An Nhiên cũng học theo bộ dáng của cậu mà nắm lấy tay vịn còn lại, nhịp tim kịch liệt tăng tốc.
Trương Hợp Hoan nói: "Điện thoại gọi người đi!" Phát hiện tư thế này của An Nhiên làm cho ngực nhô ra rất nhiều, không nhỏ!
An Nhiên lấy điện thoại ra, trong thang máy tín hiệu khá yếu, cô bấm số điện thoại khẩn cấp nhưng căn bản là không gọi được, nhìn Trương Hợp Hoan nói: "Cậu gọi đi, tín hiệu của tôi không tốt."
Trương Hợp Hoan thở dài: "Mạng nào vậy?"
"Di động!"
"Di động là gọi không thông rồi."
Trương Hợp Hoan lấy ra điện thoại di động của mình thì thấy cũng không có tín hiệu, nhìn An Nhiên lắc lắc đầu: "Di động của tôi cũng không có chút tín hiệu nào."
"Vậy làm sao đây? Cậu nhanh nghĩ biện pháp đi!"
"Tôi có thể có biện pháp gì?" Trương Hợp Hoan nhấn nút kêu cứu khẩn cấp của thang máy, sau khi nhấn xong, giống như nhấn trúng nút tắt nguồn điện vậy, trong thang máy nháy mắt đã là một mảng tối đen,
"Trương Hợp Hoan cậu nhấn loạn cái gì vậy?"
"Tôi có thể làm gì? Chị An à, tôi không phải đang nghĩ biện pháp sao?" Trương Hợp Hoan lại nhấn nút kêu cứu khẩn cấp, không hề có phản ứng.
An Nhiên nắm lấy tay vịn thang máy: "Cậu không cần cứ gọi tôi là chị An, nơi này là cơ quan!"
"Được rồi tôi không gọi là chị An nữa, tôi gọi là em gái có được không? Em gái, cô ấn tất cả phím một lần thì không gọi là ấn loạn, tôi ấn nút kêu cứu khẩn cấp thì chính là ấn loạn, cô tới đi, cô gọi nhân viên công tác tới đi."
Trương Hợp Hoan trở lại chỗ cầm lấy tay vịn, mở ra điện thoại di động, cảm giác có chút quái quái, hiện tại hồi tưởng lại thì có chút quỷ dị, trước đây đạo cụ của trung tâm mua sắm chưa từng cho cậu giá trị danh dự, phương diện này chẳng lẽ có hố?
Trương Hợp Hoan hiện tại mới nghĩ tới xem thuyết minh, thẻ thang máy hỏng tổng cộng có cái hai tấm, Trương Hợp Hoan chỉ đổi một tấm, hiện tại mới nhớ tới xem thuyết minh.
Một: Chỉ có người đổi mới có thể sử dụng thẻ này.
Hai: Người đổi thẻ cần ở hiện trường sự cố thì mới có hiệu lực.
Ba: Đề nghị trước khi sử dụng thẻ nên mua bảo hiểm tai nạn cá nhân, mặt sau cung cấp một loạt số hotline của Bình An, Nhân Bảo, Thái Bình Dương vân vân…
Xem đến đây Trương Hợp Hoan từ đáy lòng có chút tê dại, mình cuối cùng đã chơi ngu đến cỡ nào vậy, vì một cô gái mà đổi lấy cái thẻ này, cái này căn bản chính là đang mạo hiểm sinh mệnh.
Bốn: Tính chất thẻ có thể tham chiếu máy nhảy lầu, tính kích thích là 5*, tính nguy hiểm 5*, xác suất bị thương 50%, xác suất tử vong 49.99%, xác suất bình an ra khỏi thang máy 0.01%.
Năm: Khởi động thẻ tự gánh lấy hậu quả, trung tâm mua sắm không gánh vác trách nhiệm gì.
Bạn: Chúc bạn may mắn.
Trương Hợp Hoan hoàn toàn phát mộng, 0.01%, nói cách khác tỷ lệ để cậu bình an ra khỏi cái thang máy này chỉ có một phần vạn, nghĩ lại thì cũng không tính là quá xấu, xác suất tử vong không đến một nửa, tỷ lệ còn sống hơn một nửa, nhưng vạn nhất ngã không chết lại bị tê liệt tàn phế gì đó, còn không bằng ngã chết đi cho rồi.
Thang máy bỗng nhiên chấn động, An Nhiên hai tay ôm lấy tay cầm: "Cậu đừng chơi điện thoại nữa, mau mau nghĩ biện pháp đi."
Trương Hợp Hoan trong lòng nói tôi mà chơi điện thoại sao? Tôi sao mà còn tâm tình để chơi điện thoại nữa, tôi đang không biết giải quyết cái trò chơi ngu này thế nào đây.
Trương Hợp Hoan cất điện thoại vào trong túi, hai tay cũng ôm lấy tay cầm, thấp giọng nói: "Cô nắm chặt chút, chúng ta cùng nhau kêu lên, hy vọng người bên ngoài có thể nghe được."
An Nhiên được cậu nhắc nhở mới nghĩ tới, vội hô lớn: "Cứu mạng!"
Trương Hợp Hoan không hô, cậu cân nhắc thoát thân như thế nào, cậu còn một lần cơ hội tạm dừng thời gian, có thể ở thời điểm thích hợp khởi động tạm dừng thời gian hay không? Hình như cũng không có tác dụng, nhớ lúc cái xe máy của Sở Thất Nguyệt gặp tai nạn, cậu cũng khởi động tạm dừng thời gian, mười giây trôi qua nhưng đụng thì vẫn là đụng.
"Cứu mạng!" An Nhiên lại hô một tiếng, phát hiện Trương Hợp Hoan không có hô tiếng nào: "Cậu sao không kêu? Cậu kêu đi…" Lời còn chưa dứt, đèn thang máy chợt sáng lên, hai người trên mặt đều toát ra vẻ bất ngờ, không lẽ đã có điện? Tất cả khôi phục bình thường?
Trương Hợp Hoan sau bất ngờ ngắn ngủi qua đi lập tức ý thức được không có khả năng, tấm thẻ American Express này chưa từng để cho cậu thất vọng lần nào.
Thang máy bắt đầu chậm rãi đi lên, Trương Hợp Hoan nhớ tới máy nhảy lầu, nhìn thấy con số ở trên đang không ngừng tăng lên, An Nhiên nhìn con số nói: "Cứu cứu…"
Trương Hợp Hoan nói: "Nắm chặt!"
An Nhiên một tay nắm lấy tay cầm, tay kia thì lại bấm một loạt các nút, hiệu quả tuyệt hảo, rất nhanh con số ở trên đó tất cả đều sáng lên, nhưng thang máy không ngừng, lấy tốc độ thong thả tiếp tục đi lên.