Trương Hợp Hoan kinh ra một thân mồ hôi lạnh, con mẹ nó chứ, cái này không phải là muốn mạng của mình sao? Giá trị danh dự bằng 0 mình có thể kiếm lại, đạo cụ bằng 0, mình có thể dựa vào thực lực, nhưng thẻ American Express bị xóa bỏ thì mình phải làm sao bây giờ? Ý nghĩa về sau không có biện pháp dùng giá trị danh dự đổi lấy giá trị sinh mệnh, chỉ cần bị bắt chẳng khác nào đã bị phán một cái chết chậm rãi rồi.
Trốn, chỉ có thể trốn, Trương Hợp Hoan trước chạy tới lầu hai, sau đó chạy tới chỗ ít người, người càng nhiều mục tiêu càng lớn.
Bởi vì trước đây chưa từng tới Hoa Thường Oái, cậu không quen với hoàn cảnh nơi này, dấu hiệu rõ ràng nhất chính là nhà vệ sinh, thời điểm Trương Hợp Hoan vào có đi qua nhà vệ sinh một lần, nhớ rõ nhà vệ sinh có cửa sổ.
Mặt hàng này thẳng đến WC nam, sau khi vọt vào thì trước tắt đèn đi, cái này là vì phòng ngừa bị cảnh viên bên ngoài để ý, sau đó đi tới trước cửa sổ, nhìn ra bên ngoài, tốt rồi, xung quanh Hoa Thường Oái đều là đèn cảnh sát lập lòe, lần này tuyệt đối là một lần hành động lớn, xa xa còn có phóng viên đang trực tiếp hiện trường, không chừng bên trong còn có cả Bạch Anh.
Hôm nay nếu như bị bắt tại hiện trường, dọa người là hơi bị lớn, tuy mình là lần đầu tiên đến đây, cũng chưa làm cái gì cả, nhưng nói ra ngoài ai mà tin?
Trương Hợp Hoan quyết định thật nhanh, hôm nay nói cái gì cũng phải chạy khỏi nơi này, cùng lắm thì lợi dụng thời gian tạm dừng, bất kể trả giá cái gì cũng muốn đào thoát khỏi thiên la địa võng mà cảnh sát bố giăng ra, thực sự là oan mà, ngay cả em út cũng không có kêu, lại có thể rơi vào trong cảnh sát bao vây.
Trương Hợp Hoan từ cửa sổ WC leo ra ngoài, dẫm lên đường viên bằng đá cẩm thạch, giẫm giẫm thấy cũng chắc, thân thể dán sát tường cẩn thận di chuyên sang một bên, trước đến chỗ không có anh sáng chiếu tới, hoàn hảo không bị phát hiện. Trương Hợp Hoan quan sát cảnh vật xung quanh một chút, cảm giác không bị ai phát giác, lợi dụng trụ đá ở góc, hai tay ôm lấy chậm rãi trượt xuống, cực kỳ giống một con khỉ.
Im lặng trượt xuống tới đất, Trương Hợp Hoan thở phào nhẹ nhõm một hơi, cuối cùng đã an toàn xuống đất, bước tiếp theo chính là xuyên qua bụi cây phía trước, lẫn vào trong đám người, chỉ cần thành công lẫn vào trong đám đông, cậu tính là thành công thoát thân, có chút nguy hiểm, nhưng cũng có chút kích thích.
Rón ra rón rén đi tới trước hàng rào bằng cây ở phía trước, tìm một khe hở len ra ngoài, trước khi sắp xuyên qua, trước thông qua khe hở quan sát bên ngoài một chút, bên ngoài không có cảnh sát, xem ra toàn bộ cảnh sát đều chú ý tới bên trong Hoa Thường Oái, Trương Hợp Hoan cho rằng đã an toàn nhanh đi về phía trước, thông hàng rào cây, nhìn trái nhìn phải, nhìn thấy một đôi chân dài, đầu đột nhiên bị một chứ gì đó cứng rắn kề vào.
Trương Hợp Hoan thấp giọng hô thời gian tạm dừng, nhưng cậu hô hai tiếng cũng không có hiệu quả gì, App Centurion lúc này lại có thể không nhạy, chẳng lẽ hệ thống cũng sợ hành động hạo nguyệt của cảnh sát? Hay là chỉ cần rơi vào lưới pháp luật là hệ thống lập tức tạm dừng, nhắm chừng khả năng sau là lớn nhất, Trương Hợp Hoan sợ hãi, kế tiếp chẳng lẽ chính là giá trị danh dự bằng 0, đạo cụ bằng 0, thẻ American Express bị xóa bỏ.
"Xuất hiện đi!" Một giọng nữ uy nghiêm hô lên.
Trương Hợp Hoan nghe ra thanh âm này lại là Kiều Thắng Nam, có chút kinh ngạc ngẩng đầu, gặp phải ánh mắt càng thêm kinh ngạc so với cậu của Kiều Thắng Nam.
Trương Hợp Hoan hận không thể tìm khe hở mà chui vào, quá dọa người mà, sao lại rơi vào trong tay người quen, ngày hôm qua còn nghe cô ta nói cái gì kiểm tra liên hợp, nghĩ không ra lại là chuyện này, hôm nay có nhảy vào hồ Tê Vân cũng tẩy không sạch.
Kiều Thắng Nam một cây kéo áo cậu, kéo Trương Hợp Hoan từ trên đất lên, Trương Hợp Hoan lúc này mới thấy rõ vừa rồi kề vào đầu mình không phải súng, là một cây cảnh côn.
Trương Hợp Hoan đang do dự có nên mở miệng thỉnh cầu cô ta thả mình đi hay không, Kiều Thắng Nam đã đưa tay vỗ vào ót cậu một cái, thấp giọng nói: "Cút!"
Trương Hợp Hoan ngẩn ra, cậu là thật không nghĩ tới Kiều Thắng Nam sẽ thả mình đi, loại thời điểm này cũng không quản tới nói cảm tạ, ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ nhiều, cúi đầu đi ra xa.
Lúc này có hai cảnh sát đi về phía Kiều Thắng Nam, Kiều Thắng Nam nghênh đón: "Bên này không có tình huống gì, đi phía tây nhìn xem."
Trương Hợp Hoan thuận lợi tiến vào trong đám người, Kiều Thắng Nam lúc này quay đầu, đôi mắt phượng tràn ngập chán ghét nhìn Trương Hợp Hoan trong đám người, Trương Hợp Hoan cảm giác từ lúc chào đời tới nay chưa từng xấu hổ như vậy, Kiều Thắng Nam nhất định xem cậu là loại người như vậy, tuy cậu trước đây thật là loại người trong tưởng tượng của cô, nhưng đêm nay cậu thực không phải loại người như vậy.