Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 314 - Chương 314: Lấy Hóa Đơn (3)

Chương 314: Lấy hóa đơn (3) Chương 314: Lấy hóa đơn (3)

Liễu Vân Tư nói cứ mang theo, dù sao mấy thứ này cũng sẽ không hỏng, con đi ngàn dặm mẹ lo lắng, tuy Nam Giang không xa, nhưng dù sao cũng không có khả năng giống như giờ một cuộc điện thoại là gọi đến rồi.

Trương Hợp Nguyệt sáng sớm đã dậy ôn bài, Trương Hợp Hoan đi đến bên cạnh em gái lặng lẽ đưa cho nó 500 đồng, Trương Hợp Nguyệt lại đẩy trở về, Trương Hợp Hoan kiên trì nhét vào, nhỏ giọng nói: "Ôn thi vất vả, bình thường thêm chút dinh dưỡng, thiếu tiền cứ nói với anh."

Trương Hợp Nguyệt mắt đỏ lên, bỗng nhiên ôm lấy cậu: "Anh, em không nỡ để anh đi."

Trương Hợp Hoan cười lau nước mắt cho em gái: "Con bé ngốc, anh là đi Nam Giang tiến tu, tổng cộng cũng chỉ nửa năm, ở giữa anh cũng sẽ trở về, nói không chừng cuối tuần anh đã trở lại rồi, sao vậy, sao lại tình cảm như thế?"

Trương Hợp Nguyệt nói: "Em chỉ đột nhiên cảm thấy khó chịu, anh, em sẽ học tập cho tốt, em nhất định phải thi đậu đại học sư phạm Bình Giang."

Trương Hợp Hoan nói: "Anh tin em, chờ anh qua đó tìm quan hệ, xem có cách nào hay không."

Trương Hợp Nguyệt nói: "Anh không tin tưởng em."

"Tin mà, chúng ta chỉ là chuẩn bị hai tay mà thôi, ôn tập đi, anh không quấy rầy em nữa."

Trương Hợp Hoan đi ra phòng khách, mẹ đã giúp cậu chuẩn bị bữa sáng, để cậu ăn trước rồi đi gói đồ để cậu mang theo, Trương Hợp Hoan tuy không muốn nhưng cũng biết tâm ý của mẹ là không thể cự tuyệt, vừa ăn cơm vừa nói: "Mẹ, mẹ cũng đừng quá vất vả, bình thường chú ý thân thể nhiều hơn."

"Ài, mẹ cũng không vất vả gì, bình thường cũng chỉ nấu cơm cho em con, rồi đi qua chỗ của chị con hỗ trợ, mẹ cũng đã nói với hai đứa nó, sang năm mẹ sẽ tạm thời không giúp nữa, em gái con thi đại học mẹ cũng phải đặt toàn bộ tinh lực ở trên người nó."

Trương Hợp Hoan gật gật đầu: "Tiểu Nguyệt hiểu chuyện."

Liễu Vân Tư nhìn thoáng qua phòng của con gái, hạ giọng nói: "Mẹ hoài nghi nó chịu kích thích gì đó, trước đây cũng không tập trung học tập như vậy, hiện tại không cần mẹ thúc giục thì vẫn khắc khổ ra sức tới mức dọa cả mẹ, mẹ thực sợ đứa nhỏ này học đến phát khùng gì đó."

"Mẹ, mẹ cũng thật là, nó không học mẹ phát sầu, nó học mẹ cũng phát sầu, mẹ cứ thoải mái đi, con cái nhà này đều rất thông minh, khi nào cần cố gắng trong lòng đều rõ ràng, con không phải cũng đột nhiên thay đổi triệt để sao."

Liễu Vân Tư cười nói: "Vậy cũng đúng, trước đây đáng lo nhất chính là con, hiện tại Hợp Nguyệt cũng không tệ, chỉ là chị gái con là do mẹ, lúc ấy sao lại để chọn giáo viên tiểu học, tâm nhãn là quá nhỏ."

Trương Hợp Hoan nói: "Nhà họ sống cũng tốt, mẹ cũng không thể chia rẽ họ chứ? Mẹ cũng đừng đẻ ý quá, qua vài năm con sẽ sinh vài đứa cháu cho mẹ chơi."

"Con muốn mệt chết lão nương hay sao?" Nói xong Liễu Vân Tư lại cười: "Vậy cũng được, mẹ mệt cũng cao hứng."

Trương Hợp Hoan ăn xong bữa sáng, lấy đồ ra cửa, chuẩn bị ra đường cao tốc rời thành phố trước giờ cao điểm sáng.

Trương Hợp Nguyệt cũng đi ra đưa tiễn cậu, Trương Hợp Hoan nhìn thấy bộ dáng không vui của em gái thì vỗ vỗ mặt của nó, nói nhỏ: "Cố gắng cho tốt, đại học sư phạm Bình Giang có hơn ngàn soái ca đang chờ em đó."

Trương Hợp Nguyệt cười đánh cậu một cái: "Anh chỉ ước gì đuổi em đi sớm, như vậy mẹ về sau cũng chỉ thương một mình anh."

Liễu Vân Tư nói: "Hai đứa không phải nói mẹ bất công à, hai đứa cho dù cả đời đều gả không đi được, mẹ vẫn thương một mình nó."

Trương Hợp Hoan ôm em gái, lại quay qua ôm mẹ, dặn dò hai người ở chung cho hòa bình, tận lực không bởi vì một ít chuyện lông gà vỏ tỏi mà khắc khẩu.

Vốn tưởng rằng 6h30 ra cửa đã đủ sớm, nhưng còn chưa tiến vào đường cao tốc thì đã gặp kẹt xe, nhớ tới mình sắp đi tiến tu Đài giao thông tỉnh, vì thế mở radio điều đến FM101.1.

Bên trong xe truyền ra thanh âm người dẫn chương trình, hiện tại là thời gian tin tức, Trương Hợp Hoan nghe tin tức một lát, rồi điều khiển xe hơi thong thả di động ở trong dòng xe cộ.

Người dẫn chương trình bắt đầu phát dự báo thời tiết, làm cho Trương Hợp Hoan không ngờ là người dẫn chương trình dự báo thời tiết lại có thể là An Nhiên.

Thanh âm An Nhiên có chút khàn khàn, nhưng có loại vận vị không cách nào hình dung, Trương Hợp Hoan nhớ tới tình cảnh khi mình gặp mặt An Nhiên.

An Nhiên lúc ấy để tóc ngắn, cô thuộc về dạng cô gái làm cho người ta liếc mắt một cái là kinh diễm, ngũ quan nếu nhìn riêng thì không tính là tinh xảo gì mấy, nhưng kết hợp lại cùng một chỗ lại tràn ngập vận vị khêu gợi, cười lên ánh mắt sẽ không tự chủ mà mị lại, quyến rũ động lòng người, thời điểm không cười khí chất lại có vẻ cao quý, làm cho người ta không dám xâm phạm.

Một cô gái có phong tình, lại có sắc đẹp.

Bình Luận (0)
Comment