Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 355 - Chương 355: Gặp Đồng Hương (2)

Chương 355: Gặp đồng hương (2) Chương 355: Gặp đồng hương (2)

Trương Hợp Hoan lúc này mới biết có người chụp ảnh cô, đứng dậy đi đến bên cạnh người nọ, cười vỗ vỗ bả vai hắn nói: "Bạn hữu, xóa đi."

Tên nọ nhìn cậu một cái, hắn còn chưa nói cái gì, đồng bạn bên cạnh có chút không phục: "Không xóa thì sao? Mày tính làm gì?"

Một tên đô con nói: "Người Bằng Thành tụi tao sợ ai? Nhanh cút đi."

Còn có một tên nói: "Đầu năm nay, cải trắng tốt đều bị heo ủi hết."

Trương Hợp Hoan cũng không tức giận: "Ô, cũng là Bằng Thành, đồng hương mà."

Mấy người kia cũng không nghĩ tới cậu cũng là người Bằng Thành, vẻ mặt trở nên có chút xấu hổ, đồng hương gặp đồng hương sau lưng liền một thương, nơi này lại là Nam Giang, bọn họ chụp ảnh bạn gái đồng hương, chuyện làm xác thực có chút nói không được.

Trương Hợp Hoan nói: "Tôi gọi là Trương Hợp Hoan, đài phát thanh Bằng Thành, mấy anh em cho tôi chút mặt mũi, xóa ảnh chụp cho tôi, bằng không..."

Tên đô con kia chợt trừng lớn hai mắt, Trương Hợp Hoan còn tưởng rằng mặt hàng này không phục, chuẩn bị gây chuyện với mình, không nghĩ tới tên này kích động: "Trương Hợp Hoan... Lão đại, chúng tôi đều là thành viên Hợp Gia Hoan, chúng tôi đều là fan của anh... Ai ui, Chu Triết, mày mù sao, lão đại mày còn không biết, mày chụp ai không chụp, đi chụp bạn gái lão đại."

Trương Hợp Hoan cũng không nghĩ tới sẽ xuất hiện biến hóa như trên phim thế này, vốn đã chuẩn bị một hồi náo động, không nghĩ tới mấy người này không những là đồng hương mà còn là fan của cậu, xem ra quần thể fan của cậu tố chất cũng tốt xấu lẫn lộn.

Tên gọi là Chu Triết kia mặt đỏ bừng, lập tức xóa ảnh chụp trong điện thoại di động, liên tục xin lỗi: "Lão đại, thực xin lỗi, thực xin lỗi, chị… chị… dâu rất đẹp..."

An Nhiên vốn đang cảm thấy lo lắng cho Trương Hợp Hoan, dù sao đối phương nhiều người, còn đều không phải là dân vừa phải gì, Trương Hợp Hoan chỉ có một mình, sợ một lời không hợp sẽ đánh nhau, nhưng không nghĩ tới Trương Hợp Hoan còn nói chuyện với người ta.

Trương Hợp Hoan trở về nói với An Nhiên: "Xong rồi, bọn họ đã xóa, việc này coi như xong."

An Nhiên nói: "Chúng ta đi đi, ở đây người nhiều mắt tạp."

Trương Hợp Hoan nói: "Không phải chỉ mới ngồi xuống sao?" Đang nói chuyện, mấy tên bàn kia đi qua thay nhau kính rượu với Trương Hợp Hoan, vừa cúi đầu vừa xin lỗi, An Nhiên lúc này mới rõ ràng, mấy người chụp trộm cô tất cả đều là fan của Trương Hợp Hoan, không thể tưởng được một người dẫn chương trình đài cấp thành phố lại có nhiều fan trung thành như vậy.

Chu Triết đang học hát ở Học viện nghệ thuật Nam Giang, mấy người còn lại đều là bạn học trung học của anh ta, từng cùng nhau tổ chức ban nhạc.

Sau khi thi vào đại học, bọn họ đều có con đường riêng, hôm nay là hẹn nhau đến Nam Giang gặp, thuận tiện đến thăm Chu Triết, ai cũng không nghĩ tới ở chỗ này lại gặp được Trương Hợp Hoan.

Chu Triết khó có thể ức chế kích động trong lòng mình: "Lão đại, ngài là thần tượng của tôi, tôi hôm nay đặc biệt xin lỗi ngài, tôi xin lỗi ngày, tôi xin lỗi chị dâu."

An Nhiên nhanh nói: "Đình chỉ, đình chỉ, tôi không phải là chị dâu của các người."

Tên đô con gọi là Đông Chấn, mồm miệng cũng rất có thể nói: "Vậy còn không phải là chuyện sớm muộn sao, tôi đã nói dạng mỹ nữ gì mới có thể xứng với lão đại chúng tôi, ai ui, chị dâu cũng thật tinh mắt mà."

An Nhiên chớp chớp mắt, có ý gì? Là mình trèo cao sao? Trương Hợp Hoan hắn là người thế nào, giá trị được các người thổi phồng như vậy sao?

Chu Triết nói: "Thầy Trương, bài hát của ngài là viết cho chị dâu sao?"

Trương Hợp Hoan dở khóc dở cười: "Không phải, thực không phải, tôi nói các cậu nhanh đi uống với nhau đi, chúng tôi còn có việc phải nói."

Chu Triết nói: "Thầy Trương, tôi không phải muốn quấy nhiễu ngài, tôi chỉ là quá kích động, tôi đặc biệt sùng bái ngài, thầy Trương tôi có một thỉnh cầu, tôi có hát ở quán bar The Time ngay ở đường Bắc Bình Tây gần đây, tôi hát vào 9h30, ngài có thể đến xem một chút hay không, ca khúc của tôi đêm nay "Bạn ngồi cùng bàn", tôi muốn mời ngài đi hiện trường chỉ đạo một chút có được không?"

An Nhiên cười nói: "Thì ra cậu còn có thể ca hát, được, vậy chúng ta cùng đi qua."

Chu Triết ngàn ân vạn tạ cùng đám bạn học đi trước, trước khi đi, không quên tính tiền bàn của Trương Hợp Hoan.

Trương Hợp Hoan vốn không muốn đi, nhưng An Nhiên nổi hứng thú, thế nào cũng phải đến xem, Trương Hợp Hoan phát hiện An Nhiên cũng đủ nhàm chán, người có tiền quá nửa đều như vậy, cậu trước đây khi mà có tiền là còn cô độc hơn so với An Nhiên, tật xấu đều là nhàn rỗi mà ra.

Hai người đi dọc theo đường Tĩnh Hải qua đó, gần đây Nam Giang nơi nơi đều đang xây dựng, đường sửa đứt quãng, An Nhiên mang giày cao gót đi chân thấp chân cao có chút cố hết sức.

Trương Hợp Hoan lúc này mới ý thức được đến giờ vẫn chưa có hình thức đi cùng xe như grab, cân nhắc có nên khởi nghiệp hay không, suy xét đến giá trị danh dự của mình cũng chưa thể dễ dàng mạo hiểm, trước mắt vẫn phải lấy phát triển vững vàng làm chủ, phải gom đủ giá trị sinh mệnh cái đã rồi nói sau.

Bình Luận (0)
Comment