Trương Hợp Hoan điện thoại cho An Nhiên, nói với cô trong nhà có việc, để cô hỗ trợ xin nghỉ hai ngày.
Trương Hợp Hoan đi khu vận chuyển Quảng Đại, rất thuận lợi tìm được rồi vận chuyển Minh Bang, đi vào văn phòng, nhìn thấy một người đàn ông trung niên nhỏ gầy đang ngồi hút thuốc ở trong văn phòng, Trương Hợp Hoan gõ gõ cửa đi vào.
Đối phương nhìn cậu nói: "Ông chủ này có việc gì vậy?"
"Xin hỏi ngài là ông chủ Trần Trần Minh Trung đi?"
Trần Minh Trung gật gật đầu nói: "Là tôi!"
Trương Hợp Hoan cười đưa tay về phía ông ta, Trần Minh Trung bắt tay với cậu: "Anh là…"
"Các anh tối qua dùng bữa tại nhà hàng Anh Em vẫn chưa có tính tiền."
Trần Minh Trung ngẩn ra một chút: "Không có khả năng, Đại Tống đã tính rồi, a, tôi sao chưa gặp qua cậu."
Trương Hợp Hoan nói: "Ông chủ Trần, ngài như vậy là không đúng rồi, chỉ có mấy trăm đồng tiền cơm mà các anh cũng quịt sao?"
"Ai quỵt chứ? Cậu đi Hồng Phi hỏi Đại Tống, cậu đi Giai Thành hỏi Trương Gia Thành, chúng tôi có phải đã tính tiền hay chưa?" Nói xong ông ta chợt ý thức được mình đã lỡ lời, nên không nói gì nữa.
Trương Hợp Hoan nói: "Ngài tối hôm qua có phải đã uống rượu cùng Trương Gia Thành hay không?"
Trần Minh Trung bắt đầu ý thức được có chút không đúng, lắc lắc đầu nói: "Không có, tôi không gặp anh ta."
"Trương Gia Thành nằm viện ông có biết không? Vẫn còn đang nằm ở ICU đó."
Trần Minh Trung nói: "Tôi không biết, tôi không có gặp anh ta, tôi đã lâu không có gặp anh ta."
Trương Hợp Hoan phát hỏa, mặt hàng này rõ ràng là đang nói dối, hẳn là nghe nói ba mình đã xảy ra chuyện, đám bạn nhậu này liền tránh còn không kịp, sợ người khác biết uống rượu cùng sẽ phải gánh vác trách nhiệm.
Trương Hợp Hoan đột nhiên vọt lên, hai tay nắm lấy áo của Trần Minh Trung, nhâc bổng ông ta đẩy lên trên tường, Trần Minh Trung dáng người nhỏ gầy ở trước mặt Trương Hợp Hoan là không có sức chống cự, cả người hai chân đều rời mặt đất, giãy dụa nói: "Cậu làm gì? Cậu muốn làm gì? Đồn cảnh sát ngay ở gầy đây, tôi báo cảnh sát đó!"
Trương Hợp Hoan tức giận nhìn Trần Minh Trung nói: "Trương Gia Thành là ba của tôi, ông nói thật cho tôi, tối hôm qua có phải các ông uống rượu với ba tôi hay không?"
"Tôi không…"
Vẻ mặt hung thần ác sát của Trương Hợp Hoan dọa sợ Trần Minh Trung, ông ta run giọng nói: "Có chuyện này nhưng chúng tôi cũng chỉ vừa mới uống, ông ta đã nói có chuyện phải đi trước, tổng cộng uống không đến ba chai, chuyện này không phải do chúng tôi."
Trương Hợp Hoan buông ông ta ra, lạnh lùng nói: "Ba tôi thật sự không có ánh mắt mà, lại có thể kết bạn với mấy người, tôi nói cho ông, ngày nào mà tôi chưa tìm được kẻ gây ra chuyện này, thì đừng hòng mà yên với tôi."
Trần Minh Trung biết mình đuối lý, ông ta thở dài nói: "Chúng tôi đều là người làm ăn nhỏ, đều sợ chuyện, chuyện của ba cậu thực sự không phải do chúng tôi."
"Ba tôi bình thường có cừu gia gì không?"
Trần Minh Trung muốn nói lại thôi, Trương Hợp Hoan từ vẻ mặt nhìn ra ông ta có lẽ biết cái gì đó, liền cổ vũ: "Ông cứ nói đi, tôi sẽ không liên lụy đến ông."
Trần Minh Trung hạ giọng nói: "Thật ra cũng không phải bí mật gì, trung tâm vận tải đều biết, ba cậu cùng Quách Trường Thuận vận tải Trường Thuận có cạnh tranh trên làm ăn, gần đây bọn họ muốn ba cậu nhường ra một tuyến, ba cậu không đồng ý, Quách Trường Thuận vẫn nói muốn trả thù."
Trương Hợp Hoan gật gật đầu, hỏi rõ vận tải Trường Thuận ở nơi nào.
Trần Minh Trung dù cũng nghĩ tới giao tình cùng Trương Gia Thành, khuyên Trương Hợp Hoan: "Tiểu Trương, cậu ngàn vạn đừng làm bậy, tôi biết mình có sai, để tôi gọi bọn họ đi thăm ba cậu, cậu ngàn vạn đừng làm bậy, ba anh em Quách Trường Thuận cũng không dễ chọc, thương hộ vận tải chúng tôi đều sợ hắn, bên trên bọn họ cũng có người, ba cậu lúc trước đối nghịch với họ, chúng tôi cũng có khuyên qua rồi."
"Yên tâm đi, tôi báo cảnh sát."
Trần Minh Trung nói: "Cảnh sát cũng phải nói chứng cứ, bọn họ ở bên ngoài biết không ít người, nhất là lão Tam Quách Trường Hùng, bạn bè xã hội rất nhiều, cậu không thể trêu vào, nghe chú một câu, cậu cứ giao chuyện này cho cảnh sát xử lý đi."
Trương Hợp Hoan xoay người ra khỏi cửa, Trần Minh Trung xoay xoay cái cổ đau, thở dài: "Con? Đây là đứa con làm người dẫn chương trình của lão Trương? Không phải người làm công tác văn hoá sao? Sức sao lớn như vậy chứ?"
Trương Hợp Hoan dựa theo Trần Minh Trung chỉ điểm tìm được vận tải Trường Thuận, vận tải Trường Thuận quy mô rất lớn, hiện trường có mấy chục công nhân đang vận chuyển hàng hóa, trong đó có mấy thanh niên cởi trần, trên người màu sắc sặc sỡ, Trương Hợp Hoan phiền nhất là loại xăm mình làm màu này, đi qua hô: "Quách Trường Thuận!"
Một đám công nhân đang dời hàng đều ngẩn ra, tên này là ai vậy? Nhìn không lớn lắm, sao lại không lớn không nhỏ đến đây hô tên ông chủ như vậy.