Lê tân đưa bọn họ vào phòng đã đặt, trong phòng có một trung niên đang chờ, Trương Hợp Hoan vốn tưởng rằng đây là Cát tổng mà Liễu Bảo Bình vừa nói, nhìn thấy Liễu Bảo Bình mặt mày hớn hở đi qua bắt tay đối phương, xưng hô đối phương là Tần quản lí.
Trương Hợp Hoan lập tức rõ ràng, đám người này ngay từ đầu đã chơi chiêu với cậu, cái gọi là Cát tổng ông chủ lớn phú hào trăm triệu khẳng định sẽ xuất hiện cuối cùng, xuất hiện quá sớm sẽ không thể hiện được địa vị bản thân, nhắm chừng là đang ở đâu đó, cố ý kéo dài thời gian tới muộn một chút để thể hiện ra khí thế của bản thân.
Quả nhiên, bọn họ bên này vừa mới ngồi xuống, Cát tổng đã đến, Cát tổng vừa lùn vừa mập, vẻ mặt dữ tợn, bộ dạng thực xã hội, hắn vừa vào cửa mọi người đều đứng lên, Trương Hợp Hoan không đứng lên, Liễu Bảo Bình lặng lẽ lấy tay vỗ cậu một cái: "Em họ, vị này chính là Cát tổng."
Liễu Bảo Bình mặt nịnh nọt giới thiệu Trương Hợp Hoan, hoàn hảo anh ta chỉ nói là em họ, không nói cả đơn vị công tác của Trương Hợp Hoan ra, ở những nơi thế này là phải cố kỵ.
Cát tổng mặt mày hồng hào, sải bước dài không tương xứng với chân đi về phía Trương Hợp Hoan.
Trương Hợp Hoan cũng đứng dậy, đưa tay với Cát tổng, Cát tổng dùng sức bắt tay với cậu một chút: "Trương lão đệ, kính đã lâu kính đã lâu, thật sự là tuấn tú lịch sự, trẻ tuổi đầy hứa hẹn mà!"
Trương Hợp Hoan trả lời có lệ: "Cát tổng quá khen rồi, đừng nghe anh họ tôi thổi phồng." Ánh mắt dừng ở trên cánh tay ông ta, thấy hình xăm màu xanh, vị Cát tổng này hẳn là người có liên quan đến anh em xã hội.
Liễu Bảo Bình cười nói: "Tôi cũng không thổi phồng, Cát tổng người ta cũng là fan của cậu…"
Trương Hợp Hoan liếc mắt nhìn anh ta một cái, Liễu Bảo Bình phải cứng rắn mang lời muốn nói nuốt trở về, ý thức được nói không thể nói lung tung, người em họ này ở Bằng Thành ít nhiều cũng là người có tiếng tăm, nếu truyền ra cậu ta đến những nơi như thế này, chỉ sợ sẽ tổn hại đến danh dự.
Liễu Bảo Bình giới thiệu một chút những người này, từ ăn mặc cho thấy cũng không phải là người ở tầng lớp cao gì, khả năng nhà giàu mới nổi là lớn nhất.
Lúc này Mama-san (chỉ những người phụ nữ lớn tuổi, ở đây có ý ám chỉ tú bà) từ bên ngoài đi vào, chừng 30 tuổi, phong vận vẫn còn, nũng nịu gọi Cát tổng, xem ra Cát tổng là khách quen nơi này.
Cát tổng cười nói: "Chị Tống, mấy người này đều là khách quan trọng của tôi, đêm nay nhất định phải phục vụ họ cho tốt."
Chị Tống cười nói: "Cát tổng yên tâm, tôi sẽ gọi những em xinh đẹp nhất tới tiếp khách."
Ngoài cửa vào một loạt em út ăn mặc khêu gợi, đứng thành một hàng, khom mình nhất tề nói: "Chào buổi tối ông chủ!"
Liễu Bảo Bình ánh mắt nhìn chăm chăm, Trương Hợp Hoan chỉ nhìn lướt qua, rồi cúi đầu xem di động, trước coi thử App Centurion có đề cử đạo cụ gì đặc thù hay không, xem ra tạm thời hẳn không có nguy hiểm, cẩn thận thuyền dùng được vạn năm, hiện tại đã xem App Centurion trở thành máy dự báo nguy cơ rồi.
Cát tổng đưa ánh mắt với chị Tống, chị Tống đi tới bên cạnh Trương Hợp Hoan ngồi xuống, cười nói: "Soái ca, nhìn xem có thích không?"
Cát tổng giới thiệu nói: "Huynh đệ của tôi, ông chủ Trương."
Trương Hợp Hoan cười nói: "Chị Tống, trước lấy cho tôi chai soda."
Chị Tống bảo người đi lấy, cô nghĩ Trương Hợp Hoan trẻ tuổi như vậy hẳn chưa tới những nơi như thế này, có thể cảm thấy xấu hổ.
Trương Hợp Hoan tiếp nhận chai soda mở ra uống một ngụm, nhưng nơi như thế này phải đề phòng, trừ khi mình chính mắt chứng kiến, đồ uống bọn họ đưa tới tốt nhất không dùng, xã hội là rất phức tạp.
Chị Tống nói: "Ông chủ Trương, đừng thẹn thùng, mấy em nó đều rất dịu dàng, thích em nào?"
Trương Hợp Hoan ngẩng đầu xem từng người một lần, Liễu Bảo Bình nói đỡ: "Số 15 không tệ."
Số 15 lập tức khom người: "Cảm ơn ông chủ!" Cô chuẩn bị đi tới bên Trương Hợp Hoan, Trương Hợp Hoan khoát tay áo, ý bảo mình không cần.
Chị Tống cười nói: "Ông chủ Trương, ngài cứ nói với tôi, thích em nào vậy?"
Trương Hợp Hoan ăn ngay nói thật: "Tôi đều không thích."
Chị Tống dù sao cũng là người có thâm niên, loại khách gì mà chưa thấy qua, nụ cười không thay đổi nói: "Vậy chị lại đổi những em khác cho cậu xem."
Liễu Bảo Bình nói: "Em họ, anh cảm thấy đều rất tốt mà."
Trương Hợp Hoan nói: "Anh cảm thấy tốt thì anh cứ gọi, mọi người đừng để ý tới tôi."
Cát tổng ha ha cười lên, nói với chị Tống: "Vậy đổi đi, huynh đệ của tôi ánh mắt cao."
Tống tỷ gật gật đầu, liên tiếp thay đổi ba đợt cho Trương Hợp Hoan, kết quả vẫn không có một ai có thể vào pháp nhãn mặt hàng này, Cát tổng cũng có chút không kiên nhẫn, chính ông ta gọi hai người trước, không nói tới chất lượng thế nào, trên số lượng ông ta cũng phải phân chia với những người khác, bằng không sao thể hiện ra được thân phận của bản thân.