Liễu Bảo Bình đi đến bên cạnh Trương Hợp Hoan nói khẽ với cậu: "Em họ, đại khái là được, cũng không phải là chọn vợ."
Trương Hợp Hoan uống ngụm soda, căn bản không quan tâm tới anh ta, trong lòng có chút phiền, sớm biết thế này mình cũng không nên tới, đều tự trách mình quá tò mò, không nghĩ đến em út ở đây bình thường như vậy, Trương Hợp Hoan đột nhiên ý thức được một khi thẩm mỹ quan đi lên rồi muốn thấp xuống cũng không dễ dàng.
Chị Tống cũng có chút buồn bực, tiểu tử này sao khó hầu hạ như vậy, không phải là dân gay lọ đó chứ?
Cát tổng bảo người khui hai chai whisky, đi đến bên cạnh Trương Hợp Hoan ngồi xuống: "Trương lão đệ, tôi là fan trung thành của cậu, tôi cũng là bạn tốt với anh họ của cậu."
Trương Hợp Hoan cười nói: "Cát tổng, làm ăn chính là làm ăn, có chuyện cứ nói, ngài tìm tôi đến cùng là muốn làm gì?"
Cát tổng nói: "Vừa thấy đã biết Trương lão đệ là người thoải mái, tôi cũng sẽ không vòng vo." Ông ta lấy danh thiếp của mình ra đưa cho Trương Hợp Hoan, thu hồi tâm khinh thị, đừng nhìn Trương Hợp Hoan trẻ tuổi, mặt hàng này đầu óc thật sự rõ ràng.
Trương Hợp Hoan tiếp nhận xem qua, mặt trên viết Cát Văn Tuấn chủ tịch công ty điện ảnh Lưu Tinh. Trong lòng nhất thời rõ ràng, hẳn là nhằm vào bản quyền của mình.
Cát Văn Tuấn nói: "Tôi cảm thấy rất hứng thú đối với quyển tiểu thuyết mà cậu đọc ở trên đài, cho nên nói chuyện vấn đề mua bản quyền với cậu."
Trương Hợp Hoan đã sớm không có ý định bán ở trong đầu, trước đây Lý Hải Hà đã nhắc qua với cậu, cậu lúc đó đã cự tuyệt, huống chi loại thương nhân thô bỉ như Cát Văn Tuấn. Trương Hợp Hoan lắc lắc đầu nói: "Cát tổng, tôi không tính bán, cảm ơn ngài đã thưởng thức."
Cát Văn Tuấn nói: "Cậu sao không nghe tôi ra giá chứ."
Trương Hợp Hoan cười nói: "Bởi vì không có tính bán, cho nên ngài ra bao nhiêu tiền tôi cũng không có hứng thú."
Liễu Bảo Bình ở một bên nói: "Em họ, em có khả năng là không rõ ý của Cát tổng, ông ấy muốn chuyển thể tiểu thuyết của em thành phim, quay thành…"
Trương Hợp Hoan liếc mắt nhìn anh ta một cái, Liễu Bảo Bình bị ánh mắt tràn ngập sát khí của cậu làm cho nghẹn lời, Trương Hợp Hoan cho rằng anh họ này nhiệt tình trong chuyện này như vậy, cũng không phải là nhiệt tình đơn thuần, khẳng định là cũng có chỗ tốt ở trong, bằng không cũng sẽ không ra sức như vậy.
Cát Văn Tuấn cười nói: "Trương lão đệ, 100.00 có được không?"
Liễu Bảo Bình ở bên cạnh nghe cái giá này đã là con số trên trời, liều mạng nháy mắt với Trương Hợp Hoan.
Trương Hợp Hoan cười nói: "Cát tổng, anh hình như không hiểu ý của tôi, tôi không bán, anh ra bao nhiêu tiền tôi cũng không bán." Cậu thật sự không muốn ở trong này nữa, cũng không phải là cậu thanh cao gì, mà là những người xung quanh này quá tục, huống chi ngay cả một em gái xinh đẹp chút cũng không có.
Trương Hợp Hoan tỏ vẻ mình còn có chuyện, lúc này phải đi.
Cát Văn Tuấn vừa nghe có chút phát hỏa, cười lạnh nói: "Trương lão đệ, cậu giống như không cho tôi mặt mũi."
Trương Hợp Hoan cười nói: "Cát tổng, ngài làm ăn lớn như vậy căn bản không cần tôi nể tình, chuyện đã nói rõ ràng, tôi cũng có lỗi đã lãng phí tiền của ngài, dù sao ai kiếm tiền cũng không dễ dàng, như vậy đi, chai soda này tính cho tôi, anh họ, quay đầu tôi sẽ chuyển tiền cho anh."
Trương Hợp Hoan chuẩn bị rời đi, Cát Văn Tuấn thực sự bốc hỏa, ném lý rượu lên trên bàn, mấy em út xung quanh bị dọa liên tục thét lên.
Trương Hợp Hoan căn bản không quan tâm với người này, tố chất quá kém, mua bán không thành nhân nghĩa ở đó, mặt hàng này bàn làm ăn không thành đã muốn trở mặt ngay tại chỗ, hay là muốn đánh mình hay sao?
Liễu Bảo Bình nhanh đuổi tới, tận tình khuyên bảo: "Biểu đệ, em không thể đi, Cát tổng người ta là có thành ý, em đi như vậy là quá không cho anh mặt mũi."
Trương Hợp Hoan cười lạnh nói: "Tôi nếu không cho anh mặt mũi thì tôi đã không đến đây với anh rồi, nhưng anh thì làm thế nào? Dùng thân tình bắt cóc tôi? Nhanh cút ra xa một chút cho tôi, tôi nếu nổi tính tình lên thì đừng trách tôi làm ra chuyện đại nghĩa diệt thân."
Liễu Bảo Bình nói: "Cát tổng người ta cậu cũng không thể trêu vào được…"
Lúc này bên ngoài truyền đến tiếng còi cảnh sát, nhìn thấy một đám cô nương hoang mang chạy vào bên trong, Trương Hợp Hoan nhất thời cảm giác tình huống không đúng, một bảo an hô to: "Bên ngoài đến rất nhiều xe cảnh sát, đến rất nhiều xe cảnh sát."
Liễu Bảo Bình sợ hãi cũng không quản tới Trương Hợp Hoan mà xoay người bỏ chạy, đã có cảnh sát tiến vào đại sảnh.
Trương Hợp Hoan liền buồn bực, tò mò hại chết mèo mà, không lẽ xui xẻo vậy sao? Vì sao phải đi với Liễu Bảo Bình đến đây, cái gì cũng không làm, ngay cả em út cũng không kêu, lại gặp đúng cảnh sát hành động, mấu chốt là cậu hiện tại không nói rõ được, điện thoại di động truyền đến âm nhắc nhở, lúc này đã đưa ra đề cử, lần này APP đề cử không phải thương phẩm, là hệ thống cảnh cáo nguy hiểm.
Hữu tình nhắc nhở: Nếu bị hành động hạo nguyệt của cảnh sát bắt được ngay tại chỗ, giá trị danh dự bằng 0, đạo cụ bằng 0, thẻ American Express bị xóa bỏ.