Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 317 - Chương 317: Nhà Của Bố (2)

Chương 317: Nhà của bố (2) Chương 317: Nhà của bố (2)

Trương Hợp Hoan vẫn có chút do dự, cậu từ đáy lòng vẫn có chút mâu thuẫn đối với chuyện, Trương Gia Thành bảo cậu chờ, đi vào văn phòng thay đồ, cầm theo một cái túi nhựa đen trở lại.

Trương Hợp Hoan giao tay lái cho bố, Trương Gia Thành nhìn thấy chiếc xe rực rỡ hẳn lên trừ trong ra ngoài, cũng khen con một hồi, rồi hỏi cậu nửa năm này tính ở đâu, Trương Hợp Hoan nói tạm thời còn chưa xác định, buổi sáng ngày mai đi đài giao thông tỉnh báo danh, xem thử người ta có sắp xếp gì đã.

Nhà của Trương Gia Thành cách logistics park một đoạn, ở khu Thanh Hoài, cách miếu Phu Tử không xa, Trương Hợp Hoan sau khi xuống xe phát hiện khu nhà này cũng đã cũ, nhà bên trong không vượt qua 7 tầng, đều không có thang máy.

Trương Gia Thành chỉ chỉ căn lầu phía trước nói: "Bố ở lầu 7, lầu 7 có gác xép, năm trước mua được." Có thể thấy được tình hình kinh tế của bố hiện tại là bình thường.

Trương Hợp Hoan đi sau cốp lấy rượu, Trương Gia Thành bảo cậu khỏi đi, trong nhà có rượu, cũng không cần thiết uống rượu xịn như vậy. Trương Hợp Hoan trên đường muốn mua quà, dù sao cũng là lần đầu tới nhà, nhưng bố không chịu dừng xe, trực tiếp lái thẳng về nhà.

Trương Hợp Hoan đề xuất muốn mua chút hoa quả gì đó, Trương Gia Thành mang cái túi nhựa đen đưa cho cậu, bên trong là một hộp lego, còn có một bộ kem mắt Estee Lauder, bố suy xét cực kỳ chu đáo, ngay cả quà cho vợ cùng con gái cũng đã chuẩn bị rồi.

Hai cha con đi đến lầu bảy, Trương Gia Thành rõ ràng thể lực không đủ nên thở hồng hộc, Trương Hợp Hoan nhìn thấy bộ dáng của ông ấy, cảm giác được bố đã bắt đầu già rồi, đến giờ cậu vẫn không rõ ràng cho lắm bố cùng mẹ đến cùng là vì cái gì mà phải ly hôn? Hình như là bố phong lưu ở bên ngoài bị mẹ bắt tại trận, không biết có phải là dì Tuyết này hay không?

Trương Gia Thành lấy chìa khóa mở cửa, cửa vừa mở ra, một cô gái nhỏ thắt bím đã chạy vội tới kêu lên: "Bố! Mẹ ơi, bố đã về!"

Trương Gia Thành vui vẻ bế con gái lên, đây là con gái nhỏ Trương Hợp Tâm của ông, Trương Gia Thành nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ xinh đẹp của con gái, Trương Hợp Tâm tràn ngập tò mò nhìn Trương Hợp Hoan: "Chú…"

"Gọi anh, Hợp Tâm, đây là anh hai của con."

Trương Hợp Hoan cười nói: "Gọi anh là được rồi." Xong nhanh chóng đưa quà qua.

Trương Hợp Tâm không dám nhận, Trương Gia Thành nói: "Lấy đi, là quà anh con mua cho con."

Lúc này vợ hiện tại của ông là Lưu Tuyết từ trong nhà bếp đi ra, Lưu Tuyết năm nay 30 tuổi, vóc dáng không cao, làn da rất trắng, bộ dạng cũng tạm được, nhưng không tính là mỹ nữ, ít nhất ở Trương Hợp Hoan đánh giá, cô ta còn không bằng xinh đẹp bằng mẹ Liễu Vân Tư của mình, nhưng mà trẻ tuổi, không thể không thừa nhận, trừ bỏ dung mạo ra, tuổi trẻ cũng là vốn liếng của các cô gái.

Lưu Tuyết nói chuyện giọng nhẹ nhàng, mang theo khẩu âm Giang Nam rõ ràng: "Con chính là Tiểu Hoan à."

Trương Gia Thành nhắc nhở con: "Đây là dì Tuyết."

Trương Hợp Hoan cười nói: "Dì Tuyết khỏe." Thuận tiện đưa hộp trang điểm qua.

Lưu Tuyết nói: "Ai ui, đến là được rồi, sao còn mua quà nữa, thật là, Tiểu Hoan con quá khách khí rồi, gọi chị Tuyết cũng được rồi, không có việc gì thì mau vào đi."

Trương Gia Thành thả con gái xuống, con gái giúp đỡ lấy dép lê, Trương Hợp Hoan thay dép lê, cười xoa xoa đầu em gái: "Hợp Tâm, có đi nhà trẻ không?"

Trương Hợp Tâm gật gật đầu: "Có anh trai."

"Ngoan!"

Lưu Tuyết chạy nhanh đi rót trà cho Trương Hợp Hoan, xem nhất cử nhất động của co ta thật ra cũng là hiền thê lương mẫu.

Trương Gia Thành trước đi tắm rửa, ở logistics park cả ngày, ông cũng mệt muốn chết rồi.

Trương Hợp Tâm cùng Trương Hợp Hoan rất nhanh đã làm quen với nhau, kéo tay cậu nhờ giúp ráp lego.

Lưu Tuyết bưng thức ăn từ trong nhà bếp ra ngoài: "Cẩn thận, đừng quấn lấy anh."

Trương Hợp Hoan nói: "Dì Tuyết không sao đâu, con cũng thích chơi với em nó."

Trương Gia Thành rất nhanh đã tắm rửa thay quần áo xong đi ra, cười nói: "Anh em ruột đương nhiên vui vẻ rồi, em xem hai anh em nó bộ dáng như từ một khuôn khắc ra vậy."

Trương Hợp Hoan cảm thấy lời này có chút khoa trương, một thằng con trai 21 tuổi cùng một bé gái 3 tuổi bộ dáng như từ một khuôn khắc ra, ánh mắt của bố bị sao vậy?

Trương Gia Thành nói: "Tiểu Hoan khi nhỏ nhìn giống như bé gái vậy, mũi cao mắt to, ai gặp cũng thích."

Lưu Tuyết nói: "Hiện tại cũng rất tuấn tú."

"Giá trị nhan sắc chính là tài phú lớn nhất mà tôi lưu cho đám nhỏ mà."

Lưu Tuyết cười gọi mọi người vào ăn cơm.

Trương Gia Thành bảo con gái dẫn anh trai đi rửa tay, rồi nói nhỏ với Lưu Tuyết: "Con anh thế nào?"

Lưu Tuyết nhỏ giọng nói: "Xem qua cũng hiền hoà."

Trương Gia Thành mở một chai Quốc Diếu để đã ba năm, Lưu Tuyết nhắc nhở ông gần đây huyết áp cao, uống ít chút.

Trương Hợp Hoan nghe nói bố bị huyết áp cao, cũng bảo ông đừng uống, Trương Gia Thành đáp ứng uống một ly, nhìn thấy con trưởng thành, trong lòng không khỏi cảm thán thời gian trôi qua quá nhanh.

Bình Luận (0)
Comment