Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 233 - Chương 233: Thẻ Nói Thật (1)

Chương 233: Thẻ nói thật (1) Chương 233: Thẻ nói thật (1)

Sở Thất Nguyệt đi đến bên cạnh Trương Hợp Hoan, lẳng lặng nhìn cậu, thích vẻ mặt chuyên chú khi đánh đàn của cậu, tuy biết rõ hắn đang cua mình, nhưng vẫn thích, so với bản "Thất Nguyệt" kia thì cô càng thích bản "Castle in the sky" này hơn.

Trương Hợp Hoan đàn xong nốt nhạc cuối cùng, cười tủm tỉm nhìn Sở Thất Nguyệt.

Sở Thất Nguyệt nhẹ giọng nói: "Bài như nhau thế mà anh dùng đến hai lần! Quá cũ!" Tạm dừng một chút lại nói: "Bất quá, em thích!"

Trương Hợp Hoan trong lòng nói mình không thích nhất là dùng chiêu trò, lời này không thể nói, đỡ cho Sở Thất Nguyệt cảm thấy mình thật sự là một lưu manh, tuy cậu có chút xu thế như vậy.

Thời điểm Trương Hợp Hoan cùng Sở Thất Nguyệt ở Vạn Hào cùng ăn bữa tối, đạo diễn Lý Húc Văn điện thoại tới, Lý Húc Văn thanh âm thực lo lắng: "Tiểu Trương, cậu ở chỗ nào? Cậu có xem TV hay không?"

Trương Hợp Hoan nói: "TV?" Cậu nhất thời nghĩ tới đêm nay sẽ phát sóng về chuyên đề "Đứa trẻ hư", trong lòng sinh ra một chút dự cảm điềm xấu.

"Anh Lý, có tình huống gì?"

"Không ổn, tôi đang xem, hoàn toàn không đúng, bọn họ khẳng định là đã cắt nối biên tập, Tiểu Trương, bọn họ quả thực là đang ác ý bôi đen cậu, cậu nhanh xem đi, hiện tại mới phát một nửa, cậu tốt nhất liên hệ Lý chủ nhiệm một chút, sau khi phát sóng chuyên đề đêm nay, khẳng định sẽ tạo thành ảnh hưởng xấu đối với chuyên mục chúng ta nhất là đối với cá nhân cậu."

Trương Hợp Hoan sau khi nói lời cảm tạ với anh ta thì bảo anh ta không cần quá lo lắng, rồi cúp điện thoại.

Sở Thất Nguyệt sâu sắc cảm nhận có điều gì đó, nhỏ giọng nói: "Sao vậy? Có phải lại gặp phiền toái hay không?" Đã quen loại tình huống này rồi, dù sao không phải Trương Hợp Hoan chọc phiền toái thì chính là phiền toái tìm tới Trương Hợp Hoan, mặt hàng này vốn không có thời điểm nhàn rỗi.

Trương Hợp Hoan cười nói: "Không có gì, ăn tiếp đi!" Rồi nâng ly rượu vang cụng ly với Sở Thất Nguyệt, chuyện nếu đã xảy ra, hiện tại có sốt ruột cũng vô dụng, lúc ấy ghi xong tiết mục cậu đã nói chuyện với Lý Hải Hà, để cho Lý Hải Hà cần phải chú ý phương diện đài truyền hình cắt nối biên tập, nhất định phải xem hiệu quả mà bọn họ cắt nối biên tập ra cuối cùng, xem ra Lý Hải Hà vẫn không có đủ coi trọng đối với chuyện này.

Ly rượu này còn chưa uống xong, Lý Hải Hà đã điện thoại tới, bà cũng vô cùng ảo não, bởi vì sự kiện này bà đã phản hồi với Ngô đài trưởng, Ngô đài trưởng cũng đáp ứng bà sẽ dặn dò đài truyền hình ở trên cắt nối biên tập phải tôn trọng sự thật, duy hộ hình tượng đơn vị anh em, bà cho rằng không thành vấn đề, nhưng cố tình vẫn xảy ra vấn đề.

Lý Hải Hà nói: "Tiểu Trương, là chị có lỗi với cậu, chuyện này chị làm không tốt."

Bà tự trách như vậy, Trương Hợp Hoan cũng không đành lòng trách cứ bà: "Chị Lý, ngài đừng nói như vậy, cũng không phải đại sự gì, bọn họ muốn cắt như thế nào thì cứ cắt như thế đó, trong tay chúng ta không phải còn ghi âm sao? Người ta có thể làm mùng một, chúng ta có thể làm mười lăm, cùng lắm thì ngày mai công bố bản ghi âm tiết mục ra."

Lý Hải Hà đã ở nổi nóng: "Đúng, tôi tìm Ngô đài, nhìn xem chuyện này thế nào?"

Trương Hợp Hoan điện thoại cực kỳ bận rộn, điện thoại tiếp điện thoại, bắt đầu là đồng nghiệp đài, sau đó ngay cả mẹ Liễu Vân Tư cũng gọi tới, Liễu Vân Tư tức giận không kềm được, con trai bảo bối biểu hiện trên TV giống như tên ngốc, dù sao bà xem chính là như thế, mấy chuyên gia thay nhau đặt câu hỏi, Trương Hợp Hoan cứng họng, tam gậy đánh không ra một cái rắm, cũng không biết bình thường ăn nói linh hoạt đều đi đâu vậy?

Trương Hợp Hoan thật sự có chút buồn bực, hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, nên đóng di động lại.

Sở Thất Nguyệt biết cậu khẳng định gặp chuyện, ôn nhu nói: "Có chuyện thì anh cứ đi xử lý đi."

"Chuyện bằng trời cũng không quan trọng bằng em."

"Cái này không công bình, em cảm thấy chuyện gì cũng không quan trọng bằng anh."

Trương Hợp Hoan cười lên: "Cái này chứng minh em mặc kệ làm chuyện gì đều không tự chủ lấy anh để so sánh."

"Anh cảm thấy vui là tốt rồi."

Trương Hợp Hoan đề nghị: "Không bằng chúng ta về phòng em xem TV đi?"

Sở Thất Nguyệt tràn ngập cảnh giác nói: "Để làm gì? Anh có ý gì, em nói cho Trương Hợp Hoan anh, anh bớt ý xấu đi."

Trương Hợp Hoan nói: "Keo kiệt, xem TV cũng không được."

Sở Thất Nguyệt trong lòng nói anh muốn chơi bài gì đây, anh đó là muốn xem TV sao? Anh là muốn vào phòng của tôi thì có.

Điện thoại của Trương Hợp Hoan lại reo lên, cậu rõ ràng nhớ rõ mình vừa mới đóng máy mà, sao di động lại tự động khởi động lên? Xem điện thoại thì lần này là Dương Vệ Đông khoa tuyên truyền thị cục điện tới, Dương Vệ Đông cũng thực tức giận, trong điện thoại cũng cảm thấy bất bình vì tổn thương của Trương Hợp Hoan, đài truyền hình lần này quá không nói nổi, hoàn toàn cùng hiện trường phát sóng tiết mục không phù hợp, Trương Hợp Hoan ngược lại phải an ủi Dương Vệ Đông, bảo ông ta không cần tức giận, ở ngành truyền thông loại chuyện này là thực thông thường.

Bình Luận (0)
Comment