Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 288 - Chương 288: Ở Một Mình (1)

Chương 288: Ở một mình (1) Chương 288: Ở một mình (1)

Lục Bình nhẹ nhàng thở ra, nhấc lên cây cơ chuẩn bị chấm dứt một ván kinh tâm động phách này.

Bi đen lăn đến bên cạnh bàn đã không còn bao nhiêu lực, nhưng vẫn đang chậm rãi chuyển động, dán sát rìa bàn mà chậm rãi tiến lên, càng ngày càng chậm càng ngày càng chậm, nhưng vẫn không ngừng, Lục Bình trừng lớn hai mắt, tình huống gì vậy? Chẳng lẽ bàn billiards không cân? Vì sao vẫn còn chuyển động? Dừng lại! Mày lập tức dừng lại cho tao!

Trương Hợp Hoan nhìn chằm chằm bi đen kia, bi đen lăn đến rìa lỗ, Lục Bình hy vọng xuất hiện kỳ tích, bi đen đình chỉ ở cửa lỗ, nhưng kỳ tích mà hắn kỳ vọng rốt cuộc vẫn không có xuất hiện, bi đen cuối cùng vẫn rơi vào lỗ.

Trương Hợp Hoan thắng!

Trương Hợp Hoan buông cơ xuống, vẫy vẫy về phía Lục Bình.

Lục Bình ủ rũ đi tới trước mặt cậu, một cơ này của Trương Hợp Hoan có thể nói là vang danh ở nơi như huyện Hán, loại một cơ này thắng cả bàn này, bọn họ trên cơ bản đều chưa thấy qua.

Trương Hợp Hoan nếu không phải mượn đạo cụ, hôm nay nhắm chừng sẽ thua ở dưới tay Lục Bình, thắng cũng thực hiểm, cậu nói với Kiều Thắng Nam: "Cũng nhờ vào em!"

Lục Bình cũng cho rằng mình bại do bên người cạnh thiếu gái, vừa thổi vừa mài lơ, khó trách mặt hàng này mười phần động lực.

Trương Hợp Hoan nói: "Nói đi, chuyện tối hôm qua có phải mày làm không?"

Lục Bình nói: "Tao cũng không biết mày nói cái gì?"

Trương Hợp Hoan lấy ra bút ghi âm mở cho hắn nghe, đương nhiên là đoạn Lục Bình điện thoại cho Khâu Quốc Phàm.

Lục Bình tuy thừa nhận gọi điện thoại cho Khâu Quốc Phàm, nhưng hắn không thừa nhận mình có liên quan tới chuyện tối hôm qua, hắn tìm Khâu Quốc Phàm là vì muốn nhận thầu công trình xây tường vây của nhà máy sản xuất dược phẩm, không quan hệ đến chuyện mà Trương Hợp Hoan nói, hắn nói cho Trương Hợp Hoan, cùng một chỗ với Khâu Quốc Phàm là giám đốc tài vụ nhà máy sản xuất dược phẩm Từ Khải Nguyệt.

Trương Hợp Hoan hỏi chuyện lần trước hắn chận đường mình, Lục Bình nói người mướn hắn tên là Hứa Kiệt.

Trương Hợp Hoan một chuyến này cũng không tính là không có thu hoạch, rời khỏi quán billiards, mới phát hiện Kiều Thắng Nam không lái xe đến đây, thì ra Kiều Thắng Nam tối hôm qua sau khi nói chuyện với cậu, thì vẫn không yên tâm, vừa vặn đơn vị sáng sớm có đồng nghiệp lái xe đến huyện Hán làm việc, liền đi nhờ xe đến đây.

Cô biết Trương Hợp Hoan ở tại Hán Viên, thời điểm chuẩn bị tìm cậu thì vừa vặn thấy cậu lái xe ra ngoài, vì thế gọi xe theo dõi.

Trương Hợp Hoan mang ghi âm tối hôm qua mở cho Kiều Thắng Nam nghe, Kiều Thắng Nam nghe xong cũng cực kỳ phản cảm đối với Khâu Quốc Phàm này, bất quá cô nhắc nhở Trương Hợp Hoan, loại chuyện này tốt nhất thông qua cảnh sát đến xử lý, cậu lén giải quyết nếu nắm giữ chừng mực không tốt, rất có khả năng sẽ xúc phạm pháp luật.

Trương Hợp Hoan nghe theo đề nghị của Kiều Thắng Nam, đưa bút ghi âm cho cô, từ Kiều Thắng Nam giao cho cảnh sát xử lý.

Kiều Thắng Nam rất ngạc nhiên đối với nguồn gốc của đoạn ghi âm này, Trương Hợp Hoan đương nhiên không thể nói cho cô là lợi dụng Thẻ nói thật để đào ra chân tướng từ chỗ Khâu Quốc Phàm, chỉ nói là mình mạo hiểm đi đến bên ngoài phòng Khâu Quốc Phàm, nghe trộm cùng ghi âm ở ban công.

Kiều Thắng Nam đại khái biết tình huống khách sạn Hán Viên, tuy không có tận mắt đến, nghe qua cũng cảm thấy sợ hãi, nhắc nhở Trương Hợp Hoan về sau bớt làm loại chuyện nguy hiểm này, vạn nhất trượt chân ngã xuống thì phiền toái.

Bởi vì Kiều Thắng Nam đặc biệt tới đây một chuyến, Trương Hợp Hoan bỏ qua lập tức đi tìm Khâu Quốc Phàm tính sổ, tuy đã giao đoạn ghi âm cho cảnh sát, nhắm chừng chuyện này đại khái truy tra không đến trên người Khâu Quốc Phàm, thứ ghi âm này rất khó làm chứng cứ thực tế, bất quá lưu ở trong tay sớm muộn gì cũng sẽ dùng tới.

Sau cơm trưa hai người cùng nhau quay trở về Bằng Thành, trên đường Trương Hợp Hoan hỏi cô chuyện ra ngoài huấn luyện, Kiều Thắng Nam nói với cậu là sau Trung thu về, về phần đi chỗ nào thì không có nói.

Trương Hợp Hoan một bên lái xe một bên nói: "Em bảo anh đừng làm chuyện mạo hiểm, chính em cũng phải có chừng mực, chuyện trừ gian diệt ác anh đồng ý, nhưng mà anh không thể vì phá án mà mang cả bản thân đặt vào."

"Anh nghĩ cái gì vậy?" Kiều Thắng Nam quay cửa kính xe xuống, châm một điếu thuốc, gần đây cơn nghiện thuốc rõ ràng lớn hơn.

"Đi cái nửa năm, còn không nói cho anh biết đi chỗ nào? Còn nói nửa năm này sẽ cắt đứt liên hệ, anh cũng không rõ huấn luyện gì mà yêu cầu nghiêm khắc như vậy, em không phải đi nằm vùng đó chứ?"

"Không phải, hệ thống bên này vốn có điều lệ giữ bí mật, không thể nói ra được với người ngoài như anh."

"Em còn xem anh là người ngoài? Thắng Nam, anh cảm thấy hai ta quan hệ không phải như vậy."

Bình Luận (0)
Comment