Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 357 - Chương 357: Người Anh Em Ngủ Ở Giường Trên (2)

Chương 357: Người anh em ngủ ở giường trên (2) Chương 357: Người anh em ngủ ở giường trên (2)

Chu Triết lớn tiếng nói: "Chúng ta mời thầy Trương lên sân khấu hát một bài có được không?"

Những người ở đây biết Trương Hợp Hoan cũng không nhiều lắm, nhưng nghe nói cậu là tác giả ca khúc "Bạn cùng bàn" thì lại là chuyện khác, sinh viên đã sớm xem ca khúc này như là thần khúc vườn trường, hát ra được phần quyến luyến cùng hoài niệm ở trong lòng họ, mọi người cùng nhau trả lời: "Được!"

Trương Hợp Hoan chậm rãi đặt ly cocktail xuống, toàn bộ quá trình cũng không nhìn An Nhiên cái nào, An Nhiên quan sát cực kỳ rõ ràng, cậu ta thủy chung không liếc mắt nhìn mình cái nào, cứ thế đứng dậy đi lên sân khấu, bộ dáng thật ngầu mà!

Chu Triết cúi đầu vươn hai tay ra nắm lấy tay Trương Hợp Hoan, Trương Hợp Hoan chính là đại thần trong lòng cậu ta.

Trương Hợp Hoan chỉ chỉ đàn ghi-ta trong tay Chu Triết, Chu Triết liền đưa đàn ghi-ta cho cậu, trong lòng có chút kích động, xem ra thầy Trương thật muốn biểu diễn rồi.

Trương Hợp Hoan đi đến ngồi vào chỗ của Chu Triết, điều chỉnh microphone một chút rồi nói: "Mọi người khỏe, thực vui khi có cơ hội gặp mặt mọi người, cũng cực kỳ vui khi được mọi người yêu thích như vậy, tôi khi ở đại học đã viết bản "Bạn cùng bàn" đó, xem ra trong lòng mỗi người đều có một bạn nữ không chiếm lấy được."

Mọi người xung quanh cười lên, An Nhiên cũng cười, người này dù sao cũng là người dẫn chương trình chuyên nghiệp, mồm mép thực lưu loát.

Trương Hợp Hoan nói: "Thật ra thời học sinh của chúng ta đáng hoài niệm cũng không chỉ có bạn nữ, mà còn có bạn nam nữa, tôi lúc tốt nghiệp đại học có viết một bài hát, đêm nay tôi sẽ tặng bài hát này cho Chu Triết cùng những người bạn của cậu ta, để cho chúng ta cùng nhau hoài niệm năm đó, ôn lại thời học sinh, khúc "Người anh em ngủ ở giường trên" cũng gởi tặng cho mọi người ở đây!"

Trương Hợp Hoan còn chưa có hát, những lời của cậu đã kéo full giá trị chờ mong của mọi người rồi.

Chu Triết cùng các bạn học đứng cùng một chỗ, lẳng lặng chờ mong biểu diễn trên sân khấu.

Xung quanh tối xuống, chỉ còn một luồng ánh sáng đèn chiếu ở trên sân khấu, Trương Hợp Hoan cô độc ngồi ở trên sân khấu, khúc nhạc dạo ghi-ta vang lên.

Trình độ đàn ghi-ta của Trương Hợp Hoan tuy còn có chênh lệch nhất định với nghệ sĩ đàn ghi-ta chuyên nghiệp như Phó Hạo, nhưng cậu dù sao cũng đã được đại sư chỉ điểm, Phó Hạo cũng phải đánh giá cậu là cực kỳ chuyên nghiệp, thì có thể nói ở trên trình độ đàn ghi-ta đã vượt xa Chu Triết cùng đám bạn của cậu ta.

Người anh em ngủ ở giường trên đã im lặng rồi sao…

Chuyện mà bạn từng hỏi nay đã không còn ai hỏi…

Chỉ mới hát hai câu, trong khoảnh khắc toàn bộ đã lặng lẽ xuống, mọi người, xác thực mà nói có lẽ là toàn bộ những người nam nháy mắt đã bị kéo về những năm tháng tươi xanh.

Đúng vậy, mỗi người không chỉ có bạn nữ, mà còn có rất nhiều bạn nam, thời đi học, ai mà không có vài người bạn tốt cùng giới có ký ức khắc sâu.

Cho người anh em điếu thuốc cho người anh em quá khứ vui vẻ

Bạn luôn đoán không đúng đồng xu trong tay tôi, luôn lắc đầu nói nó quá thần bí

Bạn viết thư càng ngày càng khách sáo, bạn đã không nói từ nào về tình yêu

Bạn nói bạn giờ đã có rất nhiều bạn bè, đã không còn ưu sầu về chuyện này nữa

Đông Chấn lấy ra bao thuốc, chia cho bạn học bên cạnh, châm thuốc hút như điểm hỏa ký ức, tay cầm điếu thuốc của họ đang run nhè nhẹ, trong mắt lóe ra ánh lệ, lại nhớ đến, nhớ đến cảnh tượng thời họ học trung học đã lén cùng nhau trốn lên sân thượng chia nhau điếu thuốc, ca từ như đi thẳng vào trong lòng, tiếng ca như đánh thẳng vào trong tim.

Người anh em ngủ ở giường trên ngủ ở trong hồi ức tịch mịch của tôi

Cô gái mà bạn đã nói tới ngày hôm đó có tặng cho bạn dây cột tóc của cô ấy hay không

Bạn nói mỗi khi bạn quay đầu ngắm chiều tà bạn đều nghe thấy tiếng chuông buổi tối

Những mảnh vụn quá khứ sẽ dân lên trong tâm trí bạn nhưng bạn đã không còn thời gian để buồn

Chu Triết rơi lệ, hắn muốn khống chế những rốt cuộc vẫn không khống chế được, nhớ tới cô gái trước đây mình hay nhắc tới, nhớ tới hiện tại cô ấy đã cách xa trùng dương với mình, không cho mình dây cột tóc, nhưng cho mình một cái khăn quàng cổ do cô ấy tự tay đan.

Chu Triết khóc không kềm chế được, Đông Chấn ôm bờ vai của cậu ta, hắn biết người bạn này vì sao lại khóc, thật ra hắn cũng muốn khóc, Chu Triết tốt xấu còn có khăn quàng cổ, còn mình thì sao? Mình hỗ trợ đưa thư tình, nhưng thật ra mình cũng thích cô ấy

Bạn hỏi tôi bao lâu thì có thể cùng nhau đi thăm lại ký túc xá mà chúng ta đã ở chung

Những dòng chữ mà bạn khắc ở trên tường vẫn rõ ràng như trước, lâu nay vẫn không có ai xóa đi

Người anh em ngủ ở giường trên ngủ ở trong hồi ức tịch mịch của tôi

Chuyện mà bạn từng hỏi nay đã không còn ai hỏi…

Bài hát:

https://www.youtube.com/watch?v=lW5Y2SpBts0

Bình Luận (0)
Comment