Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 362 - Chương 362: Nhất Tiêu Linh (3)

Chương 362: Nhất tiêu linh (3) Chương 362: Nhất tiêu linh (3)

An Nhiên từ bên ngoài đi vào, nhìn thấy thằng nhãi này đang bôi mặt, có chút tò mò hỏi: "Cậu bôi cái gì vậy?"

"Nhất tiêu linh."

"Nhất tiêu linh gì?" An Nhiên xáp lên, lòng hiếu kỳ của phu nữ là đặc biệt nặng.

Trương Hợp Hoan nói: "Bí phương tổ truyền nhà của tôi, Nhất tiêu linh này chuyên môn tiêu trừ sẹo, đậu mùa, mụn, một số nghi nan tạp chứng linh tinh, chỉ cần là loại bệnh này, một vệt là tiêu, tối hôm qua ngoài miệng tôi cũng nổi mụn, cô xem giờ đã khỏi rồi."

"Đệch, cậu cứ lừa đảo đi."

Trương Hợp Hoan nhìn khẩu trang đen của An Nhiên: "Hay là cô thử xem, nếu có tác dụng, tối nay cô đi ăn với tôi."

"Cậu bớt lừa đi, nửa cái mạng của tôi vì cậu mà không còn rồi, cậu còn muốn gạt tôi nữa, thực xem tôi ngốc à? Đưa di động cho tôi, xóa ảnh đi."

Trương Hợp Hoan sau khi xóa ảnh ở trước mặt cô, thì khuyên nhủ: "Tôi cảm thấy cô nên dùng thử xem, bí phương tổ truyền nhà của tôi dùng rất tốt, trước đây trên mặt tôi có vết đậu mùa, bôi cái là tiêu, nhiều nhất mười lăm phút là có công hiệu."

An Nhiên nói: "Đi ra ngoài đi, giúp tôi lấy hàng chuyển phát."

Trương Hợp Hoan đứng dậy rời đi.

An Nhiên chờ cậu đi rồi, nhìn thứ mà cậu đặt ở trên bàn, đưa lên mũi ngửi ngửi, cảm giác hương vị cũng thơm, nhìn trái nhìn phải không có ai, thử một chút cũng sẽ không chết, cái mụn ngoài miệng mình thật sự là quá khó coi.

Nàng đi lấy tăm bông, chấm chút bôi lên trên cái mụn, xác thực là rất mát, bôi lên thì thấy giảm đau đi rất nhiều, nên bôi nhiều thêm một chút.

An Nhiên sau khi bôi xong, thì lại mang khẩu trang vào, ngồi trở về chỗ của mình.

Ngẩng đầu nhìn camera theo dõi ở góc tường, An Nhiên ý thức được tất cả hành vi vừa rồi của mình đều bị camera theo dõi, bất quá camera văn phòng họ cũng không hòa vào mạng lưới chung, nên đi đến bàn làm việc của Tiết Quang Minh, vào computer tính xóa bỏ đoạn video quan sát vừa rồi.

Click phát lại, trong lúc vô ý thấy được quá trình Trương Hợp Hoan chế tác Nhất tiêu linh, hắn lại có thể dùng kem bôi tay? Tên khốn này lừa mình mà, trời ạ, hắn còn phun cả nước miếng vào nữa, biến thái chết tiệt này, ai ui, mình muốn ói quá, mình vừa mới bôi nước miếng của hắn ở ngoài miệng.

An Nhiên đứng bật lên phóng ra bên ngoài, Trương Hợp Hoan vừa ôm hàng tiến vào cửa đã bị cô đẩy ra: "Cút ngay!"

Trương Hợp Hoan cười nói: "Dã man vậy trời?"

Trương Hợp Hoan buông hàng xuống, nhớ tới tình cảnh An Nhiên vừa rồi lao ra, theo quỹ tích của cô thì chính là từ máy tính của Tiết Quang Minh, là muốn xóa.

Trương Hợp Hoan trong lòng nói chỉ cô có camera? Cậu rút camera trên máy tính của mình xuống, toàn bộ hành động trộm bôi Nhất tiêu linh của An Nhiên vừa rồi cũng đã bị ghi lại.

An Nhiên chạy đến nhà vệ sinh, tháo khẩu trang xuống rửa mặt, lau sạch vài lần, nhìn gương nghiến răng nghiến lợi nói: "Trương Hợp Hoan, tôi không tha cho cậu!"

Nói xong cô mới phát hiện mình trong gương có chút không giống, cái mụn trên khóe môi của cô đã tiêu, hoàn toàn tiêu mất, hơn nữa là không còn một chút dấu vết nào.

An Nhiên nghĩ mình nhìn lầm, liền sát vào nhìn, thực đã biến mất, rất thần kỳ, nếu không phải tận mắt nhìn, quả thực không thể tin đây là sự thật.

An Nhiên mang theo tâm tình phức tạp về lại văn phòng, Trương Hợp Hoan rót cho cô ly trà hoa cúc: "Thấy An, tôi rót cho cô ly trà hoa cúc, trừ hoả, có lợi đối với cúc hoa đối với thân thể."

An Nhiên mặt đỏ bừng, mặt hàng này là lưu manh, khẳng định không phải nói cho đã miệng, hắn rót trà, mình cũng không dám uống.

Sau khi ngồi xuống, lấy ra di động mở camera trước quan sát miệng, xác thực đã khỏi rồi.

Trương Hợp Hoan chân giẫm lên trên đất một cái, người theo ghế xoay roẹt một tiếng lướt về phía sau An Nhiên: "Thầy An, ngài yên tâm uống trà, tuyệt không có vấn đề gì."

An Nhiên ho khan một tiếng nói: "Nhất tiêu linh tổ truyền của cậu dùng cái gì để phối chế?"

"Thiên cơ không thể tiết lộ, đúng rồi, đừng quên chuyện cô vừa đáp ứng tôi."

"Tôi đáp ứng cậu cái gì?"

"Cái mụn ngoài miệng cô nếu tiêu, buổi tối sẽ đi ăn với tôi."

An Nhiên nói: "Tôi dựa vào cái gì mà đi với cậu? Tôi bận rộn như vậy, làm sao có thời giờ đi ăn cùng một tiến tu như cậu."

Trương Hợp Hoan cầm lên ly trà của cô, mang trà hoa cúc bên trong đổ hết vào thùng đựng nước thải, sau đó đặt cái ly không ở trước mặt cô.

An Nhiên nói: "Cậu là thái độ gì vậy? Cậu đối đãi với người dẫn dắt của cậu như vậy sao?"

Trương Hợp Hoan nói: "Người dẫn dắt cũng có this có that, cô đã dạy gì? Nói chuyện không giữ lời, tôi đến tiến tu nhiều ngày như vậy, cô không phải bảo tôi đi thay nước thì bảo tôi đi lấy đồ, rồ bảo tôi đi thay ca cho cô, chị gái à, cô đừng thấy mình xinh đẹp thì toàn bộ đàn ông nên vây xung quanh cô, tôi sẽ không hầu hạ cô nữa, tôi ghét nhất là người lật lọng."

Bình Luận (0)
Comment