Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 1217 - Chương 1217: Tụ Họp (1)

Chương 1217: Tụ họp (1) Chương 1217: Tụ họp (1)

Trương Hợp Hoan vốn tưởng rằng đoạn ký ức kia đã ở lại khi xuyên không, nhưng cậu không ngờ hình ảnh trong quá khứ lại còn tái diễn, cậu vẫn sẽ đến nơi này một lần nữa.

Trương Hợp Hoan đến tầng 22, lúc ra khỏi thang máy, tất cả mọi thứ đều là dáng vẻ trong trí nhớ của cậu, sau đó cậu đi tới phòng bao Hằng Tinh.

Jeon Ji Hyun đã đến, cô ta ngồi trong phòng và nhìn ra ngoài cửa sổ một cách mất tập trung, lắng nghe giọt mưa gõ lên cửa sổ.

Nghe thấy tiếng động, Jeon Ji Hyun quay đầu lại, trông thấy Trương Hợp Hoan, cũng nhìn thấy đóa hoa hồng xanh trong tay cậu. Vẻ mặt của cô ta rõ ràng là bị sốc, hai mắt trợn tròn nhìn Trương Hợp Hoan. Ngay tối hôm qua, cô ta đã mơ mình đến nơi này, nằm mơ thấy bản thân cùng ăn tối với cậu ở chỗ này, Trương Hợp Hoan cũng cầm một đóa hoa hồng xanh lam đi vào phòng.

Trời ơi, Jeon Ji Hyun cảm thấy tinh thần của mình hơi hỗn loạn.

Trương Hợp Hoan tặng bó hoa kia cho cô ta, tựa như trở lại thời không trong quá khứ, chẳng qua khi đó Jeon Ji Hyun còn trẻ, cô ta nhỏ hơn mình hai tuổi, ở nơi này lại lớn hơn cậu chín tuổi.

Trương Hợp Hoan nói: “Chị Ji Hyun, tặng cho chị.”

Jeon Ji Hyun nhận lấy đóa hoa kia, ngửi ngửi rồi trả lời: “Hoa rất đẹp, cảm ơn cậu!”

Trương Hợp Hoan mỉm cười đáp lại: “Ngôn ngữ của hoa hồng xanh lam là tình yêu thuần khiết, đôn hậu hiền lành, gặp được bạn là một điều kỳ diệu.”

Jeon Ji Hyun nghe lời nói của cậu, trong đầu nhớ lại cảnh tượng trong giấc mơ tối hôm qua, hoàn toàn giống hệt nhau. Cô ta không biết tại sao lại xảy ra tình trạng như vậy, bèn đặt bó hoa tươi sang bên cạnh, điều chỉnh tâm trạng rồi lên tiếng: “Cậu xem xem muốn ăn món gì, tôi mời khách.”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Nào có chuyện để phụ nữ đãi khách chứ, để tôi mời.” Cậu gọi nhân viên phục vụ đến, chẳng mấy chốc đã gọi xong món ăn, không những gọi cho cậu mà còn gọi cho cả Jeon Ji Hyun. Cô ta nghe những thức ăn mà cậu gọi thì không che giấu được vẻ kinh ngạc trong lòng, đến cùng cậu là ai chứ? Tại sao cậu lại biết sở thích của tôi? Tại sao tối hôm qua tôi lại mơ thấy cậu? Hình ảnh trong giấc mơ gần như giống y hệt với hiện thực sao?

Trương Hợp Hoan nâng ly rượu lên: “Ly rượu này bày tỏ lời xin lỗi của tôi, tôi không ngờ lại tạo ra nhiều rắc rối cho chị như vậy.”

Jeon Ji Hyun cụng ly rượu với cậu, nhấp một ngụm rượu vang rồi trả lời: “Phải là tôi xin lỗi cậu mới đúng, ngày đó là tôi hẹn cậu mà.”

Trương Hợp Hoan bật cười tiếp lời: “Ở đời khó mà lường trước họa hay phúc được, không có phiền phức lần trước thì cũng sẽ không có bữa ăn tối lần này của chúng ta.”

Jeon Ji Hyun nói: “Cậu Trương, có thể là trí nhớ của tôi có chút sai sót, tôi không nhớ đã gặp cậu ở Thượng Hải.”

“Chúng tôi có câu tục ngữ rằng quý nhân hay quên.”

Jeon Ji Hyun phá lên cười: “Tôi không thể quên được, phải rồi, tôi hẹn gặp cậu còn có một việc nữa liên quan đến bộ phim truyền hình mà cậu nói, tôi không có hứng thú với nó.”

Trương Hợp Hoan mở miệng: “Năm nay, chị Ji Hyun vẫn còn một bộ ‘Berlin’ công chiếu đúng không?”

Jeon Ji Hyun gật gật đầu.

Trương Hợp Hoan mở lời tiếp: “Chắc là sẽ có doanh thu phòng vé tốt, cho dù là ‘Đội quân siêu trộm’ hay là ‘Berlin’ đều là bộ phim lấy đàn ông làm chủ, trong thể loại phim này, chị có diễn xuất tốt đến mấy thì cũng không nâng cao sự chú ý của chị được đâu.”

Jeon Ji Hyun biết những lời Trương Hợp Hoan nói đều là sự thật, nhưng mà tỷ lệ phim được viết riêng cho nữ chính rất ít, trong ngành công nghiệp điện ảnh của Hàn Quốc hiện tại, cô ta nằm giữa phái thần tượng và thực lực, tài nguyên của cô ta vẫn chủ yếu là phim thương mại.

Jeon Ji Hyun trả lời: “Thật ra thì tôi rất thích bộ phim ‘Cô nàng ngổ ngáo’ kia của cậu, nếu như tôi trẻ lại mấy tuổi thì có lẽ tôi sẽ tranh giành vai diễn Minh Hi.”

Trương Hợp Hoan cười đáp: “Tôi nói cho chị một bí mật, thật ra thì lúc tôi viết kịch bản bộ phim, nhân vật nữ chính được viết phỏng theo hình tượng của chị.” Cậu đâu chỉ dựa theo dáng vẻ của Jeon Ji Hyun, mà hoàn toàn là lấy kịch bản từ thế giới khác đến.

Jeon Ji Hyun hiểu lời của cậu thành lời lấy lòng khéo léo: “Tiếc là bây giờ tuổi tác của tôi không còn phù hợp với thiết lập của nhân vật trong kịch bản.” Tuổi trẻ thoáng qua rồi biến mất, cô ta nghĩ đến đây cũng không khỏi cảm thấy mất mát.

Trương Hợp Hoan nhìn Jeon Ji Hyun trước mặt, mặc dù hiện giờ cô ta không tràn trề sức sống tuổi xuân như lúc bọn họ quen biết lần đầu tiên, thế nhưng cô ta chín chắn và quý phái hơn, loại khí chất của siêu sao này không hề có lúc Jeon Ji Hyun còn trẻ.

“Bây giờ chị phù hợp với thiết lập của nữ chính trong kịch bản này của tôi.”

Trương Hợp Hoan lấy kịch bản đã chuẩn bị từ lâu ra.

Jeon Ji Hyun nhận lấy kịch bản cậu đưa rồi mở trang đầu tiên ra, nhìn tên trên kịch bản “Vì sao đưa anh tới”, cô ta ngạc nhiên ngẩng đầu lên nhìn Trương Hợp Hoan, sau đó cất lời: “Thật sự có một kịch bản như vậy ư?”

Bình Luận (0)
Comment