Kiều Thắng Nam nói: "Đừng làm loạn!"
Trương Hợp Hoan cười nói: "Anh chỉ muốn đánh billiards." Rồi liếc mắt nhìn Lục Bình một cái.
Lục Bình không biết Kiều Thắng Nam, nhưng hắn cực kỳ kiêng kị đối với cảnh sát: "Đúng, đồng chí cảnh sát, hai chúng tôi chơi billiards." Chuyện giang hồ, tận lực không phiền toái tới cảnh sát nhân dân.
Kiều Thắng Nam gật gật đầu nói: "Ồ, vậy hai người đánh cho tôi xem."
Lục Bình liếc mắt nhìn Trương Hợp Hoan một cái, Trương Hợp Hoan chỉ chỉ bàn billiards: "Khai bi!"
Lục Bình trong lòng nói mày chơi billiards với tao, tao tuy đánh không lại mày, nhưng chơi billiards tao có thể ngược chết mày.
Lục Bình từ nhỏ đã nghiện billiards, đã từng muốn trở thành vận động viên billiards chuyên nghiệp, nhưng quá khứ trong nhà nghèo khổ, căn bản không thể nào luyện tập để theo chuyên nghiệp, tuy thế, hắn vẫn thông qua billiards đầu đường luyện ra một thân kỹ thuật lô hỏa thuần thanh, dù sao trong trận đấu nghiệp dư cũng chưa thua bao giờ.
Mở quán billiards thật ra không kiếm được tiền, Lục Bình sở dĩ kiên trì là cũng có quan hệ tới đam mê của hắn.
Tâm hiếu thắng của Lục Bình bốc lên, để cho nhân viên sắp bi, một cơ nổ tung, chỉ một cơ này đã vào 2 bi.
Trương Hợp Hoan quá khứ chơi billiards cũng không tệ, khác nhau lớn nhất với Lục Bình chính là, nhà cậu có tiền, thích chơi cái gì đều sẽ mời huấn luyện viên chuyên nghiệp hàng đầu thế giới.
Trương Hợp Hoan cho rằng tay nghề của mình hẳn có chút tiêu chuẩn chuyện nghiệp, nên nói với Lục Bình: "Tôi nếu thắng anh, hỏi cái gì thì anh nói cái đó."
Lục Bình nói: "Mày thắng tao rồi nói sau!" Lại một cơ, đã đánh bi màu nâu ở xa vào lỗ.
Bọn họ chơi là tám bi đơn giản nhất, Lục Bình là bi trơn, Trương Hợp Hoan tự nhiên là bi sọc. Lục Bình kỹ thuật thật không tệ, liên tiếp vào năm bi, trên mặt bàn chỉ còn lại ba bi bao gồm cả bi đen số 8 (theo luật billiards lỗ 8 bi thì bị số 8 phải được đánh vào sau cùng).
Hắn liếc mắt nhìn Trương Hợp Hoan một cái, không phải đắc ý nói: "Mày nếu thắng tao, hỏi cái gì tao nói cái đó, nếu mày thua, thì cút đi càng xa càng tốt, về sau vĩnh viễn đừng xuất hiện ở trước mắt tao nữa." Khởi đầu tốt làm cho hắn cũng cảm thấy tự tin hơn.
Kiều Thắng Nam ở một bên xem, trong lòng có chút khẩn trương vì Trương Hợp Hoan, Lục Bình này đánh billiards tốt như vậy sao? Yên lặng cầu nguyện ngàn vạn đừng vào, ngàn vạn đừng vào.
Lục Bình tay nâng cây cơ, một cơ gọn gàng, bi màu lam bắn ngược tiến vào trong lỗ, trên bàn chỉ còn lại một bi màu vàng.
Kiều Thắng Nam nhìn nhìn Trương Hợp Hoan, nhắm chừng lần này tất bại không thể nghi ngờ.
Trương Hợp Hoan căn bản không nhìn bàn billiards, mặt ngoài nhìn như bình tĩnh thật ra trong lòng cũng nói thầm, con cháu này đánh billiards tốt như vậy sao? Thật ra thua cũng không sao, mấu chốt là mỹ nữ xem ở bên cạnh, cái này có ảnh hưởng hình tượng của mình ở trong lòng cô ấy không? Mình phải để cho Kiều Thắng Nam biết mình mạnh đến thế nào, mình là một người đàn ông bất bại.
Cuộc đời Trương Hợp Hoan tuy trở lại, nhưng cũng không có thay đổi tâm hiếu thắng của cậu, thời điểm Lục Bình chuẩn bị đánh bi màu vàng, Trương Hợp Hoan nói: "Chúng ta là ba bàn hay năm bàn?"
Kiều Thắng Nam nghe cậu nói như vậy có chút muốn cười, Trương Hợp Hoan khẩn trương rồi, cậu ta cũng có thời điểm thua không nổi, bất quá bi màu vàng này cũng không dễ vào, phía trước có bi lam của Trương Hợp Hoan chắn đường.
Lục Bình khóe môi lộ ra một tia cười khinh thường, nhắm chuẩn bi màu vàng, đánh ra một cơ làm cho người ta kinh diễm, bi bạch sau khi chạm vào bi vàng thì bi vàng nhảy bắn lên, lướt qua bi lam, lăn về phía lỗ bi, chuẩn xác rơi vào túi.
Xung quanh vang lên âm thanh ủng hộ, là nhân viên của quán billiards đến cổ vũ cho ông chủ.
Điện thoại di động của Trương Hợp Hoan rung lên một cái, thời khắc mấu chốt trung tâm mua sắm American Express Centurion đã không thiếu đề cử, lần này đề cử một món đạo cụ bách phát bách trúng cho cậu.
Trương Hợp Hoan nhìn tình thế trên mặt bàn, bi đen số 8 cuối cùng nằm ở cạnh bàn, Lục Bình lần này vị trí hồi bi không tốt, hẳn là không dễ vào, Lục Bình đi qua đi lại bàn billiards, muốn tìm kiếm cơ hội một cơ vào lỗ, cuối cùng vẫn bỏ qua, hắn nhẹ nhàng đẩy bi trắng vào bên trong đống bi, rồi hất hất đầu nói với Trương Hợp Hoan: "Tới phiên mày!"
Kiều Thắng Nam tuy không biết đánh billiards, nhưng quy tắc thì vẫn biết, nhìn thấy cục diện này liền biết Trương Hợp Hoan hẳn không thể thắng được, bất quá vẫn cổ vũ cậu: "Cố lên!"
Trương Hợp Hoan cầm lên cây cơ, đi đến bên cạnh cô, thấp giọng nói: "Em giúp anh thổi một hơi lên cây cơ đi."
Kiều Thắng Nam mặt nóng lên, mặt hàng này động cái là không biết xấu hổ như vậy, đây là yêu cầu vô liêm sỉ gì vậy?
Trương Hợp Hoan nói: "Nhanh lên, thổi một cái là thắng chắc luôn!"