Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 1230 - Chương 1230: Già Nhưng Không Đứng Đắn (2)

Chương 1230: Già nhưng không đứng đắn (2) Chương 1230: Già nhưng không đứng đắn (2)

Trương Phú Giang cảm thán nói:" Đôi khi bố cũng từng nghĩ có nhiều tiền như vậy có phải là chuyện tốt không. Nếu bố nghèo khổ không có chí tiến thủ, có lẽ con cái bố đều sẽ yêu thương nhau và sẽ không có chuyện vì tài sản mà đấu đá lẫn nhau."

Trương Gia Thành cười nói:" Tiền nhiều chưa chắc là chuyện tốt, quan hệ giữa các con cái không liên quan gì đến tiền bạc. Tuy con không lớn lên trong vòng tay của bố, nhưng con nghĩ bố lúc trước chắc chắn chỉ quan tâm đến sự nghiệp của mình và bỏ vê việc giáo dục con cái, con cũng không phải một người bố tốt, nhưng vợ cũ của con là một người làm mẹ tốt, là cô ấy nuôi dạy ba đứa con nên người, đặc biệt là Hợp Hoan."

Khi hai người đang nói chuyện, Trương Hợp Hoan đến rồi.

"Ông nội, câu được mấy con rồi?"

Trương Phú Giang cười nói: "Sáu con"

"Sáu là số đẹp, tốt quá!"

"Không bằng bố con."

Trương Hợp Hoan cố tình chọc Trương Gia Thành:" Bố, bố cũng lớn tuổi rồi mà còn không biết quan sát tình hình và tìm cách làm ông nội vui sao?"

Ai nấy đều cười vui vẻ, Trương Phú Giang nói:" Điểm này bố con không bằng con đâu, thôi không câu nữa, chúng ta về nhà uống trà đi."

Trương Hợp Hoan vội vàng chạy đến đỡ ông ấy dậy, Trương Gia Thành để họ đi về trước, ông ấy phụ trách dọn đẹp đồ đạc, Trương Gia Long cũng đến giúp.

Trương Hợp Hoan đỡ Trương Phú Giang đi về, Trương Phú Giang nói:" Ông gần đây vẫn luôn chú ý đến chuyện của con, con à, con giỏi quá đi!"

Trương Hợp Hoan cười nói:" Dòng máu của ông chảy trong người con, con được thừa hưởng dòng gen ưu của ông từ đầu tới chân, con cũng không muốn giỏi như vậy, nhưng thực lực của con không cho phép con khiêm tốn."

Trương Phú Gian cười lớn "ha ha", gặp đứa cháu này đúng là rất vui, cậu rất hợp tính ông ấy, trong mấy đứa cháu này, cậu là đứa khiến ông ấy hài lòng nhất.

Trương Hợp Hoan nói:" Con có mang cho ông một kí trà cổ thụ, chút nữa ông nếm thử."

Trương Phú Giang gật đầu nói:" Đi Hàn Quốc thấy thế nào?"

Trương Hợp Hoan nói:" Chỉ là tiệc ăn mừng thôi, nhân tiện nói chuyện hẹn đóng phim với mấy ngôi sao xinh đẹp."

"Chỉ hẹn đóng phim thôi sao?" Ộng cụ nở nụ cười đầy ẩn ý.

"Không nói về chuyện đóng phim còn có thể nói chuyện gì chứ?"

Trương Phú Giang nói:" Ông vẫn biết một chút chuyện giới giải trí, con tuổi trẻ tài cao, chắc chắn có rất nhiều ngôi sao nữ chủ động tìm con nhỉ?"

Trương Hợp Hoàn thầm nghĩ ông cụ này thích tám chuyện quá, cậu cười nói:" Đúng là có, nhưng con tuổi trẻ không biết gì, không biết phải giải quyết chuyện này như thế nào, ông nội, ông có kinh nghiệm phong phú, lại giàu như vậy, ông chỉ con vài chiêu, con phải xử lý sự chủ động của các cô gái xinh đẹp như thế nào?"

"Ơ..."Trương Phú Giang vốn định nhiều chuyện một chút, nhưng không ngờ lại bị cháu trái gài lại.

Nhưng gừng càng già càng cay, ông ấy nói: "Chuyện này con nên hỏi bố con."

"Bố con không phải bố do bố sinh ra sao? Ba đời nhà họ Trương chúng ta là ông nội có nhiều vợ nhất, hay là ông kể con nghe, ông làm sao có thể sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa như vậy."

Khuôn mặt già nua cuâ Trương Phú Giang có chút không chịu được, tên tiểu tử thối này, ngay cả ông nội nó cũng chọc được:" Thế hệ của ông đặc biệt, thời đó cho phép một chồng nhiều vợ, hôn nhân của ông đều hợp pháp cả."

Trương Hợp Hoan nói:" Con bỏ lỡ thời đại đó rồi."

Trương Phú Giang nói:" Ông cụ quê ta có câu chỉ xem kẻ trộm ăn thịt, không xem kẻ trộm bị đánh. Nếu có nhiều vợ, con không chỉ phải chu cấp cho họ mà còn phải dành thời gian cho họ." Nói tới đây, ông ấy cũng không nhịn được cười, sao hai ông cháu lại nói về chủ đề này, bản thân ông ấy có phải không đứng đắn không?

Sau khi trở về phòng, Trương Hợp Hoan mời ông nội ngồi uống trà, cậu bắt đầu đun nước pha trà.

Trương Phú Giang nhìn cháu trai đang pha trà, hỏi:" Nhóc Hoan à, cháu có muốn đến tập đoàn Phú Hâm không?"

Trương Hợp Hoan cười lắc đầu:" Ông nội, con không có hứng thú làm kinh doanh."

"Nếu không có hứng thú, sao con còn thành lập công ty."

Công ty truyền thông giải trí không phải cũng là kinh doanh sao?" Trương Phú Giang phục luôn cái logic của cậu.

Trương Hợp Hoan nói:"Ông không phải vừa nói nhiều tiền cũng làm một gánh nặng sao? Ông muốn để gánh nặng này cho con sao? Con không muốn đâu, con bây giờ tự do thoải mái, muốn làm gì thì làm. Con vừa chơi vừa kiếm tiền, con không theo đuổi quá nhiều giá trị vật chất, như bây giờ là ổn rồi."

Trương Phú Giang nói:" Con đúng là có một cuộc sống rất thoải mái."

Trương Hợp Hoan nói:" Chắc ông còn thoải mái hơn con, làm việc chăm chỉ cả đời rồi, bây giờ còn lo lắng chuyện tiền bạc sao? Người khác lo lắng không có tiền, nhưng ông lại lo lắng vì quá nhiều tiền, có gì đâu phải sầu? Con cháu tự có cuộc đời của họ, nếu con cháu có năng lực, ông không cần phải bỏ ra một đồng nào, người có năng lực vẫn sẽ có năng lực, nếu con cháu không có năng lực, ông cho họ một núi vàng cũng sẽ mất hết."

Bình Luận (0)
Comment