"Lỡ như có thể thì sao?"
"Lỡ như thì em sẽ dùng cứng đối cứng, em không tố cáo anh và cũng không bắn anh. Em sẽ làm anh mất đi nòi giống đàn ông, để cho anh với đám tiểu minh tinh của anh cả đời đau khổ!"
Trương Hợp Hoan hít một ngụm khí lạnh: "Em cũng độc thật đấy!"
"Thế nên anh tốt nhất đừng có nuôi suy nghĩ không đúng đắn với em, ngoan ngoãn mới bình yên sống được."
Bây giờ Trương Gia Thành mới cảm nhận được bình yên là phúc! Ông quay trở về quê hương, nhờ chuyện lần này mối quan hệ giữa ông với hai đứa con gái được thay đổi tốt hơn. Tuy hai cô ấy vẫn chưa gọi ông là bố, nhưng họ đã dễ nói chuyện hơn rất nhiều rồi. Với hại hai người họ đối xử với con gái út của mình cũng rất tốt.
Công việc làm ăn của công ty hậu cần của Trương Gia Thành đã bắt đầu quay quỹ đạo, từ sau khi ông nhận bố, bách hóa Phú Hâm bên kia đã giao hậu cần cho ông. Quy mô của công ty hậu cần liên tục mở rộng, thậm chí sức mạnh của nó được xem là số một trong bộ khu hậu cần.
Trương Gia Thành nghe lời khuyên của con trai tiến cử rất nhiều nhân tài quản lý hậu cần chuyên nghiệp có bằng từ đại học trở lên, bây giờ quản lý bây giờ của công ty ông là một người tốt nghiệp ngành nghiên cứu sinh.
Đương nhiên nhờ đó Trương Gia Thành cũng không cần phải tự thân cánh sinh nữa, những chuyến vận chuyển hàng hóa và điều kiện kinh tế nhanh chóng được cải thiện. Tuy ông đã không lấy cổ phần của tập đoàn Phú Hâm mà bố đã cho, nhưng bố cũng không đối xử tệ ông chút nào, thậm chí còn đưa cho ông rất nhiều thứ tốt.
Đầu tiên, Trương Gia Long đưa ông công ty hậu cần, Trương Gia Thành thấy em trai đến vội vàng mời vào văn phòng của mình.
Trương Gia Thành cố gắng hết sức trang trí văn phòng mới đầy tao nhã, đặc biệt là khay trà còn có cảnh nước nhân tạo nhưng bản thân Trương Gia Thành không hiểu nhiều về trà, nên chỉ học đua đòi cho văn vẻ thôi.
Trương Gia Long cười nói: "Văn phòng đẹp đấy."
"Chỗ này làm sao so sánh được với văn phòng của em, ngồi xuống đi Gia Long. Anh có pha trà cho em, trà Minh Tiền này rất ngon đấy!"
Trương Gia Long ngồi xuống nhìn anh trai đang loay hoay bộ ấm trà, ông ấy cười nói: "Chúng ta dùng ly thủy tinh uống trà xanh được rồi, anh đừng phiền như thế."
Trương Gia Thành nói: "Anh cứ thích phiền đấy, người trong nhà cả mà nên đơn giản một chút!"
Ông rót hai ly trà đưa một ly cho em trai.
Trương Gia Long nhận ly thủy tinh liếc sang cảm tháng: "Trà Trúc Diệp Thanh ngon lắm!"
Trương Gia Thành cười khà khà: "Cháu em gửi đến đấy, anh không hiểu về thưởng trà đồ đâu."
Trương Gia Long hứng thú cảm thán: "Hoan Tử hiếu thuận thật đấy."
Trương Gia Thành cảm động gật gật đầu đồng ý: "Cả đời này anh chẳng làm được chuyện tốt gì, nhưng lại nhận được phúc lớn nhất là bốn đứa con, đặc biệt là Hoan Tử. Thằng bé giỏi hơn anh rất nhiều."
Trương Gia Long nói: "Ông cụ cũng nhân xét như thế đấy."
Trương Gia Thành bất ngờ, Trương Gia Long cười nói: "Ông ấy bảo Hoan Tử không chỉ giỏi hơn anh mà giỏi hơn cả em nữa. Dù sao chúng ta đều là người một nhà, nhờ duyên phận cả thôi. Lần đầu tiên, ông cụ gặp Hoan Tử đã rất thích thằng bé rồi."
Trương Gia Thành cảm thán: "Tên nhóc này sinh ra đã khiến người yêu thương rồi." Ông phát hiện em trai của mình không rảnh đến đây chỉ để khen con trai mình, ông đoán chắc chắn em trai có chuyện gì đó nên nhấp ngụm trà hỏi: "Em có chuyện gì muốn nói không Gia Long?"
Trương Gia Long hỏi lại: "Anh còn nhớ chuyện lúc trước em nói chứ?"
"Chuyện gì?"
Trương Gia Long biết anh trai không để ý chuyện trong dòng họ mới giải thích: "Em biết anh từ chối bố và không muốn cuốn vào trận chiến phiền phức của dòng họ. Nhưng tập đoàn Phú Hâm là do bố một tay gây dựng lên, anh em mình là con trai ruột của ông ấy không thể trơ mắt nhìn người ngoài cướp mất tâm huyết của ông cụ được."
Trương Gia Thành thở dài, ông biết khá nhiều về tình hình của nhà họ Trương. Bây giờ thế lực của con nuôi ông cụ tên Trương Gia Thịnh và con gái nuôi Trương Gia Kỳ mạnh nhất ở tập đoàn Phú Hâm, còn Trương Gia Long là người phụ trách bách hóa Phú Hâm nhưng bách hóa Phú Hâm lại không phải kinh doanh chủ yếu của tập đoàn Phú Hâm.
Trương Gia Long nói tiếp: "Em không chịu đựng nổi hai người đó, ông cụ liên tục nói quá lên rằng anh em mình phải xem họ như anh cả và chị cả ruột thịt trong nhà. Nhưng mà anh cũng biết đấy, chúng ta xem họ là người nhà nhưng họ xem chúng ta là người ngoài. Tất cả hành động họ làm trong tập đoàn như đang muốn cướp tập đoàn làm của riêng mình, tuy bây giờ ông cụ còn sống nên họ còn e dè, lỡ như một mai ông cụ rời đi rồi cả tập đoàn Phù Hâm chắc chắn sẽ rơi vào tay của bọn họ."
Trương Gia Thành nói: “Gia Long, anh và bố không gặp nhau nhiều năm, anh cũng chẳng hiểu gì về Phú Hâm. Anh khá hài lòng với cuộc sống hiện tại của mình, chưa kể anh đã ký vào văn kiện từ bỏ quyền thừa kế.”