Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 1327 - Chương 1327: Thời Đại Internet (1)

Chương 1327: Thời đại Internet (1) Chương 1327: Thời đại Internet (1)

Uông Trung Lôi tiếp tục lên tiếng: “Cậu ta tách điện ảnh Tân Tinh Vực ra từ tổng công ty, văn phòng chính của công ty điện ảnh đặt ở Bắc Kinh, em đoán rất có khả năng cậu ta đang chuẩn bị cho việc niêm yết.”

Uông Trung Quân mở miệng: “Sóng sau xô sóng trước mà, có cơ hội hẹn cậu ta cùng ăn cơm đi, xoa dịu quan hệ.”

Uông Trung Lôi đáp lại: “Ý anh là hòa giải giúp đạo diễn Phùng sao?”

Uông Trung Quân cười nói: “Oan gia nên cởi không nên buộc, nếu như hai người bọn họ có vướng mắc, với tính tình tệ hại kia của Phùng Cương, nói không chừng ngày đó sẽ còn nói ra lời gì đó đắc tội với người ta, ông ta đắc tội với người ta thì không sao, nhưng mà ảnh hưởng đến phim và công ty cũng không tốt.”

Sự thật chứng minh rằng nỗi lo lắng của Uông Trung Quân cũng không phải điều dư thừa, Uông Trung Lôi còn chưa kịp thu xếp tình hình này, Phùng Cương lại nói lung tung rồi.

Nguyên nhân ban đầu là do Phùng Cương tổ chức họp báo lên lịch chiếu cho “Tư nhân đính chế”, bộ phim “Tư nhân đính chế” này sẽ chính thức lên màn ảnh vào ngày 20 tháng 12 năm nay, cùng một ngày với phim “Lão pháo nhi”.

Các phóng viên rối rít đặt câu hỏi, trong đó tất nhiên có rất nhiều thắc mắc liên quan đến các vấn đề tương quan giữa hai bộ phim này. Cũng may là đại đa số mọi người đều cho rằng “Lão pháo nhi” là tác phẩm của Chương Nhất Mưu, đây chính là hào quang của Quốc sư. Bộ phim do đạo diễn Chương chỉ đạo, hầu hết sự chú ý của mọi người đều hướng về đạo diễn, cho dù là diễn viên nổi tiếng như Giang Văn đây cũng không có cách nào trở thành tiêu điểm của bộ phim.

Phùng Cương là một đạo diễn có cái “tôi” rất mạnh mẽ, nhưng trong những bộ phim Tết của ông ta không thể thiếu một nhân vật, đó là ảnh đế đầu trọc Cát Ưu, đầu trọc của anh ta là thứ hấp dẫn không ít phóng viên.

Ảnh đế đầu trọc nở một nụ cười nghề nghiệp, câu trả lời anh ta đưa ra cũng rất khéo léo, về vấn hôn nhân của anh ta, về gia đình của anh ta, về chuyện vì sao anh ta không dám ngồi máy bay, dù sao những câu hỏi này cũng không có gì mới lạ.

Có một nữ phóng viên hỏi: "Ngài Cát, xin hỏi ở tuổi này, ngài đóng phim yêu đương với một nữ sinh nhỏ tuổi như vậy có cảm thấy mệt hay không?"

Cát Ưu cười nói: "Tôi bao nhiêu tuổi chứ? Trong phim tôi có yêu đương hay không, không phải do tôi, chỉ cần đạo diễn Phùng muốn, dù tôi có 80 tuổi, cũng phải diễn."

Hiện trường xung quanh vang lên tiếng cười.

Phùng Cương vừa cười vừa nói: "Tôi nói chứ vị nữ phóng viên này, có phải cô không thích thấy ngài Cát yêu đương không?"

Nữ phóng viên kia nói: “Đạo diễn Phùng, thật ra trong phim Tết của ông, ngài Cát đã không nghiêm túc nói chuyện yêu đương, còn nói nếu không có chuyện gì chớ quấy gầy, tuy rằng ông đã quay được hai tập, hai nhân vật nam nữ chính cũng nói chuyện hai tập, nhưng chúng tôi không có cảm giác CP lắm, ông có thừa nhận phim về tình yêu là sở đoản của ông không?”

Phùng Cương cười nói: “Lần đầu tiên tôi nghe về chuyện này, ý của cô là tôi không hiểu về tình yêu sao, vậy cô nói cho tôi biết, phim về đề tài tình yêu nên quay chụp như thế nào?”

"Đạo diễn Phùng, xin hỏi ngài đã xem bộ phim truyền hình "Vì sao đưa anh tới" chưa?"

Phùng hơi sửng sốt, ông ta đúng là không chú ý đến bộ phim này, người bên cạnh nhỏ giọng nhắc nhở ông ta: "Một bộ phim Hàn quốc, rất nổi tiếng, Trương Hợp Hoan và Jeon Ji Hyun diễn chính."

Phùng Cương nghe vậy mới nói: “Cô nói là phim Hàn quốc à? Mấy bộ phim không có chất dinh dưỡng như vậy không nên nói đến trong trường hợp này.”

Uông Trung Lôi ngồi bên cạnh nghe vậy cũng sửng sốt, Phùng Cương này thật là, dù ông ta không thích cũng không cần công khai nói ra trước mọi người như vậy, lời này nói trước cánh phóng viên không phải đang tạo đề tài là ông ta đang muốn gây chiến hay sao?

“Đạo diễn Phùng, lời này của ông tôi không tiếp thu lắm, cái gì gọi là không có chất dinh dưỡng? Ông biết ratings của bộ phim “Vì sao đưa anh đến” này cao bao nhiêu không?”

Phùng Cương vừa nói: “Đồng chí phóng viên này, có cần tôi nhắc nhở cho cô biết, nơi này là họp báo của “Tư nhân đính chế” hay không? Vậy mà cô lại hỏi về một bộ phim Hàn quốc với tôi sao? Tôi cũng không có xem phim Hàn, tôi cũng không cho rằng phim Hàn thì có ý nghĩa cao cả gì, mời câu hỏi tiếp theo.”

Nữ phóng viên này không có ý định buông tha cho vấn đề này: “Đạo diễn Phùng, xin hỏi ông có cái nhìn thế nào về “Cô nàng ngổ ngáo” ?”

Phùng Cương nhìn nữ phóng viên kia, tức giận nói: “Tôi hỏi cô cố ý đến đây gây chuyện với tôi phải không? Bộ cần tôi nhấn mạnh một lần nữa à? Chỗ này là cuộc họp báo về “Tư nhân đính chế”, cô lại hỏi tôi về mấy bộ phim Hàn quốc đó để làm gì? Dù tôi thích xem phim thì tôi cũng chưa xem mấy bộ phim này, tôi cho rằng mấy tác phẩm đó chỉ là những bộ phim dành cho mấy bác gái mộng mơ mà thôi, đều cung cấp cho mấy bà chủ ở nhà rảnh rỗi dể xem, không có bất kỳ giá trị nghệ thuật nào cả, có người thích ăn vây cá tổ yến, có người thì thích ăn đậu hủ thúi, đó là vấn đề yêu thích cá nhân của mỗi người, cô thích mấy bộ phim đó thì tôi không ngăn cản, nhưng tôi hy vọng ở cuộc họp báo về bộ phim điện ảnh của tôi, đừng hỏi những vấn đề không liên quan đến bộ phim của tôi nữa.”

Bình Luận (0)
Comment