Sau khi Trương Hợp Hoan ngồi xuống, Tống Thế Minh giải thích ngắn gọn tình hình hiện tại cho cậu, đây là một chiến dịch đã được cảnh sát Tai O lên kế hoạch từ lâu, bọn họ có bằng chứng về các giao dịch ngầm bất hợp pháp của Trương Gia Thịnh.
Trương Hợp Hoan nghe đến đây nhịn không được cắt ngang: "Không phải hành động này là nhằm vào toàn bộ tập đoàn Phú Hâm sao? Sao bây giờ lại biến thành Trương Gia Thịnh?"
Tống Thế Minh nói: "Tập đoàn Phú Hâm rất lớn, liên quan đến nhiều ngành công nghiệp, chỉ có một bộ phận gặp chuyện không mai. Hơn nữa, sau khi xảy ra chuyện, tập đoàn Phú Hâm lập tức cắt đứt quan hệ với Trương Gia Thịnh. Bên ngoài đều nói tập đoàn Phú Hâm đang cố gắng gượng chỉ với một cánh tay. Nhưng bây giờ, bọn họ lại rất thành công, tập đoàn Phú Hâm chắc chắn có thể giữ được. Trước mắt, chứng cứ mà cảnh sát nắm giữ chỉ có thể chứng minh Trương Gia Thịnh có vấn đề."
Trương Hợp Hoan thầm thở dài, mục đích là muốn loại Trương Gia Thịnh ra khỏi tập đoàn Phú Hâm. Nhưng chuyện này đối với cậu cũng không phải tin xấu vì dù sao cậu và Trương Gia Thịnh cũng không có quan hệ về kinh tế.
"Tôi có có thể nộp tiền bảo lãnh không?"
Tống Thế Minh nói: "Trước khi Trương Gia Thịnh xảy ra chuyện, anh ấy là người quản lý tập đoàn Phú Hâm. Trong sổ sách có ghi lại, anh và Phú Hâm đã từng giao dịch hai lần, một lần là về kim ngạch 50 triệu, còn một lần là 1 tỷ, hai lần này đều do Trương Gia Thịnh ký tên đồng ý."
Trương Hợp Hoan nói: "Trước đây tôi thậm chí còn chưa từng gặp mặt Trương Gia Thịnh."
Tống Thế Minh nói: "Luật pháp chỉ nói chuyện dựa trên bằng chứng. Tôi chỉ có thể nói với anh rằng tình hình hiện tại rất bất lợi. Theo điều tra phía Hàn Quốc, 50 triệu đầu tiên mà anh nhận được là dùng để giao dịch JYP, cảnh sát cũng đã xác định, đây là hành vi rửa tiền."
Trương Hợp Hoan nói: "Mẹ nó, ảo thật đấy! Tôi tìm Trương Gia Long để mượn tiền, đổi lại, tôi sẽ chuyển quyền phát hành “Bạn gái dã man của tôi” ở Đông Nam Á cho ông ta."
"Tặng và giao dịch là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Tặng là không phát sinh trao đổi kinh tế, trong khi giao dịch thì lấy trao đổi kinh tế là cơ sở. Về mặt pháp lý, hành vi của anh chỉ có thể được gọi là giao dịch và đối tác giao dịch của bạn không phải là Trương Gia Long, bởi vì Trương Gia Long chỉ là quản lý của bách hóa Phú Hâm, người giao dịch thực sự của anh là Trương Gia Thịnh."
Trương Hợp Hoan nói: "Có thể tìm Trương Gia Long để hỏi!"
Tống Thế Minh lắc đầu nói: "Trương Gia Long đã giải thích toàn bộ mọi chuyện, nhưng ông ta chỉ là người trung gian, cũng không hiểu chi tiết về giao dịch của hai người."
Mọi chuyện đã quá rõ ràng. Ngay từ đầu Trương Gia Long đã giăng bẫy, muốn một lưới bắt hết cậu và Trương Gia Thịnh, đồng thời loại bỏ hoàn toàn những đối thủ kế thừa tài sản của gia tộc. Tuy nhiên, làm như vậy khiến danh tiếng của Phú Hâm bị ảnh hưởng không nhỏ. Thủ đoạn của người này thật độc ác.
Tống Thế Minh nói: "Tuy nhiên cũng có tin tốt. Sau hai ngày này kiểm tra và xác minh sự thật thì nhận ra sổ sách của công ty không xảy ra bất cứ vấn đề gì, cũng không ảnh hưởng đến người khác trong công ty, trụ sở Tân Tinh Vực đã hoạt động bình thường trở lại. Chỉ có mình anh là gặp rắc rối, dù sao bị nghi ngờ có liên quan đến rửa tiền không dễ rửa sạch."
Trương Hợp Hoan nói: " Tình hình của bố tôi bây giờ thế nào rồi?"
Tống Thế Minh muốn nói lại thôi.
Trương Hợp Hoan ý thức được có chuyện không ổn: "Anh cứ nói đi, không cần lo lắng.”
" Cho đến nay không có tin tức gì về ông Trương. Theo những gì tôi biết thì ông ấy chưa nhập cảnh, cũng không xuất cảnh ở Tai O."
Nội tâm Trương Hợp Hoan vô cùng nặng nề, nếu Trương Gia Long dám đối phó với bố cậu, cậu nhất định sẽ không tha cho ông ta. Nhưng bây giờ cậu đang ở trong tù, việc trước mắt là phải tìm cách ra khỏi đây.
"Có cách nào cho tôi nộp tiền bảo lãnh để ra ngoài không?"
Tống Thế Minh nói: "Tôi đã liên hệ với mấy vị luật sư nổi tiếng ở Tai O, bọn họ đều không muốn tiếp nhận vụ án này. Có lẽ là vì vụ án này tương đối nghiêm trọng cho nên cảnh sát không chấp nhận nộp tiền bảo lãnh."
Trương Hợp Hoan nhớ ra Trình Nguyên Tùng, người đầu tiên tới gặp cậu. Vì anh ta được Trương Gia Long mời đến nên có lẽ họ cùng một giuộc.
"Anh có điện thoại không?"
Từ sau khi xảy ra chuyện, Trương Hợp Hoan đã mất liên lạc với hệ thống Centurion của mình.
Tống Thế Minh lắc đầu nói: "Lúc tôi đi vào đã bị yêu cầu nộp ra."
Trương Hợp Hoan dặn Tống Thế Minh sau khi ra ngoài, nghĩ cách đi tìm ông nội cậu. Mặc dù bên ngoài mọi người đều nói ông ấy bị bệnh nặng, nhưng thực hư thế nào chỉ tận mắt nhìn thấy mới biết được. Cho dù không tìm thấy ông nội, cậu cũng muốn gặp Trương Gia Long lần nữa. Dù sao chuyện này, Trương Gia Long là người hiểu rõ nhất.