Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 1325 - Chương 1325: Quảng Cáo Lồng Ghép (2)

Chương 1325: Quảng cáo lồng ghép (2) Chương 1325: Quảng cáo lồng ghép (2)

Phùng Cương lên tiếng: “Phim Tết của năm nay cạnh tranh dữ dội hơn năm ngoái, bây giờ đã có ‘Lão pháo nhi’ của Nhất Mưu, ‘Câu chuyện cảnh sát’ của anh Long, tháng 1 còn có ‘Đại náo Thiên Cung’, ‘Đổ thành phong vân’ và ‘X-Men’. Những bộ phim này đều có sức cạnh tranh rất mạnh, có điều, khả năng chúng ta giành được quán quân phòng vé vẫn là lớn nhất, tôi dự đoán doanh thu phòng vé là 800 triệu.”

Sau khi nghe thấy con số doanh thu phòng vé dự trù này, mọi người cũng bày tỏ hài lòng, còn chưa phát hành đã thu hồi giá vốn nhờ vào quảng cáo. Tổng đầu tư của bộ phim này là 100 triệu, lấy 800 triệu để ước tính cẩn thận, nhà sản xuất dự kiến sẽ lãi 300 triệu. Con số này đủ để đền bù thua lỗ do bộ phim “1942” trước đó của Phùng Cương mang lại.

Uông Trung Lôi lên tiếng: “Tôi nghe nói Tân Tinh Vực rất có khả năng muốn công chiếu một bộ phim kinh phí thấp là ‘Điện thoại’.”

Phùng Cương vừa nghe thấy Tân Tinh Vực cũng có chút phiền muộn, không hiểu tại sao, gần đây có rất nhiều tin tức tiến hành ràng buộc ông ta với Trương Hợp Hoan, nhớ đến lần gặp mặt chẳng mấy vui vẻ gì ở Thượng Hải, đáy lòng Phùng Cương cảm thấy khó chịu.

Từ trước đến nay, Phùng Cương chưa từng coi Trương Hợp Hoan là một đối thủ cùng đẳng cấp, thậm chí ông ta hoàn toàn không coi cậu là đối thủ của mình, so sánh ông ta với một người trẻ tuổi đúng là sỉ nhục ông ta.

Sau khi tin tức “Lão pháo nhi” bấm máy, Phùng Cương quả thực hơi căng thẳng, nhưng sau đó nghe nói là Chương Nhất Mưu đạo diễn, Giang Văn thủ vai chính, tâm trạng của ông ta ngược lại đã thả lỏng, nói cho cùng bộ phim này không đại diện cho Trương Hợp Hoan, cũng không đại biểu cho Tân Tinh Vực.

Thế nhưng bộ phim “Điện thoại” này là một tác phẩm kinh phí thấp, lúc Phùng Cương nghe thấy tựa đề của bộ phim này, ông ta lập tức cho rằng có người cố tình khiêu khích ké fame, cho nên ông ta đã đặc biệt nhắc nhở bộ phận pháp lý của Hoa Nghệ.

Lúc này, Uông Trung Lôi nhắc đến “Điện thoại” cũng đã châm lên lửa giận của Phùng Cương. Ông ta nói: “Tôi cũng từng nghe nói đến bộ phim này rồi, rất nhiều tin tức đều gắn liền chúng tôi lại với nhau, đây rõ ràng là đang đụng hàng. Đối với hành động này của bọn họ, công ty nên truy cứu đến cùng.”

Uông Trung Lôi đáp trả: “Đạo diễn Phùng, không nghiêm trọng như vậy cứ, cho dù bọn họ đụng hàng, nếu như chúng ta truy cứu, làm ầm ĩ lên tòa án với bọn họ, cuối cùng cũng chẳng đạt được lợi ích gì. Bọn họ cùng lắm là nói xin lỗi và bồi thường tiền, thế nhưng bọn họ cũng sẽ đạt được mục đích quảng bá thông qua vụ kiện này, đụng hàng thì thật sự thành công rồi, cho nên tôi mới để bộ phận pháp lý rút thư của luật sư lại.”

Uông Trung Quân bày tỏ tán thành với cách làm của em trai mình, với đẳng cấp của Phùng Cương chắc hẳn không cần giận dỗi với Trương Hợp Hoan, ông ta nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ: “Tôi thấy hôm nay xem phim đến đây thôi, cá nhân tôi vẫn rất thích bộ phim này, hy vọng phiên bản tiếp theo của đạo diễn Phùng sẽ đặc sắc hơn.”

Sau khi cuộc họp kết thúc, Uông Trung Quân gọi em trai đến văn phòng mình: “Trung Lôi à, hôm nay em bị sao thế? Ở trước mặt nhiều người như vậy, em nói thế này khiến đạo diễn Phùng bị bẽ mặt đấy.”

Uông Trung Lôi cười nói: “Ông ta bảo em đưa ra ý kiến mà, sao nào? Em còn không được nói à?”

Uông Trung Quân tiếp lời: “Quảng cáo lồng ghép chính là ý tưởng của anh, em không thể trách ông ta về mặt này được, làm sao thế? Em không xem trọng bộ phim này ư?”

Uông Trung Lôi lắc đầu đáp lại: “Em không phải không coi trọng bộ phim này, kiếm tiền là chắc chắn rồi.”

“Cho nên em chỉ khó chịu với Phùng Cương thôi sao?” Uông Trung Quân là anh trai, vẫn hiểu rõ em trai mình.

Uông Trung Lôi cất lời: “Anh à, chẳng lẽ anh không cảm thấy hai năm qua, ông ta cư xử quá phách lối rồi sao?”

Uông Trung Quân mỉm cười không nói, Hoa Nghệ và Phùng Cương có quan hệ sâu sắc. Những năm qua, Phùng Cương quả thực đã lập được công lao hiển hách cho Hoa Nghệ, chẳng qua hai anh em họ cũng không bạc bẽo với ông ta. Phùng Cương quay “1942” vì cái gọi là ấp ủ tình cảm, lúc đó Uông Trung Quân đã phản đối, nhưng Phùng Cương lại lợi dụng sức ảnh hưởng của ông ta mà khăng khăng làm theo ý mình, cuối cùng vẫn nhận được sự thông qua của hội đồng quản trị.

Đối mặt với thất bại của phòng vé, Phùng Cương cũng không cảm thấy áy náy cho lắm, ngược lại còn mắng khán giả rác rưởi ở nơi công cộng, tạo thành ảnh hưởng tiêu cực đến danh tiếng và giá cổ phiếu của Hoa Nghệ. Lúc Uông Trung Quân khuyên ông ta ăn nói cẩn thận, Phùng Cương cũng không để tâm, còn nói gì mà không thể ném danh dự để lấy lòng người xem được, bộ này lỗ tiền thì cùng lắm bộ sau kiếm tiền về cho Hoa Nghệ là được.

Uông Trung Lôi nói: “Hy vọng ông ta thật sự có thể thu được 800 triệu doanh thu phòng vé.”

Bình Luận (0)
Comment