Trương Hợp Hoan bị ông nội làm cho khóc không ra nước mắt, chỉ có thể nói với ông nội rằng sáng tác cần phải chuẩn bị, cũng không phải là viết văn ăn liền. Cậu nhất định phải viết ra một tác phẩm lớn, phải gắn liền quá trình làm giàu của ông nội với sự thay đổi của thời đại, bắt nguồn từ cuộc sống nhưng cao hơn cuộc sống, tranh thủ viết ra một tác phẩm kinh điển.
Ông cụ đánh giá cao thái độ nghiêm túc của cậu, tuần này còn đặc biệt bảo Trương Gia Long gửi một tỷ tiền đặt cọc cho Trương Hợp Hoan, ông cụ không ra tay thì thôi, ra tay một cái là số tiền khổng lồ.
Điều này khiến Trương Hợp Hoan cũng cảm thấy nếu như mình không viết ra được một tác phẩm đỉnh cao cũng thẹn với tổ tiên của nhà họ Trương, nhưng cậu cũng hiểu rõ bản thân, với năng lực sáng tác hiện tại của cậu thì thật sự không có thực lực này.
Việc sáng tác khiến Trương Hợp Hoan cực kỳ đau đầu, trong thời gian này, cậu lại lấy ra một quyển tác phẩm lớn là “Ỷ Thiên Đồ Long Ký”, hoàn thành Xạ điêu tam bộ khúc rồi giao cho Lê San San để cô ấy sắp xếp xuất bản.
Tuy nhiên, cho dù cậu có mang chủ nghĩa vay mượn luyện tập đến đây cũng không có cách nào giải quyết vấn đề đang gặp phải hiện tại.
Dù sao Trương Hợp Hoan cũng viết không ra, cho nên cậu dứt khoát đến phòng tập thể thao vận động một chút. Lúc Trương Hợp Hoan đang chạy bổ, Quách Khải Toàn tiến vào, gần đây anh ta đều ở Thượng Hải để theo dõi việc lên sóng “Sing my song China”.
“Yo, cậu thật đúng là tràn trề sức lực mà.”
Trương Hợp Hoan vừa chạy vừa nói: “Anh đến lúc nào thế?”
Quách Khải Toàn không có hứng thú gì với việc tập thể thao, anh ta đi đến đứng bên cạnh Trương Hợp Hoan: “Tôi tới được một lúc rồi, vừa rồi mới đi thăm bộ phận nội dung đấy.”
“Đi thăm thì đi thăm, đừng làm phiền nhân viên của công ty.”
Quách Khải Toàn cười trả lời: “Nói như vậy không hay rồi, tôi làm phiền người nào hả? Mấy cô xinh đẹp nhất công ty cũng nhìn chằm chằm vào ông chủ như cậu đây, liếc mắt thôi cũng chẳng thèm nhìn tôi.”
“Anh đừng nói bậy bạ, tôi cũng không xấu xa như anh.”
Quách Khải Toàn lên tiếng: “Được rồi, tôi xấu xa được chưa, cậu cảm thấy Lê San San ra sao?”
“Có khả năng.”
Quách Khải Toàn nói: “Cậu biết thứ tôi hỏi không phải cái này mà, tôi rất thích cô ấy.”
Trương Hợp Hoan cười đáp: “Anh thích cũng vô ích, tình cảm phải là hai bên thích nhau mới được, anh cũng biết trình độ học vấn và hoàn cảnh gia đình của Lê San San mà.”
“Cậu có ý gì hả, nhà tôi còn kém sao? Trình độ học vấn của tôi kém à? Mặt mũi tôi cũng không kém đúng không? Đương nhiên là không thể sánh với cậu rồi.”
Trương Hợp Hoan mở miệng: “Anh đó, thay lòng quá nhanh, sao tôi nhớ lúc ở Seoul, anh đã nói với tôi rằng mình thích Bae Suzy thì phải?”
Quách Khải Toàn liên tục kêu khổ: “Tôi thích người ta, nhưng người ta cũng đâu có thích tôi chứ, Bae Suzy thích cậu mà.”
“Đậu má! Sao một ông chủ công ty như cậu lại mắng người chứ? Cô ấy chính miệng nói với tôi đó, tôi muốn hẹn cô ấy, bị cô ấy từ chối nhiều lần, sau đó Bae Suzy dứt khoát nói với tôi rằng cô ấy có người mình thích rồi.”
Trương Hợp Hoan nói: “Được, anh đừng quên kể đấy.”
Quách Khải Toàn đáp trả: “Bây giờ tôi xem như đã phát hiện rồi, cậu chỉ cho phép quan viên phóng hỏa mà không cho dân chúng đốt đèn, tất cả những cô gái xinh đẹp đều là của cậu hết, cậu đấy, sao không sợ mệt chết luôn thế?”
Trương Hợp Hoan lớn tiếng cười ha hả: “Anh là lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử.”
“Tôi là tiểu nhân được chưa? Mục đích cậu tập thể dục là vì cái gì? Chẳng phải là rèn luyện tốt thân thể để gieo họa thêm mấy người à.”
Trương Hợp Hoan nói: “Nói vậy tôi cũng muốn gây tai họa cho anh.”
“Đừng, người anh em, tôi không thích loại này.”
Trương Hợp Hoan dần dần giảm tốc độ, Quách Khải Toàn đi lấy hai chai nước đến, đợi đến khi máy chạy bộ hoàn toàn dừng lại mới đưa một chai cho cậu.
Trương Hợp Hoan nhận lấy nước thì nói cảm ơn, sau đó dùng khăn lông lau mồ hôi trên mặt trước.
Cuối cùng Quách Khải Toàn cũng nhắc đến việc chính: “Hai tập này của ‘Sing my song China’ lên sóng xong gần như đều ổn, mặt dù về phương diện rating không tốt bằng The Voice cùng kỳ, nhưng mà tiếng đồn vượt xa The Voice, nhất là ở trong giới âm nhạc. Cậu đúng là tài giỏi, tôi nghe chị Mục nói bây giờ các đài truyền hình lớn muốn hợp tác cũng đang xếp hàng.”
Trương Hợp Hoan trả lời: “Chương trình giải trí không có gì thú vị, có sẵn kịch bản và khuôn mẫu, chỉ cần nắm giữ luật chơi cộng thêm thay đổi một chút là có thể tung ra một hit.”
“Đó cũng phải là cậu mới được, chiêu mượn thế này làm đẹp lắm, việc The Voice đầu tư vào quảng cáo rầm rộ trong giai đoạn đầu cũng tương đương quảng bá cho chúng ta, phải nói là bọn họ làm việc cũng thật tuyệt tình, lại xóa hết tên của công ty chúng ta về mặt sản xuất.”