Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 228 - Chương 228: Castle In The Sky Bản Ghi-Ta (3)

Chương 228: Castle in the sky bản ghi-ta (3) Chương 228: Castle in the sky bản ghi-ta (3)

Trương Hợp Hoan đương nhiên rõ ràng mình ở phương diện kỹ xảo biểu diễn khẳng định không thể so sánh với nhạc sĩ chuyên nghiệp như Phó Hạo, cậu sở trường ở sáng tác, thế giới này khác với thế giới quá khứ, khuyết thiếu văn hóa nghệ thuật kinh điển của cả một thế kỷ.

Trương Hợp Hoan quyết định trước vẫn đơn giản chút, quá phức tạp sẽ dọa sợ những nhạc sĩ này, cậu chọn lựa một khúc có phần đơn giản hay đàn trong quá khứ: "Castle in the sky".

Ông lão Joe Hisaishi, tôi giúp ông truyền bá nghệ thuật ở nơi này, trước chơi chút bản ghi-ta, ngày khác tôi sẽ thêm bản dương cầm, khẳng định sẽ không quên ông.

"Castle in the sky" là hoạt hình bom tấn của Hayao Miyazaki làm năm 1986, nhạc phim là do Joe Hisaishi sáng tác, Trương Hợp Hoan tiếp xúc bản nhạc này đã rất nhiều năm, trải qua thời gian mài dũa cuộc đời quay lại, nhưng thời gian vẫn không thể hòa tan được sức quyến rũ của bản nhạc kinh điển này.

Trong đầu hiện ra tình cảnh thành phố bầu trời chậm rãi rơi xuống, ngón tay cậu nhấn lên dây đàn, khi những nốt nhạc từ đầu ngón tay của cậu chảy xuôi ra, người xung quanh đột nhiên ở đồng thời tĩnh lặng xuống.

Đối với dân chuyên nghiệp mà nói, bọn họ chia âm nhạc làm kinh điển, phổ biến, rock, dân tộc, còn có các loại phân chia khác, bọn họ sẽ góc độ chuyên nghiệp đến phân tích giai điệu hợp lý hay không, kỹ xảo đàn hay thuần thục không, nhưng đối với người thường mà nói, âm nhạc chỉ có hai loại, dễ nghe cùng không dễ nghe.

Vương Viện nghe xong đoạn đầu của giai điệu, cả người giống như choáng váng, không biết vì sao tâm tình bỗng nhiên trở nên phiền muộn như thế.

Tần Hồng xiết chặt nắm tay, đây là giai điệu có thể làm cho nóng nảy trong lòng nháy mắt quy về bình tĩnh, suy nghĩ theo giai điệu chậm rãi mở ra, giống như dừng ở trên đám mây bay trong không trung, theo những đám mây màu trắng chậm rãi nhộn nhạo ở trên bầu trời một màu thuần khiết, đây là một loại cảm giác kỳ diệu như thế, bình tĩnh an tường, nhưng ở trong bình tĩnh lại toát ra ưu thương nhàn nhạt, giai điệu chậm rãi giống như rủ rỉ êm tai, nhưng từng nốt nhạc lại cực kỳ chuẩn xác đánh trúng vào trong lòng của mỗi người.

Một khúc nhập hồn, Tần Hồng lại tìm được cảm giác ngày đó nghe được "Thất Nguyệt".

Phó Hạo ban đầu là nhìn thẳng hai tay Trương Hợp Hoan, anh ta theo thói quen từ góc độ một nhạc sĩ chuyên nghiệp đi quan sát, nhưng sau khi giai điệu vang lên, điểm chú ý của Phó Hạo đã dời đi.

Giống như đang xem một bộ phim, vốn ôm quan điểm đánh giá khả năng diễn xuất của nhân vật chính để xem, nhưng sau khi phim bắt đầu, bạn lại không tự chủ đắm chìm vào trong tình tiết của bộ phim, bạn đã xâm nhập vào trong cảm xúc của nhân vật chính, không tự chủ được mà hỉ nộ ái ố theo nhân vật chính, cảm nhận sự sung sướng của anh ta, cảm nhận đau thương của anh ta, bạn đã quên đi đánh giá khả năng diễn xuất của anh ta.

Phó Hạo đã hoàn toàn quên đi việc lưu ý kỹ xảo biểu diễn của Trương Hợp Hoan, tuy anh ta rõ ràng, Trương Hợp Hoan khẳng định là kém mình ở trên kỹ xảo biểu diễn, nhưng khúc nhạc này quá tuyệt vời, anh ta nghe mà nổi lên một thân da gà, cái này mới gọi là âm nhạc!

Một khúc kết thúc, mọi người vẫn đang đắm chìm ở trong cảm xúc ưu thương nhàn nhạt mà khúc nhạc mang lại, trong lúc nhất thời không thể tự kềm chế, qua hồi lâu, Phó Hạo là người đầu tiên vỗ tay, những người còn lại cũng bắt đầu vỗ tay, Vương Viện ngẩng đầu, nghe nói cúi đầu nước mắt sẽ rơi.

Tần Hồng đã không che dấu lệ quang nơi khóe mắt, tràn ngập sùng bái nhìn Trương Hợp Hoan: "Thầy Trương, khúc này tên gọi là gì?"

Trương Hợp Hoan ngẩng đầu, cậu ngẩng đầu đương nhiên không phải vì phòng ngừa nước mắt rơi xuống, bởi vì cậu căn bản không có nước mắt, ánh mắt mọi người đều truy đuổi nhất cử nhất động của cậu, khoảnh khắc ngẩng đầu nhìn trời đầy vẻ ngầu lòi, hít một hơi thật sâu nói: "Castle in the sky."

Buổi tối thứ năm hôm nay, mấy nhạc sĩ có lực ảnh hưởng nhất ở Bằng Thành sau khi trở về, yên lặng đốt sạch tác phẩm của mình mấy năm gần đây, bọn họ từng cho rằng mình chỉ là thời vận không đủ, nhưng sau khi diễn tấu "Thiết Huyết Đan Tâm", lại nghe Trương Hợp Hoan đàn "Castle in the sky". Bọn họ bắt đầu rõ ràng một đạo lý, đại sư căn bản là không giống phàm nhân.

Nhạc khí chơi đến tận cùng nhiều nhất cũng chỉ là thợ thủ công, xưng không được đại sư, nhiều nhất có thể lăn lộn làm thầy dạy, nhưng giới âm nhạc Bằng Thành đã xuất hiện một thầy Trương, ở trước mặt thầy Trương, ai còn có tư cách xưng là thầy?

Buổi tối hôm nay, Phó Hạo ngồi ở trên sân thượng hút hai bao thuốc, trong đầu thủy chung gạt đi không được giai điệu của Castle in the sky, Tần Hồng an vị ở đàn dương cầm phòng khách, ghé ở trên đàn, giai điệu trong đầu cô không chỉ có Castle in the sky, còn có Thất Nguyệt.

Bản nhạc trong truyện:

https://www.youtube.com/watch?v=--kqWZiMGqg

Laputa : Castle in the sky, Joe Hisaishi, bản ghi-ta của Arno Mermet.

Bình Luận (0)
Comment