Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 1407 - Chương 1407: Tra Khảo Lần Thứ Hai (1)

Chương 1407: Tra khảo lần thứ hai (1) Chương 1407: Tra khảo lần thứ hai (1)

Đúng lúc cậu đang nôn nóng thì cảnh ngục đến thông báo có luật sư muốn gặp cậu. Lần này là luật sư kim bài Trình Nguyên Tùng.

Trương Hợp Hoan cũng biết phe cánh của Trình Nguyên Tùng. Vị kim bài luật sư này chắc chắn không có ý tốt, có lẽ là người phát ngôn của Trương Gia Long. Mặc dù trong lòng biết rõ lập trường của đối phương, nhưng Trương Hợp Hoan cũng không từ chối gặp mặt.

Trình Nguyên Tùng vẫn là dáng vẻ mặc bộ tây trang, giày da bóng loáng. Sau khi ngồi xuống, anh ta nói qua tình hình trước mắt của Phú Hâm với Trương Hợp Hoan.

Trương Hợp Hoan không đợi anh ta nói hết mà ngắt lời: "Tôi không quan tâm tình hình của Phú Hâm. Điều tôi quan tâm bây giờ là khi nào có thể ra ngoài?"

Trình Nguyên Tùng nói: "Bởi vì vụ án lần này tương đối nghiêm trọng, cảnh sát từ chối nộp tiền bảo lãnh cậu ra ngoài."

Trương Hợp Hoan gật đầu nói: "Tôi thật sự không biết mình đã phạm tội gì."

Trình Nguyên Tùng nói: "Tuy cậu phủ nhận hành vi rửa tiền, nhưng hồ sơ giao dịch mà cảnh sát nắm giữ có thể chứng minh điều này."

Anh ta nói xong thì lấy ra một phần văn kiện, trên đó là toàn bộ ghi chép về giao dịch kinh tế của Trương Hợp Hoan và Phú Hâm, cũng như các khoản tiền gửi vào tài khoản cậu theo một con đường nào đó.

Trương Hợp Hoan nhận ra anh ta không hề nhắc tới Trương Gia Long nên bỏ tài liệu trong tay xuống, nói: "Chuyện này hẳn qua tay chú tôi, Trương Gia Long?"

Trình Nguyên Tùng lắc đầu nói: "Bằng chứng mà cảnh sát có được không nói lên điều này. Tất cả hồ sơ chuyển nhượng đã được kiểm tra, ông Trương Gia Long không hề liên quan đến những chuyện này."

Trương Hợp Hoan thầm than, Trương Gia Long quá thông minh. Giờ chỉ trách cậu đã quá sơ suất, chỉ vì mối quan hệ tình thân mà không điều tra rõ ràng và cho đối phương quá nhiều tín nhiệm. Người hãm hại mình lại chính là người bên cạnh. Trương Hợp Hoan nói: " Tôi đã nói với cảnh sát là tôi không biết."

Trình Nguyên Tùng nói: "Hơn 1 tỷ không phải là một số tiền nhỏ. Cậu là người đã trưởng thành nhưng lại không thắc mắc số tiền ấy từ đâu ra?"

Trương Hợp Hoan nói: "Có lẽ chính anh cũng biết thực lực của tập đoàn Phú Hâm. Số tiền này là ông nội Trương Phú Hâm của tôi cho. Trước ông ấy hứa cho tôi 3 tỷ để viết truyện ký cá nhân, 1 tỷ này chỉ là tiền trả trước. Trương Gia Long biết rõ chuyện này."

Trình Nguyên Tùng nói: " Với tư cách là một luật sư, tôi sẽ cho cậu một lời khuyên, tốt nhất là đừng nói bất cứ điều gì mà không có bằng chứng."

Trương Hợp Hoan có thể nghe ra anh ta đang nhắc nhở cậu không nên kéo Trương Gia Long vào, khóe môi lộ ra một nụ cười trào phúng: "Vậy ý của anh là, tôi không nên giải thích, cũng không nên phản kháng mà trực tiếp nhận hết tội danh của bọn họ sao?"

Trình Nguyên Tùng nói: "Tình huống hiện tại không tốt cho cậu. Cảnh sát Hàn Quốc cũng đang điều tra giao dịch giữa cậu và Peninsula Films. Anh Trương, xin lỗi nếu tôi nói thẳng, ngoại trừ việc tìm được chứng cứ mới, cậu rất khó thoát tội."

Trương Hợp Hoan nói: "Tôi vốn dĩ không có tội."

"Thật ra có một cách có thể giảm bớt tội của cậu." Trình Nguyên Tùng dừng lại một chút rồi hạ giọng nói: "Cậu có thể đẩy hết tội lên đầu Trương Gia Thịnh, nếu không phải ông ta, cậu cũng không rơi vào hoàn cảnh này."

Trương Hợp Hoan cười lớn: "Hóa ra đây là mục đích mà các người muốn. Được rồi, không cần nói nữa. Anh thử nghĩ lại bản thân có xứng đáng với nghề luật sư hay chưa."

Sắc mặt Trình Nguyên Tùng thay đổi.

Trương Hợp Hoan nói: "Anh giúp tôi gửi lời đến Trương Gia Long, bây giờ ông ta hối hận vẫn còn kịp, nếu không tôi sẽ không tha cho đâu."

Cuộc trò chuyện với Trình Nguyên Tùng kết thúc không hề vui vẻ. Sau khi quay lại phòng, cậu nhìn thấy người cao lớn họ Tần đã thu dọn đồ đạc rời đi. Bây giờ trong nhà giam chỉ còn hai người bọn họ.

Trương Gia Thịnh đang nằm trên giường viết gì đó. Lúc Trương Hợp Hoan đến gần, Trương Gia Thịnh nói: "Không biết lễ phép, không biết không được nhìn sao?"

Trương Hợp Hoan nói: "Sao tôi cảm thấy bọn họ đều đã đi hết, cuối cùng chỉ còn lại hai chúng ta thôi?"

Trương Gia Thịnh nói: "Người này đi thì người kia đến."

Trương Hợp Hoan thở dài.

Trương Gia Thịnh nói: "Luật sư đã nói chuyện gì với cậu?"

"Không có gì hữu ích."

Trương Gia Thịnh nói: "Nếu toi không đoán nhầm, bọn họ muốn cậu là nhân chứng rồi vu khống tất cả mọi người lên người tôi, khi đó, cậu cũng có thể giảm bớt tội."

Trương Hợp Hoan nói: "Quá lợi hại."

Trương Gia Thịnh nói: "Tôi cũng khuyên cậu nên làm như vậy, như thế cậu sẽ được giảm nhẹ hình phạt."

"Dựa vào cái gì mà phạt tôi? Tôi cũng không làm gì phạm pháp."

"Nếu cậu nói thì không tính."

"Vậy ai nói thì tính?"

Trương Gia Thịnh dừng lại, nheo mắt nói: "Pháp luật chính là tiếng nói cuối cùng, nhưng pháp luật chỉ phục vụ cho một số người."

Trương Hợp Hoan cười nói: "Bác cả, nói cho tôi biết, bác đã làm những gì mà bọn họ nói chưa?"

Bình Luận (0)
Comment