Lim dim bên bếp lửa tượng trưng cho thời gian nghỉ ngơi của cuộc đời đã đến; ánh đèn mờ nhạt bất định ám chỉ thời gian biến mất và sự phai nhạt của trí nhớ, làm nổi bật lên bầu không khí hoảng hốt và thương cảm. Cuối cùng lại nhắc đến bếp lửa, mặc dù bếp lửa ảm đạm, nhưng vẫn lập lòe ánh sáng, tượng trưng cho tình yêu không bao giờ tan biến khi vượt qua đêm dài đằng đẵng của đời người. Mà trong lời bài hát liên tục lặp đi lặp lại “yêu em bằng cả linh hồn thành kính”, cũng bày tỏ tình cảm sẽ không biến mất khi năm tháng trôi qua, ngược lại càng ngày càng bền chặt hơn.
Soạn nhạc rất chất phác, cả bài hát trông giống như không có cao trào, nhưng lại giống như mưa xuân lặng lẽ tưới tắm cho tất cả vạn vật, thấm đẫm vào trái tim bạn trong vô thức. Đàn guitar phối khí với kèn harmonica khiến cả bài hát tràn đầy nỗi đau thương hối hận, nhưng tình cảm với mẹ đang dần dần cô đọng lại. Vì thế “Khi mẹ già rồi” cũng được mở rộng sang một chủ đề cụ thể khác: Khi em già rồi, trái tim anh sẽ mãi mãi trường tồn.”
Thứ khiến Trương Thanh Nhiên xúc động nhất chính là một câu cuối cùng của bài hát “Khi mẹ già rồi”. Lúc nghe được lời ca của bài hát này, cánh cửa cảm xúc lập tức mở ra, nước mắt ào ào lăn xuống, cô ấy quay mặt đi, không muốn bố nhìn thấy nước mắt trên mặt mình. Nhưng cô ấy lại nghe thấy tiếng khóc nghẹn ngào sau lưng, thấy mẹ chẳng biết từ lúc nào đã ra khỏi nhà bếp, Trương Thanh Nhiên cha miệng, không biết từ khi nào, tóc mẹ cũng đã hoa râm.
Nếu như nói “Vén rèm châu” lên sóng ở tập trước vẫn khiến Trương Ích Hạc thiếu đồng cảm, vậy thì “Khi mẹ già rồi” của lần này có thể nói đã đánh thẳng vào trong lòng ông ta, ông ấy nhớ đến người mẹ đã qua đời, nhớ đến bản thân bận rộn công việc mà đã rất lâu không về thăm bố.
Ông ta cũng nghe thấy tiếng khóc nức nở của vợ mình, lúc ông ta quay đầu lại, bà ấy đã nhanh chóng vào nhà bếp.
Con gái nắm lấy tay Trương Ích Hạc: “Bố, mấy người đáng ghét quá đi, tại sao lại làm chương trình lừa tình như thế này chứ?”
Trương Ích Hạc thở dài nói: “Đây là chương trình của đài Đông Phương.”
Giám đốc đài truyền hình Đông Phương là Cảnh Tường Long ngồi trước tivi cũng đang đầm đìa nước mắt, cũng may hôm nay chỉ có một mình ông ta ở nhà, may thay ông ta không đến trường quay xem tập này. Trương Hợp Hoan ơi là Trương Hợp Hoan, sao cậu lại nghĩ ra được chiêu này thế? Nếu như không phải nhờ chương trình này, tôi vốn dĩ cũng không biết trong nước vẫn còn nhiều nhạc sĩ ưu tú như vậy, “Vén rèm châu” của tập trước và “Khi mẹ già rồi” của tập này, hai bài hát này đã quyết định hương vị và khuôn mẫu của “Sing my song China” rồi.
Tỷ lệ người xem nhằm nhò gì!
Đài Đông Phương chúng tôi chính là muốn làm chương trình có tâm, phải làm dòng suối mát trong xã hội nông nổi này, rating của Sing my song có cao đến đâu thì có thể mang lại điều gì cho xã hội chứ? Có thể để lại những thứ gì? Chúng tôi mới lên sóng hai tập đã xuất hiện hai bài hát kinh điển, nhất là bài hát tối hôm nay, tác phẩm tuyệt vời về tình yêu, cảm động lòng người, không được, tôi nhớ mẹ rồi, gọi điện thoại trước đã.
Ông ta vừa mới cầm điện thoại lên, bạn già Thôi Như Hải đã lập tức gọi đến.
Thôi Như Hải là một đứa con hiếu thảo, năm ngoái bố mẹ ông ấy liên tục qua đời, Cảnh Tường Long cũng có thể nghe thấy tiếng nghẹn ngào của ông ấy qua điện thoại.
“Lão Cảnh à, ông đừng làm thế nữa, thế nào cũng phải nhắc nhở tôi xem chương trình của các ông chứ, tôi cảm thấy nghe nhạc để tăng tỷ lệ người xem cho đài các ông cũng không tệ, nhưng ông ngược lại thì hay rồi, đây chẳng phải đang đâm vào tim tôi sao?” Thôi Như Hải thút thít trong điện thoại.
Cảnh Tường Long mở miệng: “Lão Thôi à, tôi không biết mà, tôi không biết bài hát này lại đau lòng như thế, tôi cũng buồn mà!”
“Không nói với ông nữa!” Thôi Như Hải cúp điện thoại, rõ ràng ông ấy không thể kiểm soát được cảm xúc trong lòng mình.
Cảnh Tường Long nhìn màn hình tivi, ông ta có thể kết luận, chương trình này lại thành công rồi, nếu ngày mai bài hát này không leo lên hotsearch, tên ông ta sẽ viết ngược lại.
Cảnh Tường Long bị Thôi Như Hải làm phiền một lúc như thế, đã bỏ lỡ hai bài hát, ông ta bèn vào nhà vệ sinh rửa mặt, chuẩn bị tiếp tục xem chương trình.
Nhưng lúc ông ta bước ra lại nghe thấy một giọng hát kỳ lạ, lạc điệu rồi à? Tiếng hát này giống như hiệu ứng của những cuộn băng đã phát từ lâu trong quá khứ, không thể nào? Mặc dù người sáng tác trong “Sing my song” không thể nói ai ai cũng đều là ca sĩ xuất sắc, nhưng bọn họ ca hát ít nhất cũng sẽ không lạc điệu, đồ chơi này là gì thế? Vừa rồi mới leo lên đỉnh núi, giờ đã lập tức cho mình ngã xuống đáy vực rồi sao? Cũng không phải là trường quay phát sóng trực tiếp, tại sao chương trình được ghi lại không cắt đi màn biểu diễn trình độ thấp này chứ?