Trương Hợp Hoan gật đầu trả lời: “Anh Quách, vậy thì tôi sẽ tùy tiện nói hai câu, có chỗ nào không đúng thì anh cũng đừng để bụng.”
“Cậu nói đi.”
“Tôi không xem trọng bộ phim ‘Chuyến tàu định mệnh’ này, nếu chia làm hai phần, mặc dù nhìn bề ngoài thì kinh phí sẽ giảm đi một nửa, nhưng mà các anh có từng suy nghĩ hay không, nếu như bia miệng của phần đầu không tốt, thế thì phần sau sẽ có người đi xem ư?”
Thật ra Quách Khải Ca cũng lo lắng đến vấn đề này, nếu như doanh thu phòng vé của phần một không như mong đợi, tiếng tăm cũng không tốt, vậy thì phần sau còn có khán giả nào ngốc đến nỗi quay lại xem lần hai hay không?
Trương Hợp Hoan nói: “Tác phẩm ôm ấp tình cảm này của đạo diễn Ngô là muốn quay thành phiên bản địa phương của ‘Titanic’, nhiều loại yếu tố như tình thù của đất nước, tai nạn, tình yêu, chiến tranh đều kết hợp ở trong đó, bộ phim như vậy thì càng khó kiểm soát.”
Quách Khải Ca mở lời: “Chẳng phải có nhiều yếu tố hơn thì tập thể khán giả cũng sẽ lớn hơn sao?” Anh ta không thể hiểu được một chuyện này.
Trương Hợp Hoan lắc đầu trả lời: “Đây đều là cách nghĩ của nhà sản xuất, bình thường một bộ phim sẽ kéo dài hai tiếng, đạo diễn muốn cố gắng nhồi nhét càng nhiều cảnh ngoạn mục càng tốt trong hai tiếng này, thế nhưng bình thường cũng sẽ bỏ qua trải nghiệm của khán giả. Yếu tố trong bộ phim phơi bày ra càng nhiều thì thứ mà khán giả phải tiếp nhận cùng càng nhiều, bọn họ vốn muốn đến giải trí, kết quả anh lại cưỡng chế nhồi cho bọn họ nhiều chuyện như vậy, khiến khán giả cực kỳ mệt mỏi. Đối với đa số người xem mà nói, phim chỉ có hai loại, đẹp mắt và khó coi.”
Quách Khải Ca cho rằng những lời này nói rất đúng.
Trương Hợp Hoan tiếp lời: “Nếu như chúng ta nhìn lại những bộ phim trước đây của đạo diễn Ngô, mấy bộ phim tương đối ăn khách của ông ấy gần như đều là đơn giản, thô bạo và thoải mái, mỗi lần ông ấy muốn chơi kiểu tình cảm thì hầu hết doanh thu phòng vé cũng gặp phải waterloo.”
Quách Khải Ca suy nghĩ lại một lúc, “Điệp huyết nhai đầu” của Ngô Vũ Thâm là tác phẩm ôm ấp tình cảm, cũng là bộ phim hay hội tụ nhiều ngôi sao, nhưng doanh thu phòng vé lại trượt dốc. “Những người đọc mã” cũng là tác phẩm ấp ủ tình cảm của ông ấy, kết quả lại thất bại ở Hollywood, khiến các công ty điện ảnh ở Hollywood coi ông ấy là độc dược phòng vé, chẳng lẽ lần này lại đến lượt “Chuyến tàu định mệnh” ư? Nếu sớm biết như vậy, mình cũng không nên đầu tư vào bộ phim này, tâm trạng đột nhiên trở nên tồi tệ, năm mươi triệu có thể không lấy lại vốn ban đầu được.
Trương Hợp Hoan mở miệng: “Phim ‘Titanic’ cũng chỉ là nắm bắt được hai yếu tố, tình yêu và tai nạn, sự thành công của ‘Titanic’ không thể không có công sức của hai diễn viên chính. Còn dàn diễn viên của ‘Chuyến tàu định mệnh’ trông có vẻ rất hùng hậu, nhưng nếu xem xét cẩn thận thì không có người nào có thể chống đỡ doanh thu phòng vé.”
Quách Khải Ca nói: “Trương Tử Y, Kim Thành Vũ, Hoàng Tiêu Minh, Song Hye Kyo, Đồng Đại Vệ, Nagano Ami, dàn diễn viên này không tệ chứ nhỉ.”
Trương Hợp Hoan cười nói: “Ảnh hưởng từ việc quyên góp giả của Trương Tử Y vẫn còn đó, cho dù không có chuyện này, cô ấy cũng không có năng lực chống đỡ phòng vé. Tất cả bộ phim ăn khách của Takeshi Kaneshiro gần như đều lặp đi lặp lại, về phần mấy bộ phim sau này thì càng khỏi phải nói, anh nói loại diễn viên giống như giáo chủ này của anh ta không nổi tiếng đúng không, nhưng mà cả ngày báo chí đều đưa tin về anh ta rất nhiều, anh nói xem anh ta có tác phẩm tiêu biểu nào không? Tôi vẫn thật sự không nghĩ ra, anh ta nói rằng fans của mình rất đông, nhưng đám giáo chúng kia của anh ta chịu mua vé ủng hộ thì được mấy người chứ, chúng ta tạm thời không nhắc đến kỹ thuật diễn xuất của anh ta, cơ sở kỹ năng lời thoại của anh ta đã không trót lọt rồi.”
Quách Khải Ca bật cười, những gì Trương Hợp Hoan nói đều là thật, nhưng sau khi cười xong, anh ta lập tức cảm thấy buồn rầu, đám diễn viên này không kéo nổi phòng vé, Ngô Vũ Thâm cũng không phải linh dược phòng vé năm đó nữa, xem ra bộ phim “Chuyến tàu định mệnh” này rất có khả năng sẽ thất bại.
Nếu như phim chưa bấm máy, Quách Khải Ca có thể rút lui bây giờ, nhưng mà phim đã quay được một nửa rồi, gần ba trăm triệu cũng đầu tư vào rồi, bây giờ rút ra thì thiệt hại còn lớn hơn.
Quách Khải Ca hỏi: “Hoan Tử, theo như những gì cậu nói, ‘Chuyến tàu định mệnh’ chắc chắn sẽ thua lỗ sao?”
Trương Hợp Hoan đáp lời: “Cũng chưa chắc thôi, thứ đốt tiền thật sự là cảnh thuyền chìm và cảnh chiến tranh, diễn viên cũng chẳng quan trọng.” Cậu đã từng xem bộ phim này rồi, người có kỹ năng diễn xuất tệ nhất là Hoàng Tiêu Minh, thể hiện của Song Hye Kyo cũng không tốt, dựa theo cách nhìn của Trương Hợp Hoan, hoàn toàn có thể cắt bỏ đường nét của hai người bọn họ ra khỏi phim, nếu như bớt đi bọn họ, câu chuyện của bản thân bộ phim này sẽ rõ ràng hơn.