Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 231 - Chương 231: Castle In The Sky Bản Dương Cầm (3)

Chương 231: Castle in the sky bản dương cầm (3) Chương 231: Castle in the sky bản dương cầm (3)

Trương Hợp Hoan cười nói: "Em nếu thế nào cũng phải dùng cũng được, nhưng em phải đáp ứng anh một điều kiện."

"Điều kiện gì?"

"Heo đực dùng nhãn Hợp Hoan, heo cái phải dùng nhãn Thất Nguyệt."

Sở Thất Nguyệt mặt đỏ bừng lên: "Anh sao không biết xấu hổ như vậy chứ? Trương Hợp Hoan, em vừa có chút hảo cảm đối với anh, anh lập tức đã quét sạch hết nhân phẩm rồi."

"Em là chỉ để quan phóng hỏa không được dân đốt đèn, để em vũ nhục anh, không cho anh trêu chọc em?"

"Anh đó là trêu chọc sao? Anh chính là vũ nhục, anh bắt nạt em!"

Trương Hợp Hoan nói: "Cảm thấy ấm ức?"

Sở Thất Nguyệt gật gật đầu, bĩu môi, giống như muốn khóc vậy.

"Trong lòng khó chịu?"

Sở Thất Nguyệt lại gật gật đầu.

"Anh giúp em xoa xoa." Trương Hợp Hoan nhìn chằm chằm bộ ngực căng phồng của Sở Thất Nguyệt.

Sở Thất Nguyệt nhấc chân đá một cước vào đùi cậu: "Lại đùa giỡn lưu manh, em báo cảnh sát bắt anh!"

Trương Hợp Hoan cười cười, nhấp ngụm rượu whisky: "Không bằng chúng ta đổi điều kiện, em làm bạn gái của anh đi."

Sở Thất Nguyệt hai mắt trông suốt nhìn Trương Hợp Hoan: "Đã sớm nhìn ra anh không có ý tốt gì."

"Nói lời thừa, anh nhìn thấy cô nương vừa xinh đẹp vừa nhiều tiên như em, anh nếu không sinh ra ý nghĩ gì, anh có còn là đàn ông bình thường không?"

Sở Thất Nguyệt nói: "Anh vốn không bình thường, vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn, em hiện tại còn chưa quên anh sờ fan nữ…"

Trương Hợp Hoan nhanh cắt lời: "Uống rượu, nói chút gì vui vẻ."

"Anh lại có thể còn biết liêm sỉ."

"Đánh người không đánh mặt, mắng người không nhắc tới khuyết điểm, nha đầu, phúc hậu chút, buổi tối ăn cái gì? Anh mời."

Sở Thất Nguyệt nói: "Đương nhiên là anh mời."

Nhìn đến một thân trang phục cùng trang sức giá trị xa xỉ của Sở Thất Nguyệt, Trương Hợp Hoan cũng không tiện đưa tới quán nướng: "Không bằng để hôm khác đi!"

Sở Thất Nguyệt cười nói: "Anh cũng thật keo kiệt, được rồi, buổi tối ăn ở đây đi, có đồ ăn Thái."

Trương Hợp Hoan nói: "Có cay lắm không? Hay là anh đưa em đi ăn vịt nướng, phụ cận có quán Toàn Tụ Đức cũng được."

Sở Thất Nguyệt nói: "Quá dầu mỡ!"

"Vậy ăn chay đi, anh biết quán chay cũng ngon, để anh đặt chỗ."

Trương Hợp Hoan lấy điện thoại gọi qua, không nghĩ tới đã đầy khách, hiện tại quán đồ chay đắt khách như vậy sao, nhắm chừng có liên quan đến mọi người đều chú ý tới ăn uống lành mạnh.

Sở Thất Nguyệt bảo cậu đừng phiền toái như vậy, hai người đang trò chuyện, Tần Hồng đến làm thì thấy hai người bọn họ, Tần Hồng cười tới chào hỏi.

Trương Hợp Hoan còn nhớ chuyện Sở Thất Nguyệt lần trước kêu người ta là dì, thấp giọng nói cho cô, Tần Hồng giúp đỡ mình, hơn nữa người ta có bạn trai, để Sở Thất Nguyệt đừng có địch ý với người ta.

Sở Thất Nguyệt cười cười với Tần Hồng, hỏi cô ta có muốn cùng uống một ly hay không.

Tần Hồng nói sắp phải làm việc rồi, bảo hai người cứ tự nhiên, rượu của họ để cô trả.

Trương Hợp Hoan biết hai ly này giá cũng không thấp, Tần Hồng biểu diễn cả đêm chưa chắc đã trả đủ, đương nhiên không thể để cho cô ta trả tiền.

Sở Thất Nguyệt nói: "Không cần khách khí, đã tính vào tiền phòng của em rồi, chị Tần đàn một khúc là được rồi."

Tần Hồng cười nói: "Vậy tôi sẽ đàn bài “Thất Nguyệt” lần trước của thầy Trương."

Sở Thất Nguyệt mặt hơi hơi có chút hồng, thật ra cô muốn nghe chính là bài này.

Tần Hồng đi thay đổi trang phục biểu diễn, một lát đi ra, đầu tiên đàn bản "A Comme Amour".

Sở Thất Nguyệt nghe một hồi, nhỏ giọng nói: "Khúc này quá buồn, Trương Hợp Hoan, anh thật sự là viết cho em?"

Trương Hợp Hoan cười nói: "Anh có gạt em sao?"

"Đúng rồi, em gần đây có nghe một bài hát, hình như tên là "Bạn cùng bàn", anh đã nghe qua chưa?"

Trương Hợp Hoan trong lòng nói bài này đã truyền đến tai của Sở Thất Nguyệt rồi à, cậu giả bộ hồ đồ nói: "Hình như có nghe nói qua."

Sở Thất Nguyệt nói: "Bạn cùng bàn trong bài hát là ai vậy?"

Trương Hợp Hoan nói: "Vậy phải hỏi tác giả."

Sở Thất Nguyệt nói: "Anh có giả bộ tiếp đi, em tuy không phải âm nhạc gia gì, nhưng bản "Thất Nguyệt" này em sao nghe ra có loại cảm giác mùa thu? Anh là lừa em, bản này căn bản không phải viết cho em."

Trương Hợp Hoan cười cười, nha đầu này thật đúng là không dễ lừa mà.

Sở Thất Nguyệt nhắc lại chuyện xưa: "Bạn cùng bàn là ai vậy? Cũng thật đủ thâm tình."

"Ghen à?"

Sở Thất Nguyệt nói: "Em ngốc sao? Trương Hợp Hoan, khúc này anh nếu gọi là "Thập Nguyệt" có lẽ có thể lừa được, nhưng anh lại cố tình gọi là "Thất Nguyệt", dễ lừa như vậy sao."

Trương Hợp Hoan nói: "Tuy đặt tên không hay, nhưng bản này thật sự là anh viết tặng em."

Bình Luận (0)
Comment