Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 1428 - Chương 1428: Vòng Quay Vận Mệnh (3)

Chương 1428: Vòng quay vận mệnh (3) Chương 1428: Vòng quay vận mệnh (3)

Ngay lúc Trương Hợp Hoan sốt ruột đi đến Thượng Hải, An Nhiên gọi điện thoại tới. An Nhiên vẫn bình an, không gặp chuyện gì ở trường quay.

Trương Hợp Hoan thở phào nhẹ nhõm, nói với An Nhiên rằng hôm nay nhất định phải đi cùng trợ lý, sau khi hoạt động kết thúc thì lập tức rời khỏi trường quay trở về khách sạn chờ cậu, cậu sẽ qua đó. An Nhiên nhận ra sự kỳ lạ trong giọng nói của cậu, cô ấy còn tưởng cậu xảy ra chuyện gì, Trương Hợp Hoan cũng không dám tiết lộ tình hình thực tế, chỉ dặn đi dặn lại An Nhiên nhất định không thể đến những nơi như sân thượng hay nóc nhà.

Để đến bên cạnh An Nhiên nhanh nhất có thể, Trương Hợp Hoan định liên hệ máy bay trực thăng đi tới điểm đến, nhưng đêm nay toàn bộ khu vực Nam Giang thực hiện kiểm soát khẩn cấp đường hàng không, toàn bộ máy bay trực thăng tư nhân phải ngừng bay nên Trương Hợp Hoan chỉ có thể chọn lái xe đến.

Vừa tới ngã tư đường cao tốc, Kiều Thắng Nam đã gọi điện thoại tới. Cô ấy vừa mới xác nhận, con trai Nhạc Khai Sơn bị tai nạn xe cộ ở Bắc Mĩ. Khi cảnh sát chạy đến, người và xe đã bị đốt thành tro. Qua mấy ngày tiến hành giám định thân phận, họ vừa mới bắt đầu quá trình thông báo cho người nhà, không biết bên này biết được kiểu gì. Con gái Nhạc Khai Sơn chết ở chỗ cai nghiện, còn vợ hắn ta ở bên một huấn luyện viên thể hình, cả ngày không tập thể dục thì cũng đánh bạc ở sòng bạc.

Trương Hợp Hoan nói với Kiều Thắng Nam, đã có người nói hết chuyện này cho Nhạc Khai Sơn, Nhạc Khai Sơn cho rằng những chuyện đó đều do An Quốc Quyền sai người làm, cho nên bí quá hoá liều mới muốn ra tay với An Nhiên, bên phía cậu đã cho người tăng cường bảo vệ An Nhiên.

Cúp điện thoại, Trương Hợp Hoan cẩn thận nhớ lại. Trong ký ức, có lẽ An Nhiên sẽ xảy ra chuyện trong tháng này năm nay. Màn đêm buông xuống, hiện tại đã bảy giờ tối, có lẽ lái từ Nam Giang tới Thượng Hải vẫn kịp.

Trương Hợp Hoan cố gắng nhớ lại, An Nhiên rơi xuống từ trên nhà cao tầng cụ thể vào khoảng nửa đêm. Cậu cố ý dặn An Nhiên thay đổi khách sạn, chỉ cần có thể bình an vượt qua không giờ đêm nay thì sẽ sửa được vận mệnh trong quá khứ của cô ấy. Trương Hợp Hoan thầm trách mình quá bất cẩn, vậy mà lại không để ý đến chuyện quan trọng như vậy.

An Nhiên tham gia hoạt động quảng cáo xong bèn về khách sạn. Trên đường đi, cô ấy gọi điện thoại cho Trương Hợp Hoan để cậu yên tâm rẳng mình đã đến sảnh lớn của khách sạn Bốn Mùa.

Trương Hợp Hoan vẫn hơi căng thẳng, bảo An Nhiên mau chóng trở về phòng, cứ ở trong phòng đừng đi đâu cả, dặn dò xong cậu lại nhớ ra một chuyện: "Em ở tầng mấy?"

"Tầng hai mươi chín!"

"Đổi tầng khác thấp hơn đi."

An Nhiên mỉm cười: "Bệnh tâm thần hả, anh còn lo em nhảy lầu à?"

Trương Hợp Hoan nói: "Anh nghe nói gần đây Thượng Hải có khả năng xuất hiện động đất." Cậu nói dối rất thuận miệng, cũng không thể nói em từng nhảy lầu trong quá khứ, bảo em đổi tầng thấp hơn là để tránh xảy ra chuyện này được.

An Nhiên nói: "Sao em không nghe nói gì nhỉ. Thôi được, anh yên tâm lái xe đi, tóm lại em đồng ý với anh, sẽ ngoan ngoãn ở trong phòng, không đi đâu hết."

An Nhiên ngắt điện thoại, đi đến trước thang máy. Cửa thang máy đã sắp đóng lại, may có người nhấn mở cửa, An Nhiên đi vào mỉm cười cảm ơn người đó: "Cảm ơn..."

Khoảnh khắc ánh mắt hai người giao nhau, ai nấy đều sững sờ, người đó vui mừng hỏi: "An Nhiên?"

"Dì!"

Hoá ra đó lại là mẹ Phương Minh Như của Sở Thất Nguyệt.

An Nhiên không biết bà ấy cũng tới Thượng Hải, mừng rỡ hỏi: "Dì này, dì về nước khi nào vậy? Không nghe Thất Nguyệt nhắc đến."

Phương Minh Như cười nói: "Con bé bận lo chuyện công ty suốt cả ngày, lần này dì về không nói cho con bé biết."

An Nhiên hỏi: "Muốn tạo niềm vui bất ngờ cho cô ấy sao?"

"Có gì mà bất ngờ chứ, bây giờ con bé nhìn thấy dì cũng không vui."

"Dì ở tầng mấy?"

"Hai mươi chín!"

"Cháu cũng vậy." Hai người đều nở nụ cười.

Họ dừng thang máy ở cùng một tầng, sau khi tạm biệt về phòng mình, An Nhiên đi hai bước chợt quay lại hỏi: "Dì, dì ăn cơm chưa?"

Phương Minh Như lắc đầu.

An Nhiên nói: "Hay là cùng đi ăn đi?"

Phương Minh Như khẽ gật đầu, hẹn cô ấy: "Bốn mươi phút sau, chúng ta tới nhà hàng ở tầng cao nhất, dì đặt chỗ trước rồi."

An Nhiên vội vàng tắm rửa, thay quần áo khác. Khi nhìn thấy đã gần đến giờ hẹn, cô ấy đi đến cửa nhà hàng, Phương Minh Như đã đến chờ cô ấy từ trước, đang vẫy tay với An Nhiên. Chỗ bà ấy đặt trước rất tốt, có thể quan sát toàn bộ khung cảnh Thượng Hải qua cửa kính sát đất bên cạnh. An Nhiên gọi một tiếng dì, sau đó ngồi xuống đối diện bà ấy. Cô ấy đưa mắt nhìn cảnh tượng mỹ lệ ở phía ngoài, suýt xoa: "Cảnh đêm Thượng Hải đẹp thật."

Phương Minh Như nói: "Dì lưu lạc ở nước ngoài nhiều năm như vậy, bây giờ phát hiện nước mình vẫn là tốt nhất. Nơi này toàn là đồ ăn địa phương, dì chọn đại vài món theo sở thích, cháu xem xem có muốn ăn gì không?"

Bình Luận (0)
Comment