"Trương Hợp Hoan không bao giờ làm chuyện vi phạm an ninh và pháp luật." Kiều Thắng Nam không tiếc lườm anh trai để bảo vệ Trương Hợp Hoan.
Kiều Thắng Thiên cười nói: "Anh đâu có nói cậu ta làm vậy, anh chỉ nói có khả năng đó thôi mà. Thắng Nam, cho dù Trương Hợp Hoan có vô tội hay trong sạch đến đâu thì bây giờ cậu ta thực sự là một mối phiền phức. Dù làm ăn hay làm quan, điều sợ nhất chính là dính dáng đến người có lịch sử đen, em hiểu không?"
Kiều Thắng Nam nói: "Hiểu rồi, nói trắng ra là anh không có ý định hợp tác với anh ấy. "
Kiều Thắng Thiên nói: "Anh cũng rất bất đắc dĩ mà, tên nhóc này có tài như vậy, Tân Tinh Vực đang trong thời kỳ phát triển thịnh vượng, nhưng cứ liên tục gặp phải những chuyện phiền phức này. Như em biết đấy, phía trên không dễ tha thứ cho người có lịch sử đen. "
Kiều Thắng Nam nói quá lên: "Trương Hợp Hoan không hề có dính dáng gì tới những chuyện đó, anh đừng bôi xấu anh ấy."
Kiều Thắng Thiên nói: "Không phải anh bôi xấu cậu ta, chẳng lẽ em còn chưa nhìn nhận được tình hình, tại sao phim của cậu ta lại đột ngột bị dừng chiếu?"
Đúng là Kiều Thắng Nam không chú ý đến chuyện này. Lúc đầu "Tôi là huyền thoại" đang chiếu trong rạp, nhưng chưa tới nửa tháng lại đột nhiên ngừng chiếu. Đối với một bộ phim công chiếu bình thường đã qua xét duyệt mà nói thì rất bất thường. Mặc dù đã chứng minh Trương Hợp Hoan không liên quan đến chuyện rửa tiền, nhưng lịch sử của cậu vẫn gây nên ảnh hưởng rất lớn đối với sản phẩm phim của Tân Tinh Vực.
Kiều Thắng Thiên nói: "Không phải anh cấm cản em qua lại với cậu ta, nhưng trước khi em làm việc gì cũng phải suy nghĩ cho cậu ta."
"Em không biết anh còn quan tâm anh ấy như thế đấy."
Kiều Thắng Thiên nói: "Anh thương hại cậu ta."
Trong khoảng thời gian này, Trương Hợp Hoan thực sự tu tâm dưỡng tính thành công, ngoài người nhà và người yêu thì cậu gần như cắt đứt liên lạc với thế giới bên ngoài.
Hôm nay nhàn rỗi không có chuyện gì làm, cậu kể cho An Nhiên nghe về quá khứ của cậu tại trạm phát thanh ở trấn Lý Miếu, An Nhiên vui mừng khôn xiết. Hoá ra công việc phát thanh của Trương Hợp Hoan bắt đầu từ khi đó, cô ấy đề nghị muốn đi xem nơi cậu từng sống và làm việc, Trương Hợp Hoan lập tức đồng ý.
Hai người không lái xe mà chỉ thuê một chiếc xe ba bánh chạy bằng điện từ một trang trại lợn. Trương Hợp Hoan chở An Nhiên đến trấn Lý Miếu bằng chiếc xe ba bánh đó.
Thị trấn không thay đổi gì so với trước đây. Đầu tiên, họ tới quán súp thịt cừu đắt khách nhất trên trấn, sáng sớm ăn bánh nướng với súp thịt cừu rất đã nghiền.
Hôm nay vừa hay gặp được chợ phiên, nhìn đâu cũng thấy người. Trương Hợp Hoan dẫn An Nhiên đi dạo quanh chợ phiên, An Nhiên mua mấy món đặc sản miền núi. Từ trước tới nay cô ấy luôn lớn lên ở thành phố lớn, vậy nên cảm thấy rất lạ lẫm với cuộc sống như vậy.
Cô ấy kéo tay Trương Hợp Hoan nói líu ríu không ngớt miệng. Thị trấn không lớn, ngoài chợ phiên cũng không có gì hay ho để đi dạo, nhưng An Nhiên vô cùng vui vẻ, vì điều quan trọng nhất đối với cô ấy là được ở bên ai.
Trương Hợp Hoan dừng bước, nhìn qua một người đang đi tới, mỉm cười chào hỏi: "Chị Lữ." Hoá ra cậu gặp được Lữ Tú Phân của trạm phát thanh của trấn.
Lữ Tú Phân cũng đang đi chợ, chị ấy không thể ngờ mình lại gặp Trương Hợp Hoan ở đây, bèn kích động kêu lên: "Trương tổng, Trương tổng đến đây từ lúc nào? Vậy mà cũng không gọi chị một tiếng."
Trương Hợp Hoan cười nói: "Chị gọi em là Hoan Tử là được rồi, câu nệ với em làm gì." Cậu giới thiệu sơ qua với An Nhiên, An Nhiên chưa từng gặp Lữ Tú Phân, nhưng nghe nói là dì nhỏ của Hàn Bảo Nhi thì hiểu ra ngay.
Bây giờ Lữ Tú Phân còn đang làm cho trạm phát thanh, nghe nói hai người họ tới đây để xem nơi Trương Hợp Hoan từng sống và làm việc, chị ấy chủ động đề nghị dẫn bọn họ đi tham quan.
Về cơ bản, trạm phát thanh của trấn không có bất kỳ sự thay đổi nào, buổi sáng Lữ Tú Phân vẫn còn một số thông báo cần thông báo. An Nhiên rất phấn khích, cô ấy để Trương Hợp Hoan nói chuyện với Lữ Tú Phân, còn mình nhận làm công việc thông báo thay chị ấy.
Lữ Tú Phân nghe thấy An Nhiên phát thanh thì nhận ra ngay người ta là chuyên nghiệp, chị ấy nói với Trương Hợp Hoan: "Đầu tuần sau Mai Mai mới về trường, nếu con bé biết cậu đến trấn Lý Miếu thì chắc chắn sẽ rất vui."
Trương Hợp Hoan nói: "Cơ hội gặp mặt của chúng em còn nhiều."
Lữ Tú Phân nói: "Chị nghe nói cậu không còn trong công ty nữa hả?" Hơn nửa số tin tức mà chị ấy nhận được đến từ cháu gái. Hàn Bảo Nhi cũng không biết rõ tình hình cụ thể, chỉ nghe nói Trương Hợp Hoan rút khỏi công ty.
Trương Hợp Hoan khẽ gật đầu.
Lữ Tú Phân khó nén khỏi lo lắng, trước đây Trương Hợp Hoan là tổng giám đốc công ty nên có thể để ý đếm Hàn Mai Mai, bây giờ cậu không làm nữa, vậy Hàn Mai Mai phải làm sao đây?