Trương Gia Long khẽ gật đầu: "Hi vọng lúc còn sống cậu có thể tiêu hết khoản tiền kia."
"Không phiền ông hao tâm tổn trí!"
Trương Hợp Hoan quay người rời đi, mới đi không bao xa thì chợt nghe thấy một tiếng vang nhỏ xíu, sau đó sau lưng có tiếng hét hoảng sợ chói tai truyền đến, quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Trương Gia Long ngã thẳng xuống trên đồng cỏ, trên trán của ông ta có thêm một lỗ máu, máu tươi chảy ra từ sau đầu ông ta, nhuộm đỏ bãi cỏ dưới người.
Trong tang lễ của Trương Phú Hâm hôm đó xảy ra hai chuyện, Trương Gia Long bị người dùng súng giết trên tang lễ, dì ba Từ Bảo Châu vì thấy cảnh tượng máu tanh, bị kích thích quá độ, bệnh tim tái phát đột tử tại chỗ.
Trong thời gian ngắn, đã có ba nhân vật quan trọng của nhà họ Trương chết đi, tại ngoại giới xem ra, nhà này hào môn giao cho điều xấu, mặc dù chuyện Từ Bảo Châu chết là ngoài ý muốn, nhưng Trương Gia Long chết bởi mưu sát lại là sự thật không thể nghi ngờ.
Cảnh sát đặt hiềm nghi trên người Trương Gia Thịnh và Trương Hợp Hoan, Trương Hợp Hoan còn chưa rời Tai O không thể không tới cục cảnh sát phối hợp điều tra lần nữa, nhưng lần này nhanh chóng chứng minh được trong sạch của bản thân, Trương Hợp Hoan cũng không muốn tiếp tục ở lại Tai O, để tránh gặp phải nhiều phiền phức, sau khi rũ sạch hiềm nghi, lập tức rời Tai O, quay về trong nước.
Ngồi trên chuyến bay về nước, Trương Hợp Hoan thở phào một hơi, trong lòng có cảm giác như trút được gánh nặng.
Sở Thất Nguyệt cầm tay của cậu, dịu dàng nhìn qua, nói khẽ: "Tất cả đều qua rồi."
Trương Hợp Hoan nói: "Không dễ dàng trôi qua như vậy đâu, Tai O vẫn đang tiếp tục điều tra nhà họ Trương, lần này không điều tra kỹ nhà họ Trương, bọn họ sẽ không chịu bỏ qua." Trong lòng cậu hiểu rõ, theo cảnh sát thấy, người nào của nhà họ Trương cũng có hiềm nghi, mặc dù mình tạm thời rời Tai O nhiều chuyện này, nhưng cũng không có nghĩa là phiền phức hoàn toàn kết thúc, điều tra xung quanh nhà họ Trương và cậu vẫn còn tiếp tục.
Sở Thất Nguyệt nói: "Anh lo lắng sẽ ảnh hưởng đến công ty à?"
Trương Hợp Hoan nói: "Công ty đã đi lên quỹ đạo, mà anh vốn cũng không phải là một người chú trọng sự nghiệp."
Sở Thất Nguyệt nói: "Nếu không, hay là đi Châu Âu giải sầu một chút, anh đi thăm mẹ với em một chút."
Trương Hợp Hoan lắc đầu: "Vẫn nên ở lại trong nước tĩnh dưỡng một thời gian đi, đi đâu cũng không an tâm bằng trong nhà."
Sở Thất Nguyệt gật đầu nói: "Được, vậy em về Thâm Quyến với anh."
Trương Hợp Hoan nói: "Được!" Nói xong cậu lại thay đổi suy ý nghĩ: "Vẫn nên đi huyện Hán đi, tới trại nuôi heo của em ở một thời gian ngắn."
Sở Thất Nguyệt cười nói: "Được!"
Triển khai điều tra toàn diện quay xung quanh nhà họ Trương, vụ án của Trương Phú Hâm nhiều năm trước cũng bị lôi ra, nhất thời gây huyên náo, dư luận xôn xao, tập đoàn Phú Hâm cũng vì vậy mà liên tiếp trọng thương, giá cổ phiếu sụt giảm mà không thể không lựa chọn tạm dừng giao dịch, trên thực tế, công ty đã ở trạng thái ngừng.
Thời gian này, Trương Hợp Hoan đều ở huyện Hán, gần như cắt đứt tất cả liên hệ với bên ngoài, Sở Thất Nguyệt cũng không ở quá lâu, hai ngày sau đó đã đi Hồng, lần này là bản án của bố cô có tiến triển.
An Nhiên đi tới huyện Hán làm bạn với Trương Hợp Hoan, lúc xe chạy tới trang trại heo, nhìn thấy Trương Hợp Hoan đang chạy bộ quanh ao cá, hạ cửa sổ xe xuống cười nói: "Rất cố gắng đấy."
Trương Hợp Hoan chạy đến bên cạnh xe: “Không phải em nói là chiều mới đến sao?”
An Nhiên nói: “Không phải là tại em muốn gặp anh sớm một chút à?” Cô tự lái xe đến đây.
Trương Hợp Hoan nói: “Anh cũng nhớ em.”
“Mới mấy ngày không gặp sao miệng lại ngọt như vậy rồi?”
“Phải thử mới biết được là ngọt cỡ nào chứ.”
An Nhiên nháy mắt với cậu một cái.
Trương Hợp Hoan để cô đi trước, còn mình thì chạy chậm theo sau xe.
Lúc An Nhiên đến chỗ, cậu cũng vừa chạy đến, giúp cô lấy hành lý ra.
An Nhiên nói: “Không dám nhờ tổng giám đốc Trương ngọc công, để em tự làm được rồi.”
Trương Hợp Hoan vui vẻ nói: “Có vài chuyện không thể tự làm được, phải hai người cùng làm mới được.”
An Nhiên đánh cậu một cái: “Ba ngày không đánh là muốn leo lên nóc nhà lật ngói.”
Trương Hợp Hoan méo hành lý vào phòng.
An Nhiên nói: “Lần này em đến đây là có mang theo nhiệm vụ, công ty có rất nhiều dự án chờ anh quyết định, nhưng mà gọi điện thoại thì anh không nghe máy, mấy người chị Mục cũng không dám đến đây làm phiền anh.”
Trương Hợp Hoan nói: “Có chuyện quan trọng gì mà nhất định phải để anh xử l”
An Nhiên mở hành lý ra đưa một cấp đồ cho cậu.
Trương Hợp Hoan cầm lấy nhìn thoáng qua rồi đặt lên bàn trà: “Em thu dọn trước đi, anh về tắm rửa thay đồ một cái rồi qua.”
An Nhiên nói: “Anh không ở đây à?”
Trương Hợp Hoan: “Em nói như vậy thì anh không đi nua2x, tắm ở đây vậy.”
An Nhiên nói: “Đừng để người khác thấy, không hay.”