Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 1218 - Chương 1218: Tụ Họp (2)

Chương 1218: Tụ họp (2) Chương 1218: Tụ họp (2)

Trương Hợp Hoan mỉm cười trả lời: “Chị Ji Hyun có thể về nhà từ từ đọc, đọc xong rồi hẵng nói kết quả cho tôi.”

Jeon Ji Hyun nói: “Lâu lắm rồi tôi không quay phim truyền hình.”

“Quay hay không là quyền tự do của chị.”

Trương Hợp Hoan cũng không đợi được câu trả lời của Jeon Ji Hyun mà đã quay về trong nước, quá trình quay “Lão pháo nhi” rất thuận lợi, hiện giờ đoàn làm phim đã chuyển đến Bắc Kinh. Mặc dù Trương Hợp Hoan không có vai trò gì, nhưng mà cậu là nhà biên kịch, cho nên Giang Văn muốn tham khảo một chút về mấy vấn đề liên quan đến kịch bản với cậu.

Sau khi máy bay hạ cánh xuống Bắc Kinh, Trương Hợp Hoan đã chạy thẳng đến nơi quay phim.

Cảnh đang quay trong ngày hôm nay là Lục Gia bị thế hệ sau tát vào mặt, diễn viên đàn em có e ngại trong lòng khi đối mặt với một nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy trong giới điện ảnh như Giang Văn đây, liên tục mấy lần cũng không tìm được trạng thái chính xác.

Giang Văn hơi tức giận, bèn mở lời với diễn viên trẻ tuổi kia: “Đánh đi, cậu cứ yên tâm to gan đánh ở đây đi, nhân vật cậu diễn là một tên côn đồ nhỏ không sợ trời không sợ đất, tôi nói sao cậu lại sợ hãi như vậy hả?”

Anh ta vừa nói, diễn viên trẻ tuổi kia càng căng thẳng hơn.

Chương Nhất Mưu thông báo tạm thời kết thúc quay phim vào lúc này, Giang Văng đi về phía Chương Nhất Mưu, buồn bực lẩm bẩn: “Đánh mười mấy lần cũng không đạt, uổng công ông đây ăn mười mấy bạt tai rồi.”

Chương Nhất Mưu cười nói: “Không thấy người ta sợ cậu à?”

Giang Văn trả lời: “Bây giờ tôi là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, trong mắt đám côn đồ trẻ tuổi này còn coi Lão pháo nhi là cái thá gì chứ? Trong mắt bọn họ nào còn có đạo nghĩa giang hồ nữa.”

Lúc này, Trương Hợp Hoan đến nơi, Giang Văng vừa nhìn thấy Trương Hợp Hoan thì chỉ vào cậu hỏi: “Chính là cậu, sao lại viết được kịch bản như thế chứ?”

Trương Hợp Hoan sửng sốt một hồi: “Thầy Giang, chỗ nào không hài lòng sao?”

Giang Văn đáp lại: “Đúng là không hiểu nổi mà, một người trẻ tuổi như cậu lại có thể viết ra được kịch bản như thế, cậu hẳn là không sống như thế này mới đúng.”

Chương Nhất Mưu nói: “Tiểu Trương không sống cuộc đời này, không có nghĩa là người nhà người ta không trải qua cuộc sống này.”

Giang Văng tiếp lời: “Kịch bản tốt thì có tốt, nhưng mà tôi cảm thấy nhân vật Lục Gian này vẫn cần được thể hiện rõ ràng hơn, nói cho cùng lúc còn trẻ ông ấy đã nổi tiếng là ngang bướng ở thành phố Tứ Cửu, thứ người như vậy xem như là già rồi, nhưng chính trực trong xương tủy không thể mất, còn có tình cảm của ông ấy với Thoại Hạp Tử, có cần phải thêm chút kịch tính vào hay không?”

Chương Nhất Mưu cũng nghĩ như vậy, trong phim cảnh kịch tính giữa Lão pháo nhi với Trương Hiểu Ba hơi nhiều, có thể cắt giảm một ít, chủ đề bộ phim là Lão pháo nhi, là muốn phô bày Lục Gia và bạn bè của ông ấy, thế hệ đã từng tỏa sáng, nhưng lại trở nên lạc lối trong thời đại mới. Trong bộ phim, con trai Trương Hiểu Ba và nhân vật phản diện Tiểu Phi cũng là sự tồn tại để làm nổi bật Lão pháo nhi, nhưng đất diễn của bọn họ trong kịch bản tương đối nhiều.

Trương Hợp Hoan âm thầm khâm phục, dù sao Chương Nhất Mưu và Giang Văng cũng là nhân vật hàng đầu trong điện ảnh trong nước, bọn họ vừa nhìn đã biết ngay vấn đề của kịch bản ở chỗ nào. Ban đầu bộ phim này mời thêm hai diễn viên lưu lượng đang ăn khách, mục đích chính là để thu hút người trẻ tuổi vào rạp chiếu phim.

Hon nữa, cát xê của những ngôi sao lưu lượng rất cao, cho nên hãng phim đương nhiên hy vọng cho bọn họ thêm ít đất diễn, như vậy trả cát xê cao mới xứng đáng, dẫn đến thời lượng của bộ phim này đạt đến 137 phút, thật ra thì tuyến phim của Trương Hiểu Ba này chỉ là để dẫn dắt mâu thuẫn, không cần phải lãng phí quá nhiều phân cảnh cho cậu ấy.

Về phần nhận vật phản diện là Tiểu Phi này, cảnh phim của người này cũng có thể được cắt bớt, bởi vì Trương Hợp Hoan là biên kịch, bởi vì Chương Nhất Mưu tôn trọng kịch bản cho nên ông ấy mới bàn bạc với cậu.

Trương Hợp Hoan cho rằng đề nghị của bọn họ rất hay.

Sau khi nghỉ ngơi một thời gian ngắn, đoàn làm phim bắt đầu tiếp tục quay, nhờ sự dạy dỗ tận tình của đạo diễn Chương, cuối cùng diễn viên trẻ tuổi cũng buông xuống áp lực trong lòng, hung ác tát cho Giang Văn một cái, lần này quay lại cực kỳ suôn sẻ.

Nếu Trương Hợp Hoan đã đến rồi, cậu cũng không có lý do gì để không quay một phân cảnh, nhân tiện quay xong phân cảnh ở xưởng sửa xe.

Trương Hợp Hoan tự nhủ kỹ năng diễn xuất của mình tốt hơn Ngô Khiêm rất nhiều, thể hiện một đứa con nhà giàu ngông cuồng hết sức tinh tế, tình cảnh giằng co với Giang Văn kia cũng quay một lần là đạt, còn nhận được lời khen của Giang Văn.

Cùng hôm đó, Trương Hợp Hoan ở lại Bắc Kinh, Giang Văn làm chủ mời bọn họ ăn cơm.

Bình Luận (0)
Comment