Trương Hợp Hoan gật đầu nhưng thở dài trong lòng, có thể đến lúc đó ông ấy không thể tự quyết định được nữa. Đạo diễn Chương hiện tại đang bị ràng buộc chặt chẽ với Hoan Thị, nếu Universal tìm đến Hoan Thị, Hoan Thị chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội kiếm tiền này. Với cấu trúc tổ chức của Hoan Thị hiện tại, chỉ cần nghe là bộ phim tấn Hollywood thì không cần biết trước sau gì nữa.
Hơn nữa còn có vị tỷ phú siêu giàu Tiết Xuân Hoa san sẻ bớt vốn đầu tư, chuyện này mới đưa ra lập tức được quyết định, còn đạo diễn Chương thì không có nhiều quyền quyết định trong chuyện này, ông ấy có lẽ qua một thời gian nữa sẽ biết.
Trương Hợp Hoan vẫn ôm hy vọng muốn cứu vãn tình thế ra sức khuyên Chương Nhất Mưu: "Bộ phim này chắc chắn quay xoay quanh Lăng Điềm Điềm."
Chương Nhất Mưu vỗ vai cậu nói:" Tôi biết rồi!"
Trương Hợp Hoan biết đạo diễn Chương cũng không thoải mái như bề ngoài, Hoan Thị và New Pictures về bản chất không khác nhau, họ ký hợp đồng với đạo diễn Chương chỉ vì sức ảnh hưởng của ông ấy, mục đích cuối cùng của họ vẫn là kiếm tiền, nên họ không thể nào cho đạo diễn Chương quyền tự do sáng tác để theo đuổi cái gọi là nghệ thuật.
Thậm chí Trương Hợp Hoàn còn cho rằng lý do hoãn quay "Trở về" cũng có một phần lý do này, đạo diễn Chương dành thời gian quay "Lão Pháo Nhi" chắc là nhìn trúng tính thương mại của bộ phim này.
Lại sắp tới tiết thanh minh, Trương Hợp Hoàn đến huyện Hán dọn mộ, năm nay ông nội Trương Phú Giang đích thân trở về bái kiến tổ tiên, nhà họ Trương cũng điều động tất cả thành viên, ngoại trừ Liễu Vân Tư, tất cả đều tới tham gia hoạt động này.
Trương Gia Thành cũng dẫn Lưu Tuyết và cô con gái nhỏ tới, tuy Lưu Tuyết là vợ hai của ông, nhưng ông ây cũng là người nhà họ Trương.
Người đi cùng Trương Phú Giang đến là vợ ba Từ Bảo Châu của ông ấy và con gái nhỏ tuổi Trương Gia Tuệ.
Trương Phú Giang đề xuất ở lại huyện Hán vài ngày, Trương Gia Long vốn muốn thuê một khách sạn Hán Viên trong nội thành, nhưng Trương Hợp Hoan chợt nhớ Sở Thất Nguyệt vừa xây một khu nghỉ dưỡng bên đó, Sở Thất Nguyệt nghe xong bèn ngỏ ý để cô chuẩn bị.
Bởi vì Trương Hợp Hoan có chuyện bên thủ đô nên đến hơi trễ, cậu là người cuối cùng đến nơi.
Quy mô khu nghỉ dưỡng không lớn, tổng cộng chỉ có bốn căn biệt thự bằng gỗ được xây dựng bên hồ cá, phong cảnh tuyệt đẹp, không khí trong lành, khi Sở Thất Nguyệt tới khảo sát đều sống ở đây và không bao giờ mở cửa do du khách ghé thăm.
Khi Trương Hợp Hoan đến khu nghỉ dưỡng, cậu nhìn thấy bố cậu đang câu cá với ông nội bên bờ hồ, Trượng Hợp Hoan dừng xe và hạ cửa kính xuống, ông nội mải mê chơi đùa nên không để ý việc cậu đến.
Trương Gia Thành thấy con trai tới bèn mỉm cười vẫy tay với cậu để ra hiệu cậu đi sắp xếp đồ đạc trước.
Trương Hợp Hoan lái xe đến trước mấy căn biệt thự, trong sân quần vợt, hai chị em đang chơi cầu lông, Trương Hợp Tâm theo sau nhặt cầu, khi họ thấy Trương Hợp Hoan tới, Trương Thập Nguyệt hét lên vui mừng:" Anh, ôi trời anh tới rồi."
Trương Hợp Hoan nói:" Anh không đến muộn chứ."
Trương Hợp Tâm ném cầu lông xuống và chạy về chỗ cậu.
Trương Hợp Hoan đón và ôm em ấy, Lưu Tuyết đi từ trong phòng ra:" Tiểu Tâm, xuống đi, đừng làm bẩn quần ảo anh của em."
Trương Hợp Hoan nâng tiểu Hợp Tâm trên không trung xoay hai vòng rồi mới đặt cô bé xuống,cậu chào hỏi Lưu Tuyết và thấy cô ây đang mặc tạp dề thì biết ngay cô ấy đang chuẩn bị bữa tối, cậu cười nói:" Dì Tuyết, khu này của họ có đầu bếp, dì còn phải ra tay nữa sao?"
Lưu Tuyết nói:" Dạ dày ông nội con yếu, đồ ăn ở đây quá cay hoặc quá mặn, tôi làm mấy món thanh đạm cho ông cụ."
Trương Hợp Hoan gật đầu, nghe nói mọi người đang nghỉ trưa nên cũng không quấy rầy, cậu đem hành lý về phòng trước, khi đang thu dọn đồ đạc thì Sở Thất Nguyệt đi từ chuồng heo đến.
Sở Thất Nguyệt đứng ngoài cửa cũng không có ý định đi vào.
Trương Hợp Hoan vươn tay kéo cô vào và mở rộng vòng tay ôm cô vào lòng.
Sở Thất Nguyệt nói:"Em mới ôm heo con đó."
Trương Hợp Hoan cười nói:" Em cứ xem anh là con heo đi."
Sở Thất Nguyệt không nhịn được cười, cô ngoan ngoãn để cậu ôm một lúc rồi lên tiếng nhắc nhở:" Mọi người bên ngoài đang chờ đó."
Trương Hợp Hoạn buông cô ra:" Lần này làm phiền em rồi."
"Từ khi nào anh trở nên khách sáo vậy?"
Trương Hợp Hoan nói:" Anh vẫn luôn lịch sự như vậy."
Hai người cùng nhau đi ra ngoài và gặp được Trương Gia Long, Trương Gia Long mỉm cười chào hỏi:" Nhóc Hoan về rồi, tổng giám đốc Sở, nơi này của cô đúng là phong thủy bảo địa."
Trương Hợp Hoan đính chính:" Chú à, chú chẳng phải gọi em ấy là Thất Nguyệt sao, đều là người một nhà cả, cần gì phải khách sáo như vậy."
Trương Gia Long cười lớn "ha ha", thật ra ông ấy và Sở Thất Nguyệt đã biết nhau từ trước.
Sở Thất Nguyệt cũng không ngờ mọi chuyện lại kịch tính đến vậy, Trương Hợp Hoan bỗng nhiên trở thành con nhà giàu thế hệ thứ ba.