An Nhiên nói: "Cậu trước đây dẫn chuyên mục gì vậy?"
"Tiểu thuyết phát sóng liên tục."
An Nhiên có chút tò mò hỏi: "Chỗ bên tôi cũng không đúng với chuyên môn của cậu, vì sao không đi Hiệu sách hạnh phúc? Bên đó có vẻ thích hợp với cậu hơn."
"Người dẫn chương trình bên đó quá xấu, tôi tuyển thầy cũng phải chọn giá trị nhan sắc, cô đẹp hơn quá trời mà."
An Nhiên cười nói: "Tôi tin cậu mới là có quỷ, ngày đầu tiên cậu báo danh cậu gọi tôi là gì? Cậu gọi tôi là dì!"
Trương Hợp Hoan thản nhiên thừa nhận: "Tôi cố ý, thật ra tôi đi vào đã nhận ra cô rồi, nhìn thấy cô bộ dáng tự cho mình siêu phàm như vậy tôi chỉ muốn chọc cô một chút."
"Tôi cũng đoán được, cậu cũng thật đủ xấu mà, cậu nói ai tự cho mình siêu phàm? Cậu mới tự cho mình siêu phàm."
Lúc này có bà lão lại đây rao bán trứng vịt lộn, An Nhiên mua hai trứng, hỏi Trương Hợp Hoan ăn hay không, đừng nhìn Trương Hợp Hoan gan lớn, thứ này cậu thật không dám nếm thử, nên vội xua tay, không thể tưởng được An Nhiên xinh đẹp như vậy mà khẩu vị lại nặng như vậy.
Trương Hợp Hoan nói bóng nói gió hỏi: "Ngày gặp chuyện không may người tới đón cô là mẹ cô à?"
An Nhiên ngẩn ra một chút, ánh mắt ảm đạm xuống, cô lắc lắc đầu nói: "Không phải, một vị trưởng bối, không nói về cái này."
Trương Hợp Hoan nhìn ra bên trong có chuyện, nên đổi đề tài: "Cô điều kiện tốt như vậy vì sao đến đài phát thanh làm người dẫn chương trình, hẳn là nên phát triển ở mảng truyền hình mới đúng."
"Tôi cũng không nói làm ở trong này cả đời, có lẽ sẽ đổi." An Nhiên tiếp tục ăn trứng vịt lộn.
Trương Hợp Hoan có chút không tiếp thu nổi: "Thứ này ăn ngon không?"
"Tự nếm thử chẳng phải sẽ biết sao." An Nhiên đưa trứng còn lại cho cậu.
Trương Hợp Hoan tỏ vẻ mình từ bỏ.
Di động An Nhiên kêu lên, cô dùng khăn tay lau tay, tiếp điện thoại, giọng uể oải nói: "Alo! Ừm, tôi dùng cơm cùng đồng nghiệp, nói chút chuyện công tác, ừm đã biết, yên tâm đi."
Không thể không thừa nhận cô rất là nữ tính, mị cốt thiên thành có lẽ chính là nói dạng người như cô.
Trương Hợp Hoan nhớ tới tình cảnh mình lần trước ăn cơm với cô ta, lúc ấy bao riêng một nhà hàng Pháp bên bờ Phổ Giang Thượng Hải, 3 sao Michelin, An Nhiên lúc ấy rất quyến rũ, nhưng trong mắt tràn ngập do dự cùng bàng hoàng.
Trương Hợp Hoan lúc ấy xem nhẹ điểm nọ, ý tưởng lúc đó chỉ là trả giá thấp nhất mà có thể chinh phục ngôi sao trẻ này, để cho cô ta cam tâm tình nguyện phục vụ cho mình, gia nhập truyền thông tinh vực của cậu.
An Nhiên ấn tượng đối với cậu hẳn không nhiều lắm, bất quá cô không phải cái loại ngôi sao vì tiền lập tức là có thể hy sinh tự tôn, đêm đó sau khi nói lời từ biệt, vào 1 giờ sáng, cô đã nhảy xuống từ tầng thượng trung tâm tài chính Thượng Hải, hương tiêu ngọc vẫn.
An Nhiên thấy cậu ngơ ngác xuất thần: "Nghĩ cái gì vậy? Cậu có chút không tôn trọng tôi đó." Đàn ông mặt đối mặt với mình cùng ăn bữa tối, lại có thể còn nghĩ đến điều gì khác, vậy rõ ràng là không tôn trọng đối với mình. .
Trương Hợp Hoan phục hồi lại tinh thần: "Không có gì, chỉ là..." Lần này là di động của cậu kêu lên.
Sở Thất Nguyệt gọi tới, cô hiện tại ở huyện Hán, sáng mai sẽ đi khảo sát tình huống xây dựng trại heo, gọi điện là hỏi tình huống Trương Gia Thành thế nào, Trương Hợp Hoan bảo cô yên tâm, ba cậu đã không có vấn đề gì.
Sở Thất Nguyệt nghe thấy phía bên cậu ồn ào: "Ăn cơm à? Có phải bên cạnh có mỹ nữ cùng ăn không?"
Trương Hợp Hoan cười nói: "Sao mà em biết được?"
"Đức hạnh của anh em không biết mới là lạ."
"Yên tâm đi, đây là thầy của anh, có cần nói chuyện với cô ấy không?"
Sở Thất Nguyệt nói: "Em cũng không quen người ta, nói cái gì giờ? Được rồi, không chậm trễ hai người trao đổi cảm tình."
"Ghen tị?"
"Em mới lười ăn dấm chua."
Trương Hợp Hoan nói: "Đúng rồi, em đi huyện Hán yếu đề phòng tên Phương Quốc Phàm kia chút, mặt hàng đó cũng không phải là thứ tốt gì."
"Biết rồi, anh cứ yên tâm, em có thể tự chăm sóc bản thân."
Trương Hợp Hoan cúp điện thoại, An Nhiên cười tủm tỉm nhìn cậu: "Bạn gái?"
Trương Hợp Hoan gật gật đầu.
"Đủ ân ái mà, ngày khác giới thiệu cho tôi biết, giúp cậu đánh giá."
Trương Hợp Hoan nói: "Ok, nhắm chừng hai người có thể nói chuyện với nhau đó, đều có chút nhỏ nhen."
An Nhiên nói: "Cậu thì biết cái gì, đó gọi là phong cách sống, không phải là nhỏ nhen như cậu nói."
An Nhiên rất xinh đẹp, cho nên khiến cho không ít người ở xung quanh chú ý, xa xa có một tên thừa dịp bọn họ không chú ý, dùng di động chụp An Nhiên, bởi vì cậu ta ở phía sau Trương Hợp Hoan, Trương Hợp Hoan nhìn không thấy, nhưng An Nhiên thấy, có chút mất hứng trừng mắt nhìn người nọ, tên nọ mặt cũng dày, lại có thể còn nhăn nhở cười với cô.