt tay anh Long. Địa vị trong giới của anh Long vẫn còn đó, nhất là thị trường điện ảnh thế giới.

Anh Long nói: “Đúng là tuổi trẻ tài cao! “Cô nàng ngổ ngáo” đã đánh “Mười hai con giáp” xất bất xang bang.”

Trương Hợp Hoan khiêm tốn nói: “May mắn thôi. Anh Long, anh là thần tượng của tôi đấy.”

Anh Long giơ ngón tay cái lên với Trương Hợp Hoan, sau đó ông ta kéo tay cậu đến khu vực ghế sofa ngồi xuống.

Tiết Xuân Hoa cười nói: “Anh Long, tôi vốn định giới thiệu cho mọi người làm quen với nhau. Bây giờ tôi thấy có vẻ không cần rồi.”

Anh Long nói: “Mới quen đã thân, hoàn toàn không cần giới thiệu. Con người của tôi thô kệch, kết giao bạn bè đều nhờ mắt duyên. Hợp Hoan Tử và tôi đặc biệt có mắt duyên.”

Trương Hợp Hoan dở khóc dở cười. Lại có thêm người gọi cậu là Hợp Hoan Tử.

Trương Hợp Hoan cười nói: “Anh Long, tôi xem phim của anh từ nhỏ rồi mà.” Cậu không hề nói quá về điều này. Anh Long đã sắp sáu mươi tuổi, nổi tiếng hơn ba mươi năm. Đương nhiên, hiện tại vì nguyên nhân tuổi tác, ông ta không thể không đối mặt với hiện thực xuống dốc. Cho dù là vậy, các bộ phim của ông ta vẫn nổi tiếng trên toàn thế giới.

Anh Long tuyệt không phải người thô kệch như ông ta đã nói. Ngược lại, ông ta cực kỳ khôn khéo. Có thể thấy được điều này qua những thay đổi trong phim. Anh Long không còn là nam chính tuyệt đối trong phim như xưa nữa. Ông ta bắt đầu sử dụng những diễn viên trẻ đẹp hoặc diễn viên thần tượng để thu hút người xem.

Hiện tại, anh Long cũng không còn tự mình hành động như trước. Phim chính kịch văn học ngày càng nhiều. “Câu chuyện cảnh sát 2013” của ông ta chính là như vậy. Tỷ lệ phim chính kịch văn học tăng lên, cốt truyện ngày càng thiên về kịch tính, trở nên nghiêm túc nặng nề.

Anh Long nói: “Tôi sắp sáu mươi tuổi rồi, thuộc lớp sóng trước. Lần này, tôi sắp bị sóng sau như cậu đánh vào bờ cát.”

Mọi người đều mỉm cười.

Tiết Xuân Hoa nói: “Anh Long vẫn luôn muốn gặp cậu. Ban đầu tôi định hẹn mọi người ra gặp mặt một lần, không ngờ lại gặp được cậu ở Thượng Hải.”

Lăng Điềm Điềm nói: “Cái này gọi là hữu duyên thiên lý năng tương ngộ.” Nói xong, cô ta chợt cảm thấy không ổn. Cô ta không nên nói mấy lời này.

Anh Long nói: “Hợp Hoan Tử, cậu đang quay phim gì vậy? Cậu nhớ phải nói với tôi trước một tiếng, tôi không muốn tranh giành trận nào với cậu đâu.”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Tôi tạm thời không có kế hoạch điện ảnh. Anh Long đang bận gì sao?” Hỏi vậy thôi chứ thật ra cậu đã biết.

Anh Long đáp: “Tôi đang quay một loạt phim “Câu chuyện cảnh sát”, phim mới có tên là “Câu chuyện cảnh sát 2013”.” Ông ta chỉ vào Lăng Điềm Điềm: “Điềm Điềm đóng vai con gái của tôi trong phim này.”

Trương Hợp Hoan nói: “Tôi thích loạt phim “Câu chuyện cảnh sát” nhất đấy.”

Anh Long nói: “Có cơ hội, chúng ta nhất định phải hợp tác một lần.”

Trương Hợp Hoan và ông ta cùng nhau uống cạn ly rượu. Lúc này có người bước vào. Tối nay, anh Long hoàn toàn xứng đáng là nhân vật chính của bữa tiệc.

Tiết Xuân Hoa ngồi xuống bên cạnh Trương Hợp Hoan, mỉm cười nói: “Phim của cậu kiếm được rất nhiều tiền, nhưng biên kịch “Thiện Nữ U Hồn” của cậu lại quậy đến mất cả chì lẫn chài.”

Trương Hợp Hoan không đồng ý với cách nói của Tiết Xuân Hoa: “Anh Hoa, chất lượng của bộ phim “Thiện Nữ U Hồn” không tệ. Doanh thu phòng vé trong nước là gần ba trăm triệu. Tính luôn cả công tác truyền bá trong nước và nước ngoài cũng không lỗ mà.”

Tiết Xuân Hoa nói: “Đầu tư thì phải có lời có lỗ. Tôi không cảm thấy tiếc khi mất tiền, nhưng tôi tự trách ánh mắt của mình không đủ tốt.”

Trương Hợp Hoan nói: “Lần này không có vấn đề gì đâu, doanh thu phòng vé của anh Long vẫn luôn bảo đảm.” Thật ra cậu biết rất rõ Tiết Xuân Hoa đầu tư vào bộ phim này không phải để kiếm tiền, mà chủ yếu là để quảng bá cho bạn gái của anh ta.

Tiết Xuân Hoa gật đầu: “Hoan Tử, trong tay cậu có hạng mục gì tốt không? Tôi có thể đầu tư.”

Trương Hợp Hoan nói: “Tôi không có tham vọng lớn. Tôi sẽ cảm thấy hạnh phúc nếu tôi giàu có. Không giấu gì anh, tôi đã kiếm được một số tiền từ phim ảnh, tôi dự định làm việc ít hơn trong năm nay, tự thưởng cho mình một kỳ nghỉ dài.”

Bình Luận (0)
Comment