Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 323 - Chương 323: Thực Lực Mới Là Đạo Lý Cứng Rắn (3)

Chương 323: Thực lực mới là đạo lý cứng rắn (3) Chương 323: Thực lực mới là đạo lý cứng rắn (3)

Trương Hợp Hoan lúc này thật ra bênh vực Thường Ngọc Sơn: "Anh ta uống nhiều, đi nhầm cửa không bình thường sao, đã say thành như vậy, anh ta có thể nhìn thấy cái gì? Hơn nữa, mấy cái này có gì đẹp mắt à?"

Những lời này nhưng chọc vào tổ ong vò vẽ, mấy cô gái đi ra từ trong WC nữ tất cả đều lửa giận bừng bừng vây lên: "Thằng nhóc này nói cái gì vậy? Cậu lặp lại lần nữa."

Vương Xuân Minh bảo mấy nữ dẫn chương trình khác nhanh kéo Trương Hợp Hoan chạy lấy người, mặt hàng này rõ ràng là không sợ lớn chuyện, lưu lại chỉ có làm cho sự việc thêm căng thẳng, đã có người đi báo cảnh sát rồi.

Trương Hợp Hoan mới không sợ họ báo cảnh sát, người xâm nhập WC nữ là Thường Ngọc Sơn, không quan hệ gì tới mình, bắt thì cứ bắt đi, dù sao mặt hàng này cũng không tốt lành gì. Vừa rồi làm lớn chuyện chủ yếu là vì hấp dẫn lực chú ý của An Nhiên, thuận tiện chơi Thường Ngọc Sơn một vố, Trương Hợp Hoan phát hiện sau khi đi tới Nam Giang, tâm tính trả thù của mình hình như có chút nặng.

Trước đi thanh toán tiền, đương nhiên không thể quên lấy hóa đơn.

Thời điểm Trương Hợp Hoan đi ra cửa lớn khách sạn, một chiếc Porche 911 màu trắng lướt qua bên cạnh cậu, lái xe là An Nhiên, từ trong xe lạnh lùng nhìn cậu.

Trương Hợp Hoan trong lòng nói mình so với cô ra vẫn là nhân từ hơn, nhớ tới một cước vừa rồi cô ta đá Thường Ngọc Sơn cũng đủ ác, chẳng lẽ bị Thường Ngọc Sơn nhìn thấy cái gì? Hình như không có khả năng, kết cấu kiến trúc WC nữ khác với WC nam, đi vào trong còn có vẫn còn chưa ngăn có cửa mà.

Chuyện Thường Ngọc Sơn kinh động tới cảnh sát, bất quá cậu xác thực không tồn tại hành vi cố ý phạm tội, phương diện đài giao thông bởi vì chuyện này đã tìm Thường Ngọc Sơn nói chuyện riêng một chút.

Thường Ngọc Sơn quyết định bỏ qua cơ hội tiến tu đào tạo sâu, thật ra anh ta chạy vào WC nữ còn chưa thấy được cái gì thì đã bị người ra đánh ra, nhưng đã không còn mặt mũi lưu lại tiếp tục tiến tu, nửa năm, ngẫm lại nửa năm bị người ta cười cợt, tư vị thật sự là không dễ chịu gì.

Trương Hợp Hoan vẫn không bỏ qua, đi tìm Thường Ngọc Sơn đòi 800 tiền bữa ăn, thật ra trước đó Thường Ngọc Sơn đã đưa cho cậu 1.200, bất quá anh ta uống quá nhiều nên không nhớ rõ chuyện này.

Trương Hợp Hoan có hóa đơn làm bằng, một mực chắc chắn Thường Ngọc Sơn chưa đưa tiền, Thường Ngọc Sơn không có biện pháp chỉ có thể đưa cho cậu 800, đương nhiên Trương Hợp Hoan cũng là người rõ ràng, đưa hóa đơn 800 cho Thường Ngọc Sơn.

Thường Ngọc Sơn cũng không vứt đi mà giữ lại. Cứ như vậy Trương Hợp Hoan đã tiết kiệm được 1.500, Trương Hợp Hoan cũng không phải là người tham tiền, đã chia tiền này làm 3 phần gởi cho ba cô gái cùng tiến tu, nói cậu đã trả rồi, bữa cơm tối hôm qua là cậu mời, tự nhiên thu gặt một lần hảo cảm.

Trương Hợp Hoan nhận dịp cuối tuần liên hệ Bạch Anh một chút, Bạch Anh nghe nói Trương Hợp Hoan đang ở Nam Giang, thì mắng một trận do đến cả tuần mới nhớ tới liên hệ với cô, trong mắt căn bản không có người chị này, cô ở hệ thống điện ảnh truyền hình không hề thiếu quan hệ, nếu nói trước một tiếng, cô có thể bố trí trước.

Trương Hợp Hoan bảo Bạch Anh không cần lo lắng, Bạch Anh nói cậu tối thứ bảy đừng bố trí lịch gì khác, sẽ đón gió tẩy trần cho cậu.

Bạch Anh vốn định đi đón Trương Hợp Hoan, Trương Hợp Hoan nói không cần phiền toái như vậy, mình tự đi qua được.

Bạch Anh bảo cậu buổi tối đến Vệ Thị Đại Hạ khu Huyền Vũ, cô hôm nay tăng ca, có khả năng tới muộn một chút.

Trương Hợp Hoan dựa theo thời gian hẹn với Bạch Anh ngồi tàu điện ngầm đi tới Vệ Thị Đại Hạ, mới ra cửa tàu điện ngầm thì gặp trời mưa nên ghé mua dù ở siêu thị phụ cận, lúc đứng ở cửa Vệ Thị Đại Hạ chờ Bạch Anh nhìn người không ngừng từ bên trong đi ra, Trương Hợp Hoan trong lòng cân nhắc có thể gặp Lâm Nhiễm ở đây không?

Thời điểm vừa nghĩ tới, đã nhìn thấy Lâm Nhiễm cầm một cây dù trong suốt từ bên trong đi ra, trang điểm vẫn giống như trước đây, chỉ cảm giác có chút trưởng thành hơn.

Trương Hợp Hoan thật ra căn bản nhớ không nổi chi tiết yêu đường của mình với Lâm Nhiễm trước đây, ấn tượng đối với cô ta chỉ có cái ngày mà mình vừa mới trở lại thời đại này, còn lại chỉ là một chút mơ hồ loang loáng, Lâm Nhiễm hiển nhiên không có chú ý tới Trương Hợp Hoan, thời điểm đi ngang qua, nghe thấy có người gọi tên của cô.

Lâm Nhiễm dừng bước chân lại, lúc này mới nhìn thấy Trương Hợp Hoan đang cầm dù, cô rõ ràng bị dọa giật mình, nhìn trái nhìn phải rồi mới nói: "Anh, sao anh lại đến đây?"

Trương Hợp Hoan cười lên, Lâm Nhiễm nhất định là hiểu lầm, cậu cười nói: "Đợi người!"

"Em còn có việc…"

Bình Luận (0)
Comment