Một tên trong đó lưng xăm hình Quan nhị gia mở mắt, Trương Hợp Hoan tuy không xăm mình, nhưng cậu cũng biết ít có người xăm Quan nhị gia ở trên lưng, người thường gánh không nổi, nhất là Quan nhị gia mở mắt.
Người này thân cao thể tráng vai rộng lưng dài, xem thể trạng ít nhất cũng phải cả trăm kí, vẻ mặt hung hiểm nhìn Trương Hợp Hoan: "Thằng nhóc, mày gào thét cái gì đó? Tên đại ca tao mày có thể hô sao?" Hắn chính là lão tam Quách Trường Hùng trong ba anh em Quách gia.
Trương Hợp Hoan nói: "Mày là em của hắn?"
Quách Trường Hùng nói: "Thì sao? Không được à?"
"Vậy tránh qua bên, tao tìm Quách Trường Thuận, mày còn chưa đủ tư cách."
Quách Trường Hùng phát hỏa, buông đồ trên tay xuống tới gần Trương Hợp Hoan, chỉ vào mũi cậu nói: "Mày nói cái gì? Mày nói lại một lần cho tao."
Trương Hợp Hoan nói: "Tao đến bàn làm ăn lớn, không muốn làm thì thôi."
Quách Trường Hùng nghe nói có làm ăn, vì thế áp lửa giận xuống, nhưng nhìn tên này trẻ tuổi như vậy thì lại thấy có chút không giống.
Lúc này vừa vặn Quách Trường Thuận lái một chiếc Volvo S90 màu đen đến, Quách Trường Hùng nói: "Lão đại, có người tìm anh."
Quách Trường Thuận đóng cửa xe, nhìn Trương Hợp Hoan, tuy đều là một mẹ sinh ra, Quách Trường Thuận có vẻ văn nhã hơn rất nhiều, mặc vest đeo caravat, mang kính đen, vóc dáng không lùn hơi gầy, ông ta cười nói: "Vị ông chủ này tìm tôi bàn làm ăn gì vậy?"
Trương Hợp Hoan gật gật đầu, lấy ra thẻ nói thật còn tồn kho: "Ông chính là ông chủ Quách Quách Trường Thuận?"
Quách Trường Thuận nói: "Cậu là?"
Trương Hợp Hoan viết tên Quách Trường Thuận ở trên thẻ nói thật: "Ông có biết Trương Gia Thành vận tải Giai Thành không?"
Quách Trường Thuận hai chân mày cau ở cùng chỗ: "Đó là lão già cổ lỗ sỉ không hiểu chuyện." Thẻ nói thật đã phát huy hiệu lực.
"Người còn đang nằm ở trong bệnh viện đó."
"Xứng đáng! Ai bảo hắn không hiểu chuyện!"
Quách Trường Hùng cảm giác có chút không đúng, từ thùng hàng bên cạnh rút ra một cây gậy gỗ đi sang bên này.
Trương Hợp Hoan hỏi: "Có biết người nào đánh ông ấy không?"
Quách Trường Hùng cầm gậy gỗ chỉ vào Trương Hợp Hoan nói: "Hây! Mày nói cái gì đó?"
Quách Trường Thuận cười lạnh nói: "Tao cho người làm đó!"
Quách Trường Hùng ngẩn ra: "Đại ca, anh sao vậy."
Trương Hợp Hoan nói: "Ông cho người làm?"
Quách Trường Thuận gật gật đầu nói: "Ai bảo hắn không nhường ngõ Bắc Dương cho tao? Tao đã cho hắn cơ hội, là hắn rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt."
Quách Trường Hùng đi qua để gậy gỗ ở bả vai Trương Hợp Hoan: "Mày làm cái gì đó? Nhanh cút con mẹ nó cho tao!"
Trương Hợp Hoan nói: "Quách Trường Thuận, không nhường cho tụi mày thì tụi mày cho người đánh, tụi mày muốn làm xã hội đen sao."
"Hù dọa ai chớ? Không phải tụi tao làm, tụi tao sao biết là ai?" Quách Trường Hùng tuy lỗ mãng, cũng biết loại chuyện này không thể nhận.
Quách Trường Thuận cười nói: "Lần này tính hắn mạng lớn, lần sau hắn sẽ không may mắn như vậy."
"Không có lần sau đâu."
Trương Hợp Hoan nói xong, đột nhiên ra tay, như tia chớp bắt lấy đầu gậy, xoắn một cái liền đoạt lấy, sau đó vung lên gậy gỗ, quất một cái lên đầu Quách Trường Hùng, hôm nay cậu là thực tức giận, ba bị người đánh thành hình dạng như vậy, thân là con sao có thể ngồi yên không để ý đến.
Quách Trường Hùng đầu tiên là gậy gỗ bị đoạt, ngay sau đó liền trúng một gậy vào đầu, đừng nhìn hắn thân cao thể tráng, nhưng Trương Hợp Hoan ra tay quá nhanh, hơn nữa xuống tay rất ác, trên trán liền hiện lên một dấu gậy bầm tím.
Quách Trường Thuận nhìn thấy không ổn liền xoay người chạy vào trong xe, ý tưởng của hắn là đúng, trước chạy trốn tới trong xe, sau đó khóa lại ở bên trong, chắn Trương Hợp Hoan ở ngoài cửa, nhưng cách nghĩ là đúng, tốc độ hành động lại quá chậm, đến tuổi như hắn đầu óc là nhanh hơn nhiều so với động tác, nên hắn vừa mới mở cửa xe thì đã bị Trương Hợp Hoan một cước đạp tung tiến vào.
Trương Hợp Hoan đoạt lấy chìa khóa, khóa cửa xe lại.
Quách Trường Thuận muốn thoát đi từ cửa xe bên kia, bị Trương Hợp Hoan nắm lấy lỗ tai, Quách Trường Thuận thảm kêu một tiếng: "Buông tay ra…"
Trương Hợp Hoan buông tay là một cái bạt tai tát qua: "Quách Trường Thuận, mày nói, là ai đánh Trương Gia Thành thành như vậy?"
Quách Trường Thuận không muốn nói, nhưng hắn căn bản không quản được miệng của mình: "Lão Tam tìm người làm, tao không biết, tao không biết…"
Bốp! Lại một cái tát: "Còn có đồng lõa không?"
"Tao là anh em kết nghĩa với Tiết tổng khu vận tải, mày tốt nhất đừng đối nghịch với tao, bằng không tao sẽ để cho vận tải Giai Thành không chịu nổi…" nói ác mấy câu kết quả là lại chịu thêm mấy cái tát.
Quách Trường Hùng ôm đầu kêu người lại hỗ trợ, mấy chục công nhân bốc xếp đều vây lại quanh chiếc Volvo, bọn họ kéo không cửa xe ra, lại không dám đập xe, cũng chỉ ở bên ngoài qua lại lắc xe uy hiếp, khiến cho không ít người đến xem náo nhiệt, ban ngày ban mặt sao lại rung lắc xe như vậy chứ.