Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 366 - Chương 366: Tác Yêu (3)

Chương 366: Tác yêu (3) Chương 366: Tác yêu (3)

Trương Hợp Hoan nói: "Cô đen chỗ nào? Không phải là rất trắng sao?" Chợt di động của cậu kêu lên, là mẹ gọi tới.

Liễu Vân Tư có chút phẫn nộ: "Trương Hợp Hoan, con có phải quên mẹ rồi không? Chuyện gì cũng gạt mẹ? Cái thứ vong ân phụ nghĩa này." Trương Hợp Hoan nhanh đưa điện thoại ra xa một ít, thanh âm cũng quá lớn đi.

An Nhiên tưởng bạn gái của cậu, nũng nịu nói: "Hợp Hoan, ai điện thoại cho anh vậy? Thực biết chọn lúc mà, chán ghét!"

Trương Hợp Hoan vẻ mặt cổ quái nhìn An Nhiên: "Cô có bệnh à?"

Liễu Vân Tư lỗ tai rất tốt, lửa giận bùng càng lớn hơn: "Con mới có bệnh đó!"

An Nhiên bĩu môi, một bộ dáng xem náo nhiệt không chê lớn chuyện: "Em trẻ đẹp thế này, em nào có tật xấu gì."

Liễu Vân Tư ở đầu kia điện thoại nghe thấy cực kỳ rõ ràng: "Tiểu yêu tinh bên cạnh con là ai đó? Nó mắng mẹ phải không?"

Trương Hợp Hoan dở khóc dở cười, An Nhiên cố tình xáp lại: "Cô nói ai tiểu yêu tinh đó? Bạn trai cô không nhìn cô, là cô không có bản lãnh, cô mới là yêu tinh đó!"

Liễu Vân Tư hoàn toàn bùng nổ: "Trương Hợp Hoan, thằng khốn này muốn chọc giận mẹ phải không, tiểu yêu tinh kia là ai? Nó là ai?"

Trương Hợp Hoan nói: "Đồ tâm thân đó mà, uống nhiều quá nó vậy."

"Anh mới uống nhiều đó, đêm nay em đâu có uống rượu, lão yêu bà!"

"Tức chết mà, Trương Hợp Hoan, nếu để gặp tiểu yêu tinh này, mẹ cào rách mặt nó cho mà xem!" Liễu Vân Tư hầm hừ cúp điện thoại.

Trương Hợp Hoan nhìn An Nhiên hoàn toàn không biết nói gì: "Cô xác định?"

An Nhiên vui sướng khi người gặp họa, đắc ý dào dạt.

Một câu kế tiếp của Trương Hợp Hoan làm cho An Nhiên lập tức như hóa đá: "Vừa là mẹ tôi!"

An Nhiên mặt đỏ bừng, còn tưởng là bạn gái hắn nên mới quậy lớn như vậy, cô hận không tìm được kẽ nứt mà chui vào.

Trương Hợp Hoan nói: "Cô hay rồi, mẹ tôi tính tình cũng không tốt, nói không chừng ngày mai sẽ mua vé đến đây đó."

An Nhiên rụt rè nói: "Bà ấy tới làm gì?"

"Tìm cô tính sổ đó, cô mắng bà ác như vậy, bà tám chín phần mười là muốn tới cào rách mặt của cô."

"Vừa rồi là hiểu lầm mà! Cậu cũng không nói là mẹ của cậu." An Nhiên có chút gấp.

Trương Hợp Hoan nói: "Tôi nói chuyện điện thoại với mẹ tôi, cô xáp vô nói xen vào làm cái gì? Làm chuyện xấu đúng không? Muốn chia rẽ tôi với bạn gái đúng không? Cô muốn nhân cơ hội đúng không?"

An Nhiên mặt như khóc tang: "Trương Hợp Hoan tôi chưa từng thấy người nào đáng ghét như cậu đó." Đi vào cửa đài, cô dừng xe lại, cả người đều cảm thấy xấu hổ đến cùng cực.

Trương Hợp Hoan xuống xe gõ gõ cửa kính xe, An Nhiên hạ cửa kính xe xuống: "Cậu còn chuyện gì nữa?"

Trương Hợp Hoan lại có thể cười lên: "Trà hoa cúc hiệu quả không tệ chứ?"

"Tin tôi lái xe đâm chết cậu không!"

Trương Hợp Hoan cười lớn rời khỏi.

An Nhiên nghiến răng nghiến lợi nhìn bóng lưng thằng nhãi này, bản thân lại nhịn không được cười lên: "Bà mẹ nó chứ! Lão yêu bà, lão yêu bà, lão yêu bà, tôi sợ chắc?"

Nhất định là một lão yêu bà, bằng không sao có thể sinh ra loại yêu nghiệt này.

Liễu Vân Tư sở dĩ gọi điện thoại đến mắng con, là vì bà đã biết chuyện chồng trước bị thương nằm viện, Trương Hợp Hoan rất kỳ quái, từ đầu đến cuối đều giấu bà, bà làm sao mà biết được.

Cuối cùng mới rõ ràng, Trương Gia Thành sau khi gặp chuyện không may, cảnh sát điều tra đến các phương diện quan hệ xã hội của ông, Liễu Vân Tư là vợ trước nên cũng bị điều tra.

Chuyện lần này thì Trương Hợp Hoan cũng xin lỗi mẹ, thật ra là sợ bà lo lắng, tuy Liễu Vân Tư miệng cứ nói ước gì Trương Gia Thành chết đi cho rồi, nhưng dù sao cũng từng là vợ chồng, bà cũng lo lắng đối với tình huống của Trương Gia Thành, nếu ông ta thực xảy ra chuyện gì, mẹ con bà cũng đều lo lắng.

Liễu Vân Tư nói với Trương Hợp Hoan chuyện này không dám để Trương Hợp Nguyệt biết, bất quá Trương Hợp Hân ngày mai sẽ đi tỉnh thành thăm một chút.

Trương Hợp Hoan nghe ra mẹ vẫn quan tâm đối với ba, an ủi bà không cần lo lắng chuyện bên này, tất cả đều đã được giải quyết.

Liễu Vân Tư lại hỏi tới tiểu yêu tinh vừa rồi, Trương Hợp Hoan nhịn không được cười nói cho mẹ đó là đồng nghiệp của cậu uống nhiều nói bậy, chứ không phải loại quan hệ mà nàng nghĩ đến.

Sáng sớm ngày hôm sau Trương Hợp Hoan đến đơn vị, An Nhiên từ bên ngoài đi vào, hôm nay không mang khẩu trang, mặt lại khôi phục bóng loáng như xưa, đến bên cạnh Trương Hợp Hoan đưa cho cậu một ly cà phê.

Trương Hợp Hoan uống ngụm cà phê nói: "Hôm nay tâm tình không tệ."

An Nhiên nói: "Chuyện mà cậu nói tôi đã suy xét một chút, hình như Phùng Trình Trình kia là tôi làm."

Trương Hợp Hoan nhịn không được cười.

An Nhiên nói: "Cậu cười cái gì?"

"Tôi tính làm Hứa Văn Cường."

An Nhiên đánh giá cậu một chút: "Chỉ cậu, tôi thấy cậu làm Đinh Lực còn tạm được."

Bình Luận (0)
Comment