Từ Bảo Châu cũng cùng con gái Trương Gia Tuệ ra khỏi biệt thự, Trương Hợp Hoan chủ động đi qua chào hỏi, tuy Trương Gia Tuệ chỉ lớn hơn cậu vài tuổi, nhưng bối phận của cô ấy cao hơn, nên cậu vẫn phải gọi cô ấy là cô.
Trương Gia Tuệ nói:" Nhóc Hoan, kỹ năng diễn xuất của cháu tuyệt quá, cô bây giờ không chỉ là cô của cháu, mà còn là người hâm mộ trung thành của cháu." Sau đó cô ấy chuyển sự chú ý sang Thất Nguyệt, trong lòng thầm khen nhan sắc của Sở Thất Nguyệt và tưởng Sở Thất Nguyệt cũng là một ngôi sao, cô ấy chủ động bắt chuyện:" Tiểu thư Sở từng đóng qua bộ phim nào rồi?"
Sở Thất Nguyệt cười nói:" Tôi không phải là diễn viên, tôi chỉ là chủ một trang trại nuôi heo."
Hai mẹ con Từ Bảo Châu nhìn Sở Thất Nguyệt, họ đúng là không thể liên tưởng một người có khí chất tao nhã như Sở Thất Nguyệt với việc nuôi heo.
Trương Hợp Hoan giới thiệu:" Em ấy là bạn gái của cháu, là một doanh nhân nông nghiệp, khu nghỉ dưỡng, ao cá và trang trại nuôi heo bên cạnh đều là của em ấy."
Sở Thất Nguyệt liếc cậu, thế mà cậu cũng nghĩ ra được, doanh nhân nông nghiệp nữa chứ.
Từ Bảo Châu cười nói:" Cả hai người đều tuổi trẻ tài cao, Gia Tuệ lớn hơn các cháu mấy tuổi nhưng còn chưa biết kinh doanh nữa."
Trương Hợp Hoan nói:" Cô thuộc loại người sinh ra đã ở vạch đích rồi, cô không cần phải đi kinh doanh."
Trương Gia Tuệ cũng thân với cậu rồi, cô ấy sẳng giọng:" Nhóc Hoan, đừng tưởng cô không nghe ra được cháu đang chế nhạo cô."
" Không dám không dám, cô là cô của cháu, cháu sao dám bất kính như vậy."
Mọi người đồng loạt cười lên, Sở Thất Nguyệt gọi một chiếc xe ô tô điện tới đưa họ đi tham quan, Trương Hợp Hoan và Trương Gia Long không đi, hai người đi về phía hồ cá.
Trương Gia Long nói:" Bạn gái này của con chu đáo thật."
Trương Hợp Hoan nói:" Cô ấy thực sự đối xử tốt với con."
Trương Gia Long nói:" Phải trân trọng đấy."
Trương Hợp Hoan gật đầu :"Chú, chú từng quen với bố cô ấy, Sở Quốc Lương không?"
Trương Gia Long nói:" Chú có quen, chú từng làm ăn với nhà họ Sở, Sở Quốc Lương là một người rất lợi hại."
Trương Hợp Hoan nghe ra ẩn ý của ông ấy:" Lợi thế thế nào?"
Trương Gia Long nói:" Làm việc bất chấp mọi thủ đoạn."
Trương Hợp Hoan gật đầu:" Chú có biết chuyện của ông ta không?"
Trương Gia Long nói:" Chú nghe qua một số tin đồn, ông ta bị bắt ở vùng biển quốc tế và bị bắn trong cuộc chiến đó. Có rất nhiều phiên bản về cái chết của ông ta, tin đồn được truyền nhiều nhất là cuộc tranh giành tài sản nội bộ nhà họ Sở, nhưng cũng không có bằng chứng. Cũng có tin đồn nói ông ta ngoài mặt thì kinh doanh vật tư y tế, nhưng sau lưng làm những điều phi pháp, do làm ảnh hưởng tới lợi ích của một số tập đoàn, nên đã chuốc họa vào thân."
Trương Hợp Hoan nói:" Cháu từng gặp qua vài người nhà họ Sở, cháu thấy đều không phải người tốt, Sở Thất Nguyệt chính là bị mấy người chú hợp tác đuổi khỏi tập đoàn Hoa Phương.”
Trương Gia Long nói một đầy ẩn ý: "Tránh xa nơi có nhiều thị phi chưa chắc là chuyện xấu, một cô gái ở lại Hoa Phương cũng không an toàn."
Trương Hợp Hoan nghe ra được ông ấy cũng không có nhiều cảm tình với nhà họ Sở, cậu thở dài nói: "Cho dù rời đi cũng chưa chắc không gặp rắc rối khác, Sở Quốc Lực trước đó bị tai nạn xe, Thất Nguyệt đã bị cảnh sát tới thẩm vấn."
Trương Gia Long nói: "Có phải cô ấy gặp rắc rối không?"
Trương Hợp Hoan nói: "Không phải, cháu chỉ lo lắng cô ấy gặp rắc rối, Thất Nguyệt luôn cảm thấy cái chết của bố cô ấy có liên quan đến nhà họ Sở, tuy bề ngoài đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Sở hai năm nay, nhưng thật ra cô ấy vẫn đang kiếm người bí mật điều tra."
Trương Gia long nói: "Nếu cháu thực sự lo lắng cho sự an toàn của cô ấy thì cháu cưới cô ấy đi, không ai dám đụng đến con dâu nhà họ Trương!"
Trương Hợp Hoan sửng sốt, ánh mắt trương Gia long nhìn về phía ông cụ đang ngồi bên cạnh hồ cá phía xa, ông ấy nhỏ giọng nói:" Tuy ông cụ đã nghỉ hưu, nhưng ai cũng phải nể mặt ông cụ."
Trương Phú Giang câu được vài con cá nên rất vui, nhưng trình độ câu cá của ông ấy vẫn thua kém con trai Trương Gia Thành, Trương Phú Giang nói: "Gia Thành, bố không ngờ con lại câu cá giỏi như vậy."
Trương Gia Thành nói: "Sau khi bố rời đi, gia đình rất nghèo, đến một con cá cũng không mua được, nên con phải tự tìm cách khác. Con đi theo người khác để học làm cần câu, mỗi khi có thời gian sẽ đi đến con sông nhỏ câu cá, lúc đầu cũng không câu được, rồi từ từ lên tay, lúc đầu tự câu cá về ăn, lúc sau câu lên đem ra chợ bán."
Trương Phú Giang nghe con trai kể thì trong lòng cảm thấy áy náy:" Gia Thành, bố có lỗi với hai mẹ con."
Trương Gia Thành nói:" Bố, đây là chuyện của nhiều năm về trước rồi, bố cũng nên nghĩ thoáng ra, con bây giờ rất tốt, con cái không chỉ giỏi giang, quan hệ của họ cũng rất tốt."