Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 1242 - Chương 1242: Kiếm Nam Xuân (2)

Chương 1242: Kiếm Nam Xuân (2) Chương 1242: Kiếm Nam Xuân (2)

Trương Hợp Hoan nói: "Căn nhà này nên rao bán hoặc cho tập đoàn Sơn Thủy thuê để khai thác cũng được. Nhạc Khai Sơn cũng có rất nhiều nhà ở chỗ này lắm, em có muốn điều tra không?"

Kiều Thắng Nam lắc đầu: "Bây giờ không phải thời gian làm việc của em."

"Em thật sự dùng thời gian hẹn hò của chúng mình đi phá án sao?"

"Anh nói chuyện có cẩn thận, em gặp anh để bàn chuyện chứ không phải hẹn hò."

"Đúng vậy, thế giờ chúng ta đi ăn cơm chưa?"

Kiều Thắng Nam đồng ý: "Được rồi, em thấy anh đã làm tài xế giúp em lâu như thế, hôm nay em sẽ mời anh. Gần đây có một nhà làng chài khá ngon đấy."

Làng chài này ở phía đông sân nhỏ Nam Giang, trên tấm biển quảng cáo viết bốn chữ to tướng làng chài Tứ Hải, mặc gì bây giờ đã năm giờ rưỡi chiều nhưng phòng đã đầy, ở mặt trước chỉ còn lại một cái bàn nhỏ. Kiều Thắng Nam kéo Trương Hợp Hoan nhanh chóng ngồi xuống.

Trương Hợp Hoan lần đầu cảm giác ăn cơm với chiến tranh, Kiều Thắng Nam chọn thức ăn và một chai Kiếm Nam Xuân.

Trương Hợp Hoan hỏi: "Em uống rượu à?"

Kiều Thắng Nam lắc đầu: "Em không uống anh uống, chút nữa ra về em sẽ lái xe chở anh về."

Trương Hợp Hoan nhìn chai rượu Kiếm Nam Xuân hỏi: "Em gọi chai rượu này cho anh có phải mang ý nghĩa đặc biệt gì không?"

Kiều Thắng Nam bật cười: "Không có, nó là loại rượu ngon nhất nơi này thôi."

Trương Hợp Hoan nói: "Trong xe anh có Mao Đài."

"Anh đi lấy ra đây!"

Trương Hợp Hoan lắc đầu: "Anh vẫn cảm thấy rượu này có duyên với anh."

"Anh thật hèn hạ."

Trương Hợp Hoan gật đầu: "Còn có chút hứng tình."

Kiều Thắng Nam ngượng đỏ mặt, cô giả vờ không nghe đứng dậy đi chọn đồ uống.

Quán cơm này làm ăn rất tốt nhưng bưng đồ ăn lên quá chậm, hai món nguội đã cạn nhưng món nóng vẫn chưa dọn lên.

Kiều Thắng Nam hỏi: "Tâm trạng của An Nhiên đã điều chỉnh tốt rồi sao?"

Trương Hợp Hoan nhẹ gật đầu: "Tốt rồi."

Kiều Thắng Nam nói đầy sâu xa: "Có anh ở bên cạnh cô ấy chắc chắn không sao rồi."

"Hình như em rất ghen tỵ với cô ấy nhỉ?" Trương Hợp Hoan cười xấu xa hỏi lại.

Kiều Thắng Nam sửa miệng: "Là đồng cảm! Một cô gái tốt như thế sao lại bị một tên cặn bã như anh để ý được chứ!" Cô đưa mắt nhìn chai rồi, rồi sửa lời nói của mình: "Thứ tra nam!"

Trương Hợp Hoan cảm thán: "Em thật sự là hận thù lớn với anh đấy, nhiều lúc em khiến anh nghi ngờ mình đã làm gì có lỗi với em."

Kiều Thắng Nam nói: "Xem như cho anh mượn gan hùm."

Trương Hợp Hoan đáp trả: "Em đừng cho anh mượn, lá gan anh đủ to rồi. Em nói xem nếu như có một ngày anh thành công phạm tội với em, em có báo thù anh không?"

Kiều Thắng Nam bất ngờ trợn tròn hai mắt: "Anh nói cái gì?"

Trương Hợp Hoan cười nói: "Anh nói nếu chứ không phải thật, ngay cả giỡn em cũng không biết sao?"

Kiều Thắng Nam cảm thán: "Chuyện này sẽ không xảy ra, nhưng nếu anh muốn phạm tội với em thì sao? Trước khi anh có hành vi phạm tôi, em đã bắt anh lại rồi."

"Nhưng lỡ như thế sao đây? Lỡ như em không có cách nào bắt anh lại, anh thực hiện được hành vi phạm tội rồi, em có báo thù anh không?"

Da mặt của Trương Hợp Hoan dày thứ hai không ai dám xưng thứ nhất.

Kiều Thắng Nam nghiến răng nghiến lợi nói: "Lỡ như? Anh dám! Em sẽ bắn một súng chết anh."

Trương Hợp Hoan cảm thán: "Không đến mức đó đâu, dù anh có áp dụng hành vi phạm tội với em thì tội anh trong pháp luật không đáng chết. Em bắn súng vào anh là biết pháp nhưng phạm pháp, em là một cảnh sát nhân dân sao lại làm không đúng trách nhiệm của mình rồi hả?"

Cuối cùng món ăn nóng cũng lên, một đĩa phi lê cá và một đĩa cá hấp hoa.

Kiều Thắng Nam vừa ăn vừa nghĩ câu hỏi của Trương Hợp Hoan nói, nếu chuyện đó thật sự xảy ra, tỉ lệ lớn là bản thân sẽ không bắn chết anh ấy rồi.

Trương Hợp Hoan hỏi: "Nếu như chuyện đó xảy ra, anh thấy sẽ phải đi tù theo quá trình của luật pháp, anh muốn hỏi là nếu anh phạm tội với cảnh sát nữ có phải sẽ tăng nặng tội thêm chút không?"

Kiều Thắng Nam tức giận trừng cậu, tên này đang cố ý làm phiền cô: "Tội anh đáng chết mười ngàn lần!"

"Nhưng nếu thế lại xuất hiện một chuyện nữa, nếu em khởi tố anh, người ta có thể nghĩ em không đủ năng lực, em không thể nào ngăn lại anh trước khi tội phạm gây ra hành vi phạm tội. Luật sư biện hộ trên tòa án sẽ đưa ra rất nhiều câu hỏi khó chịu cho em, em có cần anh diễn tập một lần trước không?"

Kiều Thắng Nam gắp một miếng thịt có nhét vào miệng của cậu, cô không tin bản thân không chặn được miệng của cậu.

Trương Hợp Hoan ăn xong miếng thịt cá này vui vẻ hớp một ngụm rượu: "Thật ra anh biết rõ em không tố cáo anh đâu nhỉ?"

Kiều Thắng Nam hỏi: "Anh rất muốn nghe đáp án à?"

Trương Hợp Hoan nhẹ gật đầu.

Kiều Thắng Nam gằn từng chữ: "Bây giờ hành động của anh có liên quan đến việc quấy rối, nếu như anh thật sự có dũng cảm làm chuyện khác người gì đó với em, anh cũng không thể thành công."

Bình Luận (0)
Comment