Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 260 - Chương 260: Giằng Co (3)

Chương 260: Giằng co (3) Chương 260: Giằng co (3)

"Người hiềm nghi phạm tội nói trong phòng không chỉ một con tin, tôi nghe được tiếng khóc của một đứa nhỏ."

Phùng đội ngẩn người, cái này không phù hợp với tình huống bọn họ nắm giữ, căn cứ tình huống lúc ban đầu biết được, trong phòng chỉ có hai người.

Kiều Thắng Nam nói: "Đứa nhỏ ở bên trong, thời gian giằng co càng lâu nguy hiểm lại càng lớn."

Lúc này một cảnh viên báo cáo tình huống mới nhất, Lý Tuyết Mai vợ Phạm Đức Thành có bệnh về thần kinh, cô ta có một đứa con với Phạm Đức Thành, trong thời gian Phạm Đức Thành thi hành án cô ta lại sinh một đứa con gái.

Tình huống trở nên càng ngày càng phức tạp, căn cứ thời gian mà xem, đứa con gái này của Phạm Đức Thành rất có khả năng không quan hệ gì với hắn, động cơ phạm tội của Phạm Đức Thành có lẽ ở đây.

Kiều Thắng Nam đề nghị: "Hay là tôi đi trực tiếp đàm phán với hắn, cho dù không thể lấy được thành quả, cũng có thể làm rõ tình huống trong phòng, đến cùng có mấy con tin."

Phùng đội mím môi, rốt cuộc hạ quyết định quyết tâm, anh ta bảo Kiều Thắng Nam mặc áo chống đạn vào, Kiều Thắng Nam cảm thấy anh ta có chút chuyện bé xé ra to, trong tay người hiềm nghi phạm tội chỉ là một cây dao bếp, cô hoàn toàn có thể đối phó, mặc áo chống đạn ảnh hưởng tới hành động.

Cảnh sát ở trong thời gian ngắn nhất chuẩn bị 200.000 tiền mặt, để vào túi màu đen, giao cho Kiều Thắng Nam.

Kiều Thắng Nam sau khi chuẩn bị tốt mang theo túi đồ xuống xe, hít sâu một hơi, cảm giác eo mơ hồ làm đau, nhịn không được nhìn thoáng qua Trương Hợp Hoan, Trương Hợp Hoan ở cách đó không xa cũng nhìn cô.

Trương Hợp Hoan đã đoán được Kiều Thắng Nam muốn làm cái gì, thời điểm Kiều Thắng Nam đi qua bên cạnh cậu, Trương Hợp Hoan nói: "Xong việc anh mời em ăn cơm!"

Kiều Thắng Nam dừng bước chân lại, liếc mắt nhìn Trương Hợp Hoan một cái, lộ ra một tia mỉm cười.

Thời điểm Kiều Thắng Nam tiếp tục đi về trước sắp đi vào cửa khu nhà, điện thoại di động dùng để liên lạc kẻ bắt cóc kêu lên, Kiều Thắng Nam tiếp điện thoại: "Có chuyện gì?"

"Để cho phóng viên kia cầm tiền đi lên, tên mặc áo sơmi lam kia."

Kiều Thắng Nam ngẩn ra: "Phạm Đức Thành, tôi cảnh cáo anh đừng có làm nhiều trò!" Trong lòng bỗng nhiên sinh ra chút điềm xấu, Phạm Đức Thành từ chỗ cao luôn luôn quan sát nhất cử nhất động của cô, nhưng hắn ở lầu 17, hẳn sẽ không thấy rõ ràng chi tiết, trừ khi hắn lợi dụng công cụ phụ trợ như kính viễn vọng, thấy rõ quan hệ qua lại vi diệu giữa bọn họ.

"Cô đưa tiền cho hắn, bảo hắn đi lên đưa tiền cho tôi."

"Phạm Đức Thành, tôi khuyên anh không cần quá phận, không cần liên lụy quần chúng vô tội vào."

Phạm Đức Thành ha ha cười nói: "Khẩn trương à, Kiều cảnh quan, tôi còn tưởng rằng cô không thích đàn ông chứ, bảo hắn đi lên! Tôi cho cô thời gian 5 phút, nếu trong 5 phút hắn không thể mang tiền lên, tôi sẽ ném đứa con gái xuống."

"10 phút!"

"7 phút!"

Kiều Thắng Nam xoay người trở lại bên cạnh Phùng đội, Phùng đội nhìn thấy cô trở về đã biết lại phát sinh biến cố, Kiều Thắng Nam vẫy vẫy tay với Trương Hợp Hoan, Trương Hợp Hoan vốn không nghĩ tới chuyện này có thể nhấc lên quan hệ với mình, nghe Kiều Thắng Nam nói xong, Trương Hợp Hoan vui vẻ.

Cảnh sát xung quanh đều cảm thấy kinh ngạc, mặt hàng này vui vẻ cái gì? Không phải bị dọa chứ?

Nguyên nhân Trương Hợp Hoan vui vẻ là cái này sẽ có thể nổi danh lập vạn, cậu cũng không sợ đánh cướp bắt cóc gì đó, trên người còn hai đạo cụ tạm dừng thời gian, cho dù phát sinh chuyện có nguy hiểm cậu hẳn cũng có thể xoay chuyển càn khôn.

Kiều Thắng Nam nhịn không được nói: "Anh cười cái gì? Lửa đã cháy đến mày rồi."

Phùng đội nói: "Đồng chí Tiểu Trương, anh có nguyện ý đi không?"

Trương Hợp Hoan liên tục gật đầu.

Kiều Thắng Nam nói: "Nguy hiểm!"

Trương Hợp Hoan nói: "Vì em có nguy hiểm anh cũng không sợ."

Trước mặt một đám đồng nghiệp bị Trương Hợp Hoan nói như vậy, Kiều Thắng Nam xấu hổ đến mặt đỏ bừng, phì nói: "Anh bớt bần đi, làm chính sự, đại sự liên quan tới tính mạng, anh suy xét cho chính anh, không quan hệ tới tôi!" Cô cũng muốn làm rõ quan hệ này, đồng nghiệp xung quanh lại đều không tin, chưa từng thấy Kiều Thắng Nam xấu hổ như vậy, mặt cũng đỏ lên, muốn nói không quan hệ gì với Trương Hợp Hoan ai mà tin!

Trương Hợp Hoan nói: "Anh đi! Lập tức đi ngay, đừng chậm trễ."

Kiều Thắng Nam điện thoại cho Phạm Đức Thành: "Phạm Đức Thành, giờ tôi đi lên cùng với anh ta."

"Chậc chậc, cô lầm rồi, để cho tự hắn đi lên."

Kiều Thắng Nam nhìn Trương Hợp Hoan, Trương Hợp Hoan hướng về điện thoại nói: "Tốt, tôi đưa tiền này lên cho anh."

Kiều Thắng Nam nói: "Hoặc là chúng tôi cùng đi lên, hoặc là ai cũng không đi lên." Cô nói xong liền cúp điện thoại, ở trước mặt tôi phạm là không thể một mặt thoái nhượng.

Bình Luận (0)
Comment