"Dù sao anh gặp gái là viết, năng lực của anh thật lớn mà, thầy Trương!" Sở Thất Nguyệt càng nói càng bực, nhớ tới Bạn cùng bàn lại càng bực, Trương Hợp Hoan thực nghĩ mình không có nghe tiết mục của hắn sao.
"Thật ra Bạn cùng bàn cũng là viết tặng em, hai ta hiện tại không phải là ngồi cùng bàn sao?"
Sở Thất Nguyệt nói: "Ôi, nếu quả thật là như vậy, em phải nhanh đi tìm người buộc tóc em lên."
Trương Hợp Hoan nói: "Anh đây, anh không phải ở đây sao."
"Em chê tay anh bẩn!"
"Anh có thể mang bao mà!"
Sở Thất Nguyệt tạo thế muốn lấy cái ly đập cậu.
Trương Hợp Hoan nói: "Mang bao tay, tuổi trẻ tư tưởng lại phức tạp như vậy sao."
Sở Thất Nguyệt đỏ mặt nói: "Trương Hợp Hoan anh còn nói như vậy nữa em sẽ không để ý tới anh, chúng ta xem như chưa từng quen biết."
"Nghe nhạc đi."
"Không thích!" Sở Thất Nguyệt thực sự tức giận.
Trương Hợp Hoan cười nói: "Như vậy đi, em đã không thích bản "Thất Nguyệt" kia, vậy anh sẽ viết cho em một bản khác."
Sở Thất Nguyệt nói: "Còn muốn gạt em, được, anh nhanh viết đi, em cũng muốn xem anh có được bao nhiêu bản để gạt người."
Trương Hợp Hoan cười ha ha đứng dậy đi về khu biểu diễn, Tần Hồng thấy cậu lại đây, đã biết Trương Hợp Hoan lại muốn làm màu với Sở Thất Nguyệt, cười khanh khách đứng dậy: "Thầy Trương lần này tính cho tôi bất ngờ gì đây?"
Trương Hợp Hoan bảo cô hỗ trợ đưa microphone đến gần, rồi nói vào microphone: "Trong lòng mỗi người đều có một tòa thành trên không, mỗi một tòa thành trên không đều có một cô gái xinh đẹp thiện lương, em chính là cô gái đẹp nhất trong tòa thành trên không của anh." Ánh mắt nhìn Sở Thất Nguyệt xa xa.
Sở Thất Nguyệt trong lòng nói, trong lòng anh nhắm chừng có cả một hệ ngân hà.
Trương Hợp Hoan bắt đầu đàn bản "Castle in the sky" phiên bản dương cầm, thật ra Tần Hồng sau khi nghe cậu đàn "Castle in the sky" bản ghi-ta thì đã có ý tưởng sửa bản nhạc này cho đàn dương cầm, bất quá cô còn chưa có trưng cầu ý kiến của Trương Hợp Hoan, hiện tại Trương Hợp Hoan đã tự mình dùng đàn dương cầm biểu diễn giai điệu duyên dáng này.
Sở Thất Nguyệt là lần đầu tiên nghe bản nhạc này, sau khi giai điệu vang lên, cô bất tri bất giác đã luân hãm ở trong đó.
Hayao Miyazaki từng giải thích về quá trình sáng tạo ra bộ phim này.
Đối với những người ở trên bầu trời mà nói, thành phố trên không là thiên đường. Nhưng sau khi suy sụp đi xuống, đã thành cố hương trong lòng bọn họ, vĩnh viễn không thể dứt bỏ hoài niệm đối với thành phố trên không.
Đối với người ở dưới bầu trời mà nói, thành phố trên không là thiên đường trong lòng bọn hắn hướng tới, thường thường thứ không chiếm được mới là thứ tốt đẹp nhất, nhưng khi mọi người trên mặt đất đến được thành phố trên không, trong nháy mắt nhìn thấy được sự đổ nát thê lương, tiên cảnh mà trong lòng hướng tới đã tiêu tan.
Giai điệu bản Castle in the sky này, lúc bắt đầu biểu đạt là sự khát khao hướng tới cuộc sống tốt đẹp hơn cùng với sự tuyệt vọng của những con người đối với cuộc sống không nơi nương tựa.
Từ từ, âm nhạc có thăng có trầm. Đó là hăng hái cùng không sợ hiểm trở ở trong quá trình thăm dò mục tiêu của bản thân, cuối cùng, đã đi tới được nơi mà mình muốn đến, lại phát hiện hiện thực chênh lệch quá lớn với lý tưởng, thể hiện ra sự tuyệt vọng sâu sắc.
Khúc dương cầm bắt đầu từ nhẹ nhàng nhu hòa, làm cho người ta nhịn không được muốn nhắm hai mắt, giống như thân thể thoát ly sức hút của địa cầu, im lặng lơ lửng ở trong không trung, những đám mây trắng nõn như sợi bông trôi nổi lướt qua bên người, đưa tay là có thể chạm đến.
Giai điệu dần vào cao trào, tiếng dương cầm dần dần mạnh mẽ lên, âm nhạc giống như sông lớn ùa đi, người nghe tựa như theo âm nhạc mà hóa thành hùng ưng vỗ cánh bay cao, lướt đi cực nhanh, tiếng gió gào thét ở bên tai, tầng mây nhanh chóng xẹt qua ở trước mắt.
Thoát ly hiện thực, rời xa trần thế ồn ào náo động.
Giai điệu lại chậm rãi xuống, người nghe theo làn điệu nhu hòa mà chậm rãi hạ xuống.
Tần Hồng cảm nhận được cảm giác hoàn toàn mới mà đàn ghi-ta không thể hiện được, đó chính là vẻ đẹp không linh, làn điệu không linh phiêu miểu, trong bình tĩnh mang theo ưu thương nhàn nhạt, chỉ dẫn người nghe bay về phía thành phố trên không ở sâu trong tâm linh.
Thật ra trong lòng mỗi người đều có một tòa thành phố trên không, khi bạn mỏi mệt đến tận cùng, nó sẽ an ủi tâm linh chúng ta, khi bạn thương tâm khổ sở, nó có thể chữa thương cho bạn, khi bạn nản lòng thất vọng, nó có thể hỗ trợ bạn có lại lòng tin cùng dũng khí.
Nhạc trong truyện:
https://www.youtube.com/watch?v=MBi-FhTV8aQ