Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 285 - Chương 285: Một Trận Làm Cho Rõ Ràng (2)

Chương 285: Một trận làm cho rõ ràng (2) Chương 285: Một trận làm cho rõ ràng (2)

"Xem cô là một món đồ chơi mà thôi, cô thực cho là tôi sẽ coi trọng cô? Tôi chỉ lợi dụng cô xử lý giúp tôi một ít tài vụ công ty mà thôi."

"Khâu Quốc Phàm khốn kiếp này, anh sao có thể vô sỉ như vậy?"

Khâu Quốc Phàm cười lạnh nói: "Tôi xưa nay đã như vậy, cô gái nào mà tôi chưa từng thấy qua, vợ tương lai của tôi ít nhất phải giống như Sở Thất Nguyệt vậy, cô là xuất thân gì, cô không có tự mình hiểu lấy à?"

"Anh…"

Khâu Quốc Phàm nói: "Trương Hợp Hoan kia lại có thể dám tranh cùng tôi, một người dẫn chương trình nho nhỏ mà thôi, Sở Thất Nguyệt thật sự là mắt bị mù, thế mà coi trọng mặt hàng như vậy, lần trước hắn thế mà vu hãm tôi phi lễ ở trong thang máy, hắn dám làm mùng một, tôi dám làm mười lăm, trên thế giới này, có tiền mới là đạo lý cứng rắn, chỉ cần bỏ ra đủ tiền là có thể muốn làm gì thì làm."

"Khâu Quốc Phàm, anh uống sai thuốc à!" Cô gái cảm giác tình huống của hắn có chút không đúng.

"Tôi không sao, cô có biết không, là tôi bảo người ta trả tiền để cho mấy cô gái kia sửa khẩu cung, cũng là tôi tìm người giáo huấn hắn, cô gái tối hôm nay cũng là tôi cho người đưa đến phòng hắn, chỉ tiếc bị hắn nhìn phá, tôi nhất định phải làm cho mặt mũi hắn quét rác, Trương Hợp Hoan kia dám đấu với tôi, tôi muốn làm cho hắn trả giá thảm trọng."

"Anh điên rồi!" Cô gái xoay người đi vào trong phòng.

Khâu Quốc Phàm nói: "Tôi điên rồi? Tôi không có điên, là cô có vấn đề!"

Điện thoại hắn lại vang lên, Khâu Quốc Phàm không kiên nhẫn gầm rú về phía điện thoại di động: "Lục Bình, tao đã nói bao nhiêu lần với mày rồi, không có điện thoại cho tao!"

Lục Bình chính là người chận đường Trương Hợp Hoan cùng Sở Thất Nguyệt lần trước, Trương Hợp Hoan đêm nay cũng không có đi không, chờ Khâu Quốc Phàm nói chuyện điện thoại xong thì trở về phòng, Trương Hợp Hoan mới thu hồi giầy, theo đường cũ trở về, hữu kinh vô hiểm đi vào trong phòng, lại tắm rửa một lần.

Kiều Thắng Nam lại điện thoại tới, chung quy vẫn là lo lắng cho cậu.

Trương Hợp Hoan vừa tiếp điện thoại, Kiều Thắng Nam đã chất vấn: "Anh vì sao không tiếp điện thoại? Em còn tưởng rằng anh đã xảy ra chuyện!"

"Anh có thể xảy ra chuyện gì chứ, yên tâm đi, anh vừa lấy được chứng cứ."

"Anh ngàn vạn đừng xằng bậy, có chứng cứ giao cho cảnh sát, không cần tự tiện hành động."

"Yên tâm đi, trong lòng anh có tính toán, Thắng Nam, anh phát hiện em cũng rất quan tâm tới anh."

"Anh suy nghĩ nhiều rồi, em chỉ xuất phát từ chức trách cảnh sát mà thôi, không nói nữa, buồn ngủ muốn chết."

Trương Hợp Hoan nói: "Không chúng ta tán gẫu chút kích thích."

Kiều Thắng Nam nói: "Vậy anh cứ nói đi, toàn bộ những gì anh nói em đều sẽ ghi âm lại, sau đó sẽ làm chứng cứ cung cấp cho toà án."

"Kiều Thắng Nam, anh chưa nói cái gì cả."

"Anh tốt nhất đừng nói, nói sẽ sai."

"Anh thích em."

"Em đổi chủ ý, ngày khác giới thiệu anh của em cho anh biết."

"Anh không có hứng thú đối với anh của em, anh là trai thẳng! Anh thích nữ."

Kiều Thắng Nam cười nói: "Tên của em là Thắng Nam (ý bảo gần giống trực nam là trai thẳng)!" Nói xong liền cúp điện thoại.

Trương Hợp Hoan ngủ dậy đã là buổi hơn chín giờ sáng, ăn xong bữa sáng, chuẩn bị đi tìm Lục Bình, tất cả những gì mà Khâu Quốc Phàm nói tối hôm qua cậu đều nghe được, trước khi tính sổ cùng Khâu Quốc Phàm, hắn tính toán với Lục Bình đã.

Lục Bình mở quán billiards ở Đông Quan, bình thường một đám hồ bằng cẩu hữu của hắn đều tụ tập ở trong này, bởi vì thời gian còn sớm, quán billiards không có bao nhiêu người, Lục Bình cũng vừa đến không lâu, thời điểm đang ngáp xem xét tình huống buôn bán ngày hôm qua, thì nhìn thấy Trương Hợp Hoan đi vào.

Lục Bình nhìn Trương Hợp Hoan, cảm thấy lai giả bất thiện, lần trước Trương Hợp Hoan lưu lại cho hắn ấn tượng quá sâu khắc lại, dẫn theo mười lăm người đi chận đường, kết quả bị hắn đánh cho hoa rơi nước chảy, cuối cùng còn mất 10.000 đồng, giáo huấn không thể không thảm thiết.

Trương Hợp Hoan cười tủm tỉm đi đến trước mặt Lục Bình.

Lục Bình nuốt ngụm nước miếng: "Mày muốn làm gì?"

Trương Hợp Hoan nói: "Chuyện tối hôm qua là mày làm à?"

Lục Bình vẻ mặt ngạc nhiên nói: "Không biết mày nói cái gì."

Trương Hợp Hoan nói: "Làm bộ, mày cứ làm bộ đi, Khâu Quốc Phàm tìm mày làm chuyện đó."

Lục Bình nói: "Tao không biết người mà mày nói, tao cũng không biết mày nói cái gì."

Trương Hợp Hoan cầm lên một cây cơ billiards, Lục Bình nghĩ hắn muốn đánh mình, cũng nhanh cầm lấy một cây, chỉ vào Trương Hợp Hoan nói: "Đừng quá phận, bằng không tao báo cảnh sát đó!"

Trương Hợp Hoan đang muốn nói chuyện, nhìn thấy bên ngoài có một nữ cảnh sát dáng người cao gầy đi đến, đúng là Kiều Thắng Nam, Trương Hợp Hoan có chút buồn bực, cô ta sao cũng đến đây? Cô ta sao biết mình ở trong này, hay là gắn máy theo dõi ở trên người mình, bất quá có một điểm cậu có thể kết luận, Kiều Thắng Nam quan tâm mình, bằng không cũng sẽ không chạy đến đây.

Bình Luận (0)
Comment