Quách Khải Ca nói: “Ý của cậu là quay lại à?”
Trương Hợp Hoan cười đáp: “Tôi cũng không nói thế.” Ngô Vũ Thâm mất sáu năm để chuẩn bị cho tác phẩm tâm huyết, kết cục cuối cùng lại cực kỳ ảm đạm, cậu chỉ là nói ra quan điểm của mình, cậu cũng không muốn lời nói của cậu hôm nay lại khiến “Chuyến tàu định mệnh” chưa lên đường đã gặp phải một nguy cơ to lớn rồi.
Việc đầu tiên Quách Khải Ca làm sau khi về nước chính là đến thăm hỏi bạn cũ của anh ta, nhà sản xuất chính và nhà đầu tư chính của “Chuyến tàu định mệnh”, chủ tịch Lý Minh của Pony Films.
Lý Minh đang đau đầu vì dự tính vượt qua kinh phí chi ra của “Chuyến tàu định mệnh”, đến nay anh ta đã đầu tư tổng cộng 260 triệu vào bộ phim này rồi, nhưng dựa vào báo cáo mới nhất của đoàn làm phim, bộ phim này chắc chắn sẽ tốn ba trăm triệu, có lẽ cuối cùng hoàn thành quay thì chi phí sẽ lên đến gần bốn trăm triệu.
Chính là dưới áp lực đầu tư to lớn này, Lý Minh mới đưa ra ý tưởng chia bộ phim thành hai phần, có lẽ chỉ có làm như vậy mới có thể giảm bớt một vài áp lực thu hồi chi phí, từ khi bộ phim này được duyệt đến chính thức khởi quay, quá trình này quá mức dài đằng đẵng, trong sáu năm này, thị trường điện ảnh đã xảy ra thay đổi rất lớn.
Lý Minh là fan điện ảnh kỳ cựu của Ngô Vũ Thâm, từ lần đầu tiên nghe thấy câu chuyện của “Chuyến tàu định mệnh”, anh ta đã si mê nó mà quyết định muốn đầu tư quay bộ phim này. Thế nhưng sau khi thực sự bấm máy, anh ta mới nhận ra tốc độ đốt tiền của bộ phim này vượt xa tưởng tượng, gần đây áp lực của anh ta rất lớn, gần như mỗi đêm đều mất ngủ.
Lý Minh tiếp đãi Quách Khải Ca trong biệt thự ở ngoại ô phía Tây.
Quách Khải Ca trò chuyện mấy câu về những gì mình mắt thấy tai nghe ở Seoul, sau đó chuyển đề tài sang “Chuyến tàu định mệnh”, anh ta đã truyền đạt ý kiến của Ngô Vũ Thâm cho Lý Minh.
Lý Minh nhíu mày nói: “Đạo diễn Ngô đã nhiều lần nhắc với tôi rằng, bộ phim muốn quay thành 180 phút, ông ấy lạc hậu rồi, hoàn toàn không hiểu thị trường điện ảnh bây giờ nữa. Một bộ phim kéo dài 3 tiếng đồng hồ, sao rạp chiếu phim có thể cho bạn suất chiếu được chứ? Giá vé quy định ra sao? Một bộ phim giống như vậy thì người khác có thể chiếu ba đợt, chúng ta chỉ có thể xếp lịch được hai buổi, sao có thể cạnh tranh với người khác về số suất chiếu được chứ?”
Quách Khải Ca trả lời: “Năm đó, ‘Titanic’ dài ba tiếng mười phút, vẫn không ảnh hưởng đến doanh thu phòng vé đạt đến ngôi vị thứ nhất toàn cầu.”
Lý Minh thở dài lên tiếng: “Phim ‘Chuyến tàu định mệnh’ không phải ‘Titanic’, đạo diễn Ngô cũng không phải James Cameron.”
Quách Khải Ca nói: “Sức ảnh hưởng của Cameron ở trong nước chưa chắc lớn bằng đạo diễn Ngô.” Sở dĩ anh ta nói như vậy là muốn an ủi Lý Minh, Ngô Vũ Thâm có mạnh đến đâu cũng không có khả năng giống như Cameron được. Một bộ “Titanic” của người sau cũng đã phong thần rồi, càng không cần phải nói ông ta lại lần nữa càn quét doanh thu phòng vé thế giới khi làm “Avatar”.
Lý Minh đáp lời: “Tôi cũng là fan của đạo diễn Ngô, cậu biết rõ nhất mà, tôi đều xem mỗi một bộ phim của ông ấy, tôi rất tôn trọng ông ấy, nhưng mà lần này tôi thật sự không thể thuận theo ý của ông ấy được. Số tiền đầu tư ban đầu là hai trăm triệu, đầu tư lại vượt qua hết lần này đến lần khác, bây giờ đã hơn ba trăm triệu rồi, dựa vào đánh giá mới nhất, quay xong cũng phải bốn trăm triệu, cậu có biết điều này có nghĩa là gì không?”
Quách Khải Ca gật đầu: “Doanh thu phòng vé phải 1,2 tỷ mới có thể miễn cưỡng thu hồi vốn gốc.”
“1,2 tỷ đó, cậu có biết bây giờ tôi phải gánh áp lực lớn như thế nào không?”
“Cậu có từng nghĩ đến việc, nếu như doanh thu phòng vé của phần đầu không như mong đợi, vậy thì doanh thu phòng vé của phần hai sẽ kém hơn hay không?”
Lý Minh gật gật đầu đáp lại: “Nếu như doanh thu của phần đầu không đạt mong đợi, vậy thì cho dù làm thành một phần cũng không đạt đến mục tiêu của chúng ta thôi, tôi đã nghĩ đi nghĩ lại rồi, đây là phương án có khả thi nhất hiện tại.”
Quách Khải Ca mở lời: “Cậu nói thật với tôi đi, có phải cậu cũng không có lòng tin với ‘Chuyến tàu định mệnh’ đúng không?”
Lý Minh trả lời: “Thị trường điện ảnh biến đổi trong nháy mắt, cậu nhìn những bộ phim ăn khách năm nay thì biết, những bộ ăn khách đều là những loại phim như ‘Cô nàng ngổ ngáo’, ‘Tây du ký: Mối tình ngoại truyện’. ‘1942’ của đạo diễn Phùng thất bại, tác phẩm lớn ‘Huyết tích tử’ cũng thất bại, ‘Đại Thượng Hải’ miễn cưỡng lấy lại vốn gốc, còn ‘Thiện nữ u hồn’ thì nghe nói phải dựa vào bản quyền phát sóng trực tuyến mới huề giá vốn, cậu hẳn biết rõ nhất mà.”
Quách Khải Ca nói: “Nghe ý này của cậu, giống như đâm lao phải theo lao.”
“Chính là đã trót làm thì phải làm đến cùng, nếu tôi tiếp tục đầu tư thì phải tăng thêm một trăm triệu, có lẽ là hai trăm triệu, nếu như tôi không đầu tư, vậy chẳng phải hơn hai trăm triệu trước đó bỏ không sao? Cậu không hiểu đâu.”