Trương Hợp Hoan gật gật đầu: "Ok, ông tính cho tôi bao nhiêu kinh phí?"
"Kinh phí? Kinh phí gì?"
"Ông bảo tôi tiếp cận An Nhiên, tôi có phải nên cải thiện hình ảnh không, bình thường mời cô ta ăn cơm karaoke xem phim không cần tiêu tiền à? Tôi hỗ trợ cho ông, cũng không có đạo lý để tôi chi tiền chứ?"
Lưu Hải Dư nói: "Cái này dễ mà, cậu cứ lấy hóa đơn, chờ xong chuyện tôi sẽ trả cho cậu."
Trương Hợp Hoan nói: "Có thể chi trước chút không?"
"Khoảng 1.000 tôi có thể cho cậu mượn trước, hơn tôi phải xin phép."
Trương Hợp Hoan nhìn lão bánh quẩy này thật sự không biết nói gì, đứng dậy nói: "Vậy tôi đi trước."
Lưu Hải Dư bắt lấy cổ tay cậu: "Đừng, ha ha, chỉ đùa với cậu một chút đừng xem là thật, 5.000, tôi chi trước cho cậu 5.000."
"Ông là cho ăn xin à? Biết nữ dẫn chương trình đài tỉnh là cấp bậc gì không? Mời nữ dẫn chương trình đài chúng tôi ăn bữa cơm đã xấp xỉ 1.00, cái này còn chưa tính phí phục vụ, ngài một chút thành ý cũng không có."
"10.000, 10.000, cái này là tôi cho cậu, cậu đưa tài khoản cho tôi, ngày mai tôi sẽ gởi cho cậu." Lưu Hải Dư sợ thằng nhãi này chơi sư tử ngoạm, 10.000 là giới hạn trên tâm lý của ông rồi.
Trương Hợp Hoan nói: "Mỗi tháng."
Lưu Hải Dư vẻ mặt cầu xin nói: "Tổ tông, cậu nếu một tháng tra không ra chút manh mối nào, tôi mời cao minh khác."
Trương Hợp Hoan nói: "Một tháng sau ông nếu còn muốn tìm tôi làm việc, tôi sẽ tăng giá gấp bội, ai ui, tôi phải đi rồi, buổi tối còn phải thu dọn đồ đạc."
"Hóa đơn, đừng quên hóa đơn đó!"
Trương Hợp Hoan trước khi đi đặc biệt ghé võ quán Hán Phong, nói chuyện mình sẽ đi tỉnh thành tiến tu cho Lưu Trường Hà.
Lưu Trường Hà sau khi nghe vậy lập tức muốn tiễn cậu, Trương Hợp Hoan sở dĩ chọn buổi trưa đến đây mục đích chính là không muốn uống rượu, nói với Lưu Trường Hà buổi tối còn có tiệc nhà, hôm nay đến đây là nói một tiếng với anh ta, dù sao tỉnh thành cách nơi này cũng không quá xa, cậu cũng sẽ thường trở về, để lần sau trở về nhất định tìm anh ta uống rượu.
Một kế toán của Lưu Trường Hà mới tuyển, bộ dạng cũng là đẹp mắt, tà tà tiến vào văn phòng bưng trà đưa nước tìm cảm giác tồn tại, Trương Hợp Hoan nhìn ra chút manh mối, chờ cô ta đi ra ngoài liền hỏi Lưu Trường Hà: "Kế toán này tuyển lúc nào vậy?"
Lưu Trường Hà cười hắc hắc, vừa thấy vẻ mặt đã biết không bình thường, Trương Hợp Hoan gật gật đầu nói: "Giấu tốt, giấu tốt!" rồi không hỏi gì nữa, tuổi của Lưu Trường Hà đúng là thời điểm mà đàn ông sung mãn nhất.
Lưu Trường Hà hỏi chuyện Lâm Tiểu Phượng, anh ta nghe nói Lâm Tiểu Phượng thăng quan, đang cân nhắc mời cô ta ăn cơm, còn muốn Trương Hợp Hoan hỗ trợ giật dây, Trương Hợp Hoan nói: "Tôi biết cô ấy là thông qua anh mà."
Lưu Trường Hà nói: "Tôi biết Lâm Tiểu Phượng là thông qua Kiều Thắng Nam, tôi có một đoạn thời gian làm huấn luyện viên cho bên cảnh sát, khi đó quen biết Kiều Thắng Nam."
Trương Hợp Hoan gật gật đầu, cậu cũng biết Lưu Trường Hà gần đây là giúp Mạnh Vĩnh Cương luyện tập bảo an, quan hệ cũng khá gần, bản thân cậu cũng không thích nói sau lưng người khác, bảo Lưu Trường Hà trực tiếp mời Lâm Tiểu Phượng là được, dù sao hiện tại Mạnh Vĩnh Cương mở khách sạn, trực tiếp đi đến đó là xong, cái này gọi là nước phù sa không lưu ruộng người ngoài.
Lưu Trường Hà nói cho Trương Hợp Hoan anh ta chuẩn bị cuối năm tổ chức một cuộc đấu võ quốc tế, vốn là tính tìm đài thành phố giúp đỡ tuyên truyền, nhưng Trương Hợp Hoan lần này đi Đài giao thông tỉnh, cảm giác là một cơ hội tốt.
Trương Hợp Hoan cho rằng loại đấu võ này càng thích hợp trực tiếp trên TV hơn, dù sao cậu ở đài truyền hình tỉnh cũng có bạn, lần này đi Nam Giang tỉnh thành vừa vặn nói Bạch Anh hỗ trợ hỏi một chút.
Lưu Trường Hà thấy Trương Hợp Hoan nhất định không chịu lưu lại ăn cơm, thì bảo đồ đệ đi vào kho lấy ra hai thùng Mao Đài, thế nào cũng phải để ở cốp sau của Trương Hợp Hoan, bảo Trương Hợp Hoan mang đi, đến Nam Giang mời khách tặng lễ cũng thuận tiện.
Lưu Trường Hà này làm việc tràn ngập hào sảng hiệp khách truyền thống.
Trương Hợp Hoan trước khi đi bắt tay với Lưu Trường Hà, phát hiện ở xa xa kế toán đang lặng lẽ nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của họ, thiện ý nhắc nhở Lưu Trường Hà một câu: "Lưu ca, bên ngoài cờ màu phiêu phiêu, nhưng trong nhà cờ đỏ phải không ngã."
Lưu Trường Hà cười nói: "Rõ ràng!" Ghé vào bên tai Trương Hợp Hoan nói: "Tôi không thích loại chuyện này, nhưng đối với tôi rất tốt, cứ dán sát vào tôi."
Trương Hợp Hoan nói: "Dán sát vào chưa chắc đã là tình nhân, không chừng còn là trộm đó."
Lưu Trường Hà cười ha ha: "Thuận buồm xuôi gió!"
Sáng sớm hôm sau Trương Hợp Hoan rời khỏi nhà tới Nam Giang tỉnh thành, mẹ sáng sớm đã dậy chuẩn bị bữa sáng cho cậu, vừa bánh tét chiên, vừa trứng muối luộc, hận không thể chuẩn bị một tuần đồ ăn cho cậu, Trương Hợp Hoan nói với mẹ thực không cần nhiều như vậy, lái xe đi cũng chỉ hơn ba giờ, đi một chút là vừa giờ cơm trưa.