Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 322 - Chương 322: Thực Lực Mới Là Đạo Lý Cứng Rắn (2)

Chương 322: Thực lực mới là đạo lý cứng rắn (2) Chương 322: Thực lực mới là đạo lý cứng rắn (2)

Vương Xuân Minh sau khi đi một vòng, những người khác cũng đều noi theo, ở đây trừ ba cô gái không uống rượu ra, những người khác uống cũng không ít, bất quá người một nhà rót rượu đều có chừng mực, duy chỉ có đến chỗ Thường Ngọc Sơn cùng Trương Hợp Hoan đều rót đầy ly, Trương Hợp Hoan tửu lượng bày ra ở đó, cậu ai đến cũng không cự tuyệt, cả cân rượu vào bụng một chút cảm giác say cũng không có, lấy tửu lượng của cậu hai chai Ngũ Lương Xuân 45 độ hẳn không thành vấn đề.

Thường Ngọc Sơn thời điểm hô đến ly thứ tư đã hoàn toàn uống không nổi nữa, lảo đảo nói: "Tôi đi nhà vệ sinh, tôi đi nhà vệ sinh…"

Trương Hợp Hoan thể hiện cực kỳ quan tâm: "Anh Thường, tôi đi cùng anh, anh đi chậm một chút."

Cùng Thường Ngọc Sơn ra khỏi phòng, mặt hàng này ngay cả đường cũng không thể đi thành đường thẳng, vừa nấc rượu vừa nói: "Tiểu Trương tôi uống không nổi nữa, quay đầu cậu tính tiền thanh toán…"

"Anh Thường, anh đưa tiền cho tôi đã."

Thường Ngọc Sơn tay run run mò ví da, hồi lâu mới lấy ví da ra được, tiền mặt bên trong cộng lại chừng 1.200, tính tiền hẳn là đủ rồi, Trương Hợp Hoan lấy hết tiền mặt vào tay, cố ý nói: "Chỗ này còn thiếu 500."

Thường Ngọc Sơn nói: "Thiếu thì cậu bù vào trước đi… A, tôi không được rồi…" anh ta lảo đảo chạy vào WC.

Trương Hợp Hoan cố ý nói với theo: "Nhầm rồi! Nhầm rồi!"

Thường Ngọc Sơn nghĩ cậu nói là đi nhầm cửa rồi, nên chạy sang một bên khác đẩy cửa vọt vào, chợt nghe bên trong WC nữ truyền đến tiếng thét chói tai.

Thường Ngọc Sơn chạy vào trong WC nữ còn chưa kịp ói, đã bị mấy cô gái liên thủ đánh ra ngoài, mặt hàng này nghiêng ngả lảo đảo chạy ra khỏi WC nữ, chân trợt một cái liền ngã úp sấp ở trên đất.

Mấy cô gái liền nhấc chân giẫm lên trên người hắn, Thường Ngọc Sơn kêu còn thảm hơn so với heo bị chọc tiết.

Trương Hợp Hoan cũng không đành lòng nhìn, mặt hàng này nếu thấy chút gì đó thì coi như cũng đáng giá, nếu không thấy cái gì cả thì chẳng phải là bị đánh không hay sao? Thực tội mà, một chút ánh mắt cũng không có, mày đắc tội với tao để làm gì?

Lúc này nghe thấy tiếng bước chân đốc đốc, Trương Hợp Hoan nhìn qua thì thấy một cô gái mặc váy dài màu đen da thịt trắng như tuyết từ bên trong đi ra, nâng giày cao gót 7 cm một cước đá vào bụng Thường Ngọc Sơn.

Thường Ngọc Sơn lúc này rốt cuộc không khống chế nổi nữa, phốc một tiếng ói ra đầy đất, trong lúc nhất thời mùi rượu đầy trời.

Trương Hợp Hoan nhìn cô gái nọ ngẩn người, không là vì cô gái này xinh đẹp, cũng không phải bởi vì cô ta ra chân đủ ác, mà là vì cô ta chính là An Nhiên.

Trương Hợp Hoan thật không ngờ bọn họ lại gặp nhau ở tình huống như vậy, An Nhiên đá xong một cước, cảm thấy còn chưa đã nghiền, xông lên thêm một cước nữa, nhưng một cước này đá không đến mục tiêu, trên đường có người bắt lấy cánh tay của cô kéo trở lại, An Nhiên mất thăng bằng hét lên một tiếng, bổ nhào vào trong lòng đối phương, mặt chôn ở trong ngực đối phương, rõ ràng cảm nhận được cơ ngực rắn chắc của đối phương.

Trương Hợp Hoan buông cánh tay của cô ra, mở hai tay tỏ vẻ là cô tự đâm vào, không quan hệ gì tới mình.

An Nhiên phẫn nộ đẩy cậu ra, lúc này bảo vệ khách sạn chạy đến, đám người Vương Xuân Minh cũng nghe tiếng mà đi ra, Vương Xuân Minh là biết An Nhiên, cười nói: "Tiểu An à, thật có lỗi, người này là tiến tu sinh mới tới, hắn uống hơi nhiều."

An Nhiên căn bản không để ý tới Vương Xuân Minh, đôi mắt nhìn Trương Hợp Hoan: "Cậu là ai?"

Trương Hợp Hoan không bỏ qua thời cơ quảng bá bản thân: "Tôi cũng đến tiến tu, tôi tên là Trương Hợp Hoan."

Thường Ngọc Sơn nấc một cái: "Trương Hợp Hoan cậu nhớ thanh toán hóa đơn…" đến lúc này vẫn còn chưa quên.

Quản lí khách sạn đến liên tục xin lỗi, An Nhiên gật gật đầu với Trương Hợp Hoan: "Trương Hợp Hoan, tôi nhớ kỹ cậu." Cô xoay người chuẩn bị rời đi.

Trương Hợp Hoan nói: "Đánh người rồi bỏ đi à? Cô không cần phụ trách sao?"

An Nhiên quay đầu, bước thẳng tới Trương Hợp Hoan: "Cậu nói cái gì?"

"Cô cũng không phải bị điếc, bạn tôi uống nhiều, cô tới là đá, một cô gái nhỏ ra chân cũng đủ ác mà, cô đá anh ta như vậy chính là tội cố ý gây thương tích, cô có biết pháp luật không?"

Vương Xuân Minh nhanh đi tới hỗ trợ điều giải: "Bỏ đi, Tiểu Trương bỏ đi, đều là người một nhà."

"Vương chủ nhiệm, tiến tu sinh chúng tôi không tính là người sao, bà điên này xông lên vừa đá vừa đánh, cô ta có phải thần kinh không bình thường không, không sợ gánh vác trách nhiệm pháp luật sao?"

An Nhiên nghe thấy cậu gọi mình là bà điên liền phát hỏa, chỉ vào mũi Trương Hợp Hoan: "Cậu nói ai thần kinh không bình thường?"

Trương Hợp Hoan cười lạnh nói: "Thế nào? Cô còn muốn đánh cả tôi à?"

Vương Xuân Minh nhanh kéo Trương Hợp Hoan sang một bên: "Tiểu Trương, cậu bớt tranh cãi đi, rõ ràng là lỗi của Thường Ngọc Sơn, là anh ta chạy vào WC nữ mà."

Bình Luận (0)
Comment