Lý Hải Hà nói: "Kéo ở trong tay người ta, bọn họ muốn cắt thế nào thì cắt như vậy." Nói tới đây bỗng nhiên nhớ tới đêm nay có tiết mục chuyên đề đài về "Đứa trẻ hư" trên truyền hình, bà đã thông qua Ngô đài thông báo cho đài truyền hình, để bọn họ phải cắt nối biên tập khách quan, còn muốn bọn họ ở trước khi phát sóng chuyển tiết mục đã cắt nối biên tập cho bà xem, nhưng cho tới giờ vẫn chưa có nhận được tiết mục.
Dương Vệ Đông cũng tham dự thu hình hiện trường, ông ta baoe Lý Hải Hà cứ yên tâm, ngày đó Trương Hợp Hoan biểu hiện thực xuất sắc, nói cho giáo sư luật sư đều á khẩu không trả lời được, may mắn ông hành sự tùy theo hoàn cảnh, cũng quen biết Trương Hợp Hoan một chút, bằng không ông cũng tránh không khỏi bị Trương Hợp Hoan làm cho nghẹn lời.
Lý Hải Hà biết Trương Hợp Hoan là tính tình không chịu thiệt, cho nên cũng yên lòng, tiễn bước Dương Vệ Đông, lại nhắn tin cho Ngô đài, nhắc nhở ông ta chuyện đã nói vào buổi tối, bất quá không có thấy Ngô đài trả lời.
Sở Thất Nguyệt xử lý xong chuyện Hoa Phương, về lại Bằng Thành nghỉ tạm vài ngày, cô ở đây cũng không có bạn bè gì, trở về tính một mình ở vài ngày, nhưng sau khi trở về vẫn nhắn tin cho Trương Hợp Hoan, nói cho cậu ta mình đang ở tại Vạn Hào.
Trương Hợp Hoan thu được tin nhắn của Sở Thất Nguyệt, lập tức đi qua tìm cô, Sở Thất Nguyệt hẹn gặp mặt ở sảnh chờ, cũng chính là nơi lần trước Trương Hợp Hoan đánh đàn.
Thời điểm Trương Hợp Hoan tới, Sở Thất Nguyệt đã đến, mặc một bộ Chanel kiểu mưới nhất đầy sành điệu, Trương Hợp Hoan đi tới ngồi ở đối diện cô, cười tủm tỉm nhìn cô.
Sở Thất Nguyệt nói: "Không quen biết à? Sao cười giống sói đuôi lớn vậy?"
"Nhìn thấy con mồi có thể không vui sao?"
"Em là con nhím."
"Không sợ, bụng con nhím cũng không mọc châm."
Sở Thất Nguyệt đã quen kiểu nói chuyện này của cậu, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, loại thời điểm này tốt nhất chính là không nói bậy, từ trong túi lấy ra một phần văn kiện ném cho cậu, Trương Hợp Hoan mở ra thấy trên đó là văn bản luật sư pháp vụ hoa phương gởi cho đài tỉnh, từ đầu tới đuôi đều không có nhắc tới chuyện Bạch Anh.
Sở Thất Nguyệt hỗ trợ từ bên trong, xóa đi Bạch Anh khỏi văn bản luật sư.
"Cảm ơn, uống cái gì? Anh mời!" Trương Hợp Hoan nhìn thoáng qua sàn diễn ở trung tâm, hôm nay không có biểu diễn, Tần Hồng không có tới.
Sở Thất Nguyệt nói: "Em đã gọi, gọi cho anh ly whisky."
"Rượu trắng pha red bull?"
Sở Thất Nguyệt nhịn không được cười lên.
"Cảm giác em lần này trở về vui vẻ hơn rất nhiều."
"Em đã từ đi chức vị chủ tịch Hoa Phương."
"Chúc mừng em!" Người phục vụ đưa ly tới, Trương Hợp Hoan nâng ly rượu cụng ly cùng Sở Thất Nguyệt, Sở Thất Nguyệt uống là nước chanh.
"Vì sao lại chúc mừng em?"
Trương Hợp Hoan nói: "Anh tuy không hiểu biết nhiều đối với tập đoàn Hoa Phương, nhưng luôn cảm thấy nơi đó không thích hợp với em, em trẻ tuổi xinh đẹp như vậy, cả ngày lưng đeo áp lực lớn như vậy, rất nhanh già đi, sống thoải mái vẫn tốt hơn nhiều, dù sao em cũng không thiếu tiền tiêu."
Sở Thất Nguyệt nói: "Có chút không cam lòng, em biết bọn họ thủy chung muốn đẩy em ra khỏi tập đoàn, nhưng dù sao công ty là ba em một tay sáng lập nên."
Trương Hợp Hoan nói: "Nghĩ rộng chút, thứ này chết cũng không thể mang theo được, em cho dù làm chủ tịch Hoa Phương, mọi người cũng đều ủng hộ em, đơn giản cũng chính là một cái danh hiệu, em hiểu biết bao nhiêu đối với y dược chuyên nghiệp? Em hiểu biết bao nhiêu đối với quản lý tập đoàn? Cho dù em thông minh tuyệt đỉnh, có thể quản lý công ty, đơn giản là tài sản nhiều một ít, đối với em mà nói còn không phải chỉ là những con số sao, em vị tất đã thích."
Sở Thất Nguyệt gật gật đầu: "Em sau khi từ đi chức vụ tâm tình thoải mái hơn rất nhiều, mẹ em cũng đồng ý với quyết định của em."
"Không có liên quan gì tới anh sao? Em giống như bị anh ảnh hưởng mà."
"Em xác thực bị anh ảnh hưởng, bằng không em sao lại nghĩ đến nuôi heo!" Nói tới đây Sở Thất Nguyệt nhịn không được nở nụ cười, thời điểm về nước cô thế nào cũng không nghĩ đến có một ngày cô sẽ nuôi heo.
Trương Hợp Hoan nói: "Nuôi heo không phải rất tốt sao? Ít nhất giao tiếp với heo thoải mái hơn so với giao tiếp với người, không cần lo lắng heo sẽ hại em."
Sở Thất Nguyệt nói: "Vừa mới bắt đầu em cũng chuẩn bị rút lui có trật tự, bất quá hiện tại sự việc cũng không có gì ghê gớm, em chỉ cần ra tiền, chuyện khác cũng không cần em phải phát sầu, em tính đăng kí một công ty."
Trương Hợp Hoan nhắc nhở cô: "Em đăng kí cái gì cũng được, thịt heo của em không thể dùng nhãn Hợp Hoan, bằng không anh cáo em xâm hại quyền danh dự."
Sở Thất Nguyệt nói: "Sao không thể dùng? Ai quy định heo không thể đặt tên như vậy?"