Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 321 - Chương 321: Thực Lực Mới Là Đạo Lý Cứng Rắn (1)

Chương 321: Thực lực mới là đạo lý cứng rắn (1) Chương 321: Thực lực mới là đạo lý cứng rắn (1)

Bởi vì là Thường Ngọc Sơn tổ chức, cho nên anh ta tự xem mình là chủ nhân, mời Phó Chủ nhiệm phòng quảng cáo Vương Xuân Minh ngồi trên, hai người dẫn chương trình chuyên mục xe hơi ngồi ở bên trái Vương Xuân Minh, anh ta ngồi ở bên phải Vương Xuân Minh, những người khác dựa theo tuổi mà ngồi, Trương Hợp Hoan bị anh ta xếp ngồi ở cuối cùng.

Dựa theo tuổi sắp xếp chỗ ngồi Trương Hợp Hoan cũng không nói cái gì, bất quá sau khi uống vài ly, Thường Ngọc Sơn bắt đầu làm càn, anh ta xem Trương Hợp Hoan như là nhân viên mà hô hét: "Tiểu Trương, nhanh rót rượu cho mấy vị lãnh đạo, cậu sao thế, người trẻ tuổi phải học tập nhiều chút, phải có ánh mắt mới có thể tiến bộ."

Trương Hợp Hoan trong lòng nói học con mẹ mày, con cháu này thực biết làm màu mà, vấn đề là mày làm màu thì lấy tiền của mày ra mà làm màu, dựa vào cái gì mà tụi tao phải góp tiền vào?

Mới đến thì vẫn áp chút tính tình, nhưng sau một vòng rượu thì bắt đầu trổ mòi đứng dậy rót rượu cho mọi người, ba nữ dẫn chương trình đều thể hiện không uống, chủ yếu là tâm tình không tốt, có thể kiên trì ngồi ở đây là đã cho Thường Ngọc Sơn đủ mặt mũi rồi.

Thường Ngọc Sơn lại nói: "Tiểu Trương, cậu là hậu bối, có phải kính mấy vị lãnh đạo một ly không?"

Trương Hợp Hoan cười nói: "Vậy tôi kính mọi người." Nâng lên ly nhỏ chuẩn bị ứng phó hai ly rồi tìm cớ chạy lấy người, ngồi uống rượu cùng một bàn với mấy người này cảm thấy quá xuống giá.

Thường Ngọc Sơn nói: "Uống cùng không có thành ý nha, uống từng người một."

Trương Hợp Hoan gật gật đầu, Cảnh Sảng đài Cô Tô nhịn không được: "Tiểu Trương còn trẻ, không thể uống nhiều rượu."

Thường Ngọc Sơn cười nói: "Trẻ mới có thể uống, hơn nữa cậu ấy là người Giang Bắc Bằng Thành, người Bằng Thành tửu lượng lớn."

Trương Hợp Hoan trong lòng nói mày tự mình muốn chết nha, chẳng trách tao, rồi đứng dậy nói: "Nếu anh Thường đã lên tiếng, tôi không thể hiện một chút thì cấp bậc lễ nghĩa cũng nói không qua được, bất quá nếu cứ dùng ly nhỏ tới tới lui lui cũng phiền toái, thế nào đi, tôi cứ dựa theo quy củ quê nhà tôi lĩnh cái rượu này."

Trương Hợp Hoan cầm lấy bình rượu rót đầy vào đồ chia rượu ở trước mặt: "Tôi xin uống trước chỗ này, sau đó rót cho các vị, tôi rót bao nhiêu mọi người uống bấy nhiêu, mọi người thấy thế nào?" Ánh mắt nhìn lão đại bàn này là Vương Xuân Minh.

Vương Xuân Minh cười nói: "Đề nghị này không tệ, tôi đã đi Bằng Thành, quy củ này hẳn là huyện Hán phải không?"

Trương Hợp Hoan cười nói: "Cố hương văn hóa Hán, quê hương lễ nghi, cũng là cố hương văn hóa rượu." Cậu nâng lên đồ chia rượu một hơi uống cạn, người xung quanh hoàn toàn bị tư thế uống rượu của Trương Hợp Hoan làm cho choáng váng, Trương Hợp Hoan đi qua châm rượu cho Vương Xuân Minh, chỉ hơi rót một chút, cho ông ta đủ mặt mũi.

Vương Xuân Minh vốn đang lo lắng cậu sẽ rót đầy, xem ra tiểu tử này mắt cũng sắc, vì thế đứng dậy uống cạn một ly này.

Trương Hợp Hoan đối với người khác đều thủ hạ lưu tình, nhưng đến chỗ Thường Ngọc Sơn thì sẽ không nhân từ như vậy, trực tiếp rót đầy cho anh ta một ly.

Thường Ngọc Sơn hoảng: "Ai da, nhiều quá, tôi không uống được nha."

Trương Hợp Hoan nói: "Anh Thường, không nhiều mà, ít hơn so với tôi, dựa theo quy củ Bằng Thành chúng tôi, ngài nếu không uống, tôi sẽ đứng ở chỗ này, chừng nào anh uống cạn ly rượu này thì tôi mới đi."

"Tôi thực không thể uống mà."

"Anh Thường là khinh thường tôi hay là khinh thường các vị lãnh đạo đang ngồi?"

Thường Ngọc Sơn bị Trương Hợp Hoan khiến cho có chút đâm lao phải theo lao, gật gật đầu nói: "Tốt! Tôi uống!" Nâng lên ly rượu vẻ mặt đau khổ uống cạn, ba nữ dẫn chương trình trong lòng thầm hô quá đã, nên trị tên này một chút, không tiền không tửu lượng thì mày muốn làm màu cái gì đây?

Trương Hợp Hoan lại rót đầy cho anh ta, Thường Ngọc Sơn nhanh kêu lên: "Đừng rót, đừng rót, tôi uống đủ rồi."

Trương Hợp Hoan nói: "Đây là rót rượu, cũng không phải bảo anh uống, cũng không thể chén rượu không chứ." Cậu quay sang nói với Vương Xuân Minh: "Vương chủ nhiệm, ngài có phải cũng làm một vòng không."

Vương Xuân Minh cười nói: "Tốt, khó được Tiểu Trương hào sảng như vậy, tôi cũng thể hiện một chút, tôi là vừa học vừa làm." Ông ta nâng ly cũng một hơi uống cạn.

Trương Hợp Hoan đã nhìn ra, Vương Xuân Minh này tuyệt đối là người không sợ phiền phức, Trương Hợp Hoan không phải nhằm vào Vương Xuân Minh, mục tiêu của cậu hôm nay là Thường Ngọc Sơn, nên cười nói: "Vương chủ nhiệm, không thể uống một mình, dựa theo quy củ ngài cũng phải đi một vòng."

Vương Xuân Minh gật gật đầu trước rót cho Thường Ngọc Sơn, Thường Ngọc Sơn trong lòng âm thầm kêu khổ, sợ cái gì đến cái đó? Trương Hợp Hoan này còn trẻ mà động cái là chơi lớn như vậy? Vương Xuân Minh mời rượu anh ta cũng không dám không uống, chỉ có thể tiếp nhận ly rượu, kiên trì uống xuống, lại một ly đầy.

Bình Luận (0)
Comment