So với sự căng thẳng của tổ chương trình “The Voice”, đội ngũ sản xuất “Sing my song” bên này đang càng lúc càng nhẹ nhõm, bọn họ càng ngày càng có lòng tin, theo như những gì Trương Hợp Hoan nói, phát sóng chương trình này cũng không phải là để cạnh tranh, mục đích của bọn họ là để khám phá ra những viên ngọc của âm nhạc, giúp đỡ nền âm nhạc nguyên chế của Trung Quốc.
Trương Hợp Hoan có cái nhìn rất rõ ràng về chương trình “Sing my song China” này, chương trình này chắc chắn sẽ vượt qua “The Voice” ở phương diện dư luận, thế nhưng muốn vượt qua đối thủ ở phương diện rating thì rất khó. Đây là mùa đầu tiên, tập hợp những bản nguyên chế hay nhất của Trung Quốc, nhưng mà sau này không thể tiếp tục giữ vững phong độ như của mùa đầu tiên nữa. Nói cho cùng, phần lớn “Sing my song China” đều là những người sáng tác vô danh thầm lặng ở sau hậu trường, danh tiếng của bọn họ không nổi bằng giọng hát hay, cũng chẳng có lưu lượng, trước đây “Sing my song China” cũng chỉ sản xuất được ba mùa rồi thông báo kết thúc.
Không quan trọng, cậu muốn tập trung sức mạnh để đả kích tình thế của “The Voice”, khiến đài truyền hình vệ tinh Chiết Giang và Youku nếm được đau khổ của sự thiển cận. Trương Hợp Hoan sẽ còn thay đổi dựa trên nền tảng vốn có, trong đội hình trước đây của”Sing my song China” cũng chưa từng xuất hiện Chopstick Brothers, bây giờ bọn họ chủ động tìm đến cửa, Trương Hợp Hoan muốn thông qua chương trình này để làm bọn họ nổi tiếng.
Qua hai tập được lên sóng hiện nay, ca sĩ nổi tiếng nhất là Hoắc Tôn, “Vén rèm châu” của anh ta cũng là bài hát có số lượng yêu cầu nhiều nhất.
Trương Hợp Hoan biết, mặc dù Hoắc Tôn thể hiện xuất sắc trong bài hát này, nhưng mà anh ta cũng không có thực lực để lấn sân sang sự nghiệp ca sĩ.
Mục Tích Xuân tự mình khám phá ra Hoắc Tôn, cô ấy cho rằng Hoắc Tôn có thể trở thành nam ca sĩ đại diện cho Tân Tinh Vực. Lúc tiến hành báo cáo công việc với Trương Hợp Hoan, cậu đã bảo cô ấy tăng thêm một phần điều khoản, chủ yếu là về những điều khoản bồi thường tổn thất cho công ty phòng khi ngộ nhỡ những nghệ sĩ dưới trướng xuất hiện tin tức tiêu cực.
Lo trước tính sau, Trương Hợp Hoan biết rất rõ, tỷ lệ xuất hiện tin tức tiêu cực về nghệ sĩ là rất cao.
Nhiêu Tiểu Chí đã chọn một căn biệt thự bỏ hoang ở ngoại ô phía Đông của Hàng Châu làm địa điểm quay phim, quá trình chuẩn bị bối cảnh sơ bộ sẽ hoàn thành trong vòng nửa tháng. Những cảnh quay ngoài trời đã bắt đầu bấm máy, An Nhiên và Văn Vịnh Thi chính thức vào đoàn làm phim, những người diễn vai phụ khác cũng không có diễn viên nổi tiếng.
Nhờ sự đề cử của Tân Tinh Vực, nhóm nhạc nam cũ đã đuổi kịp chuyến xe cuối cùng của “The Voice China”, tiết mục của bọn họ tương đối muộn. Trương Hợp Hoan đặc biệt nhấn mạnh với tổ chương trình, nhất định phải để tiết mục của bọn họ phát sóng cùng lúc với tập đầu tiên của The Voice mùa thứ hai, có thể thấy rõ cậu xem trọng bọn họ ra sao.
Vào tháng 6, Giang Nam thường xuyên có mưa, nhưng những cơn mưa này cũng không thể giảm bớt sự nóng nực của thời tiết, ngược lại còn khiến không khí càng ngày càng oi bức.
Bởi vì chuyến đi đến Seoul bị hoãn lại, cho nên trong thời gian này, Trương Hợp Hoan vừa khéo có thể viết ra câu chuyện của ông nội mình. Những tiểu thuyết và kịch bản trước kia đều là mượn, trong Centurion Mall có cung cấp một lượng lớn tác phẩm có bản quyền của truyền thông Ngôi Sao trước đây, điều cậu cần làm chỉ là lựa chọn mà thôi.
Nhưng viết câu chuyện của ông nội, đây là nguyên tác thật sự, là lần đầu tiên Trương Hợp Hoan thử sáng tác, cậu viết suốt một tuần cũng chỉ viết ra được những nét chính. Cậu phát hiện viết tiểu thuyết cũng chẳng phải là chuyện dễ dàng như vậy.
Trương Hợp Hoan lướt Centurion Mall vô số lần, hy vọng có thể tìm được một công cụ sáng tác phù hợp với mình, bật hack để sáng tác, tiếc là gần đây không cung cấp hàng hóa mới.
Quá trình sáng tác buồn tẻ đau khổ, Trương Hợp Hoan thấy bản thân mất một tuần chỉ phác thảo ra được những nét chính, không nhìn ra chút tài năng văn chương nào, toàn là những lời linh tinh như viết nhật ký, nếu mang thứ như vậy ra ngoài, bản thân cậu cũng cảm thấy mất mặt.
Trương Hợp Hoan tắt máy tính đi, bên ngoài bắt đầu có mưa, hạt mưa gõ vào cửa sổ sát đất trong văn phòng, cậu thầm nghĩ, nếu thật sự không được thì tìm một người viết thay.
Điện thoại di động vang lên, là ông nội Trương Phú Giang gọi đến. Gần đây công cụ thường xuyên trò chuyện với cậu, có trách thì cũng trách cái miệng này của Trương Hợp Hoan. Lúc bắt tay vào viết, ông nội hỏi cậu có phải viết lách rồi hay không? Cậu nói cho ông nội rằng mình đang sáng tác, cũng bởi vì một câu nói này mà ông cụ lại thỉnh thoảng gọi điện đến hỏi tiến độ sáng tác của cậu, đôi lúc cũng bổ sung một vài câu chuyện.