Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 367 - Chương 367: Tác Yêu (4)

Chương 367: Tác yêu (4) Chương 367: Tác yêu (4)

Trương Hợp Hoan ngoắc ngón tay về phía cô, An Nhiên tiến đến gần, hôm nay cổ áo mở có chút lớn, ánh mắt Trương Hợp Hoan không tự chủ lia đến bộ ngực trắng nõn của cô, An Nhiên phát hiện, nhanh rút lui về phía sau đưa tay che ngực.

Trương Hợp Hoan nói: "Cô đi làm thì đi làm, cổ áo mở lớn như vậy làm cái gì?"

An Nhiên xoay người một chút: "Trương Hợp Hoan, cậu thành thật chút cho tôi, chọc giận tôi, đánh giá tổng hợp tôi sẽ đánh kém hết đó."

Trương Hợp Hoan nói: "Cô có biết Phùng Trình Trình cuối cùng kết hôn với ai không?"

An Nhiên xoay người: "Ai vậy? Không phải Hứa Văn Cường sao?"

Trương Hợp Hoan lắc lắc đầu.

"Ai da, chẳng lẽ gả cho Trần Hàn Lâm con mọt sách kia?"

Trương Hợp Hoan nói: "Về sau nói cho cô."

"Đáng ghét! Tôi phiền nhất là cái loại thừa nước đục thả câu như cậu đó."

Trương Hợp Hoan nói: "Đúng rồi, tôi không phải muốn mời cô diễn Phùng Trình Trình, tôi là muốn cô diễn Phương Diễm Vân."

An Nhiên xem qua kịch bản, biết Phương Diễm Vân là gái lầu xanh, liền cầm quyển tạp chí trên bàn ném về phía Trương Hợp Hoan, Trương Hợp Hoan lấy tay đỡ, tạp chí lệch khỏi quỹ đạo bay về phía cửa, vừa vặn nện ở sau đầu Tạ Lệ Na.

Tạ Lệ Na ôm đầu kêu lên.

An Nhiên thè lưỡi, nhanh xoay người.

Trương Hợp Hoan nói: "Là An Nhiên ném!"

An Nhiên lại cầm một quyển tạp chí, xông lên nhằm vào đầu Trương Hợp Hoan là quất, Trương Hợp Hoan hai tay ôm đầu, hai mắt nhìn bộ ngực trắng bóng của An Nhiên, phản chiếu ánh đèn có chút chói mắt mà.

Trương Hợp Hân chạng vạng mới đến Nam Giang, chủ yếu vẫn là lo lắng việc buôn bán của tiệm mì, tính buổi tối mới đi thăm ba, sáng mai trở về, Trương Hợp Hoan bởi vì phải đi làm, cho nên không đi đón chị, dù sao tàu điện ngầm cũng thuận tiện, nên hẹn chị ở cửa ga tàu điện ngầm Dương Thành.

Trương Hợp Hân ra cửa ga tàu điện ngầm thì thấy em đang chờ, xách một cái túi lớn kéo vali hành lí đi qua, Trương Hợp Hoan đi tới xách túi cho chị: "Chị mang nhiều đồ như vậy làm gì chứ? Chuyển nhà à?"

Trương Hợp Hân nói: "Mua chút đồ dinh dưỡng, thuận tiện mang theo một ít mì tươi do chị làm cho em, đã hút chân không, đủ em ăn một tuần."

Trương Hợp Hoan cười nói: "Chị cũng thật thương em."

Bệnh viện ngay ở bên cạnh, Trương Hợp Hoan trước dẫn chị gái vào bãi đỗ xe, sau khi nhét đồ vào cốp, Trương Hợp Hân lấy đồ dinh dưỡng gởi ba ra, nhỏ giọng nói: "Ba không có việc gì chứ?"

"Rất tốt, có thể ăn có thể ngủ, bất quá còn phải điều dưỡng nửa tháng mới có thể xuất viện."

Trương Hợp Hân nói: "Đến cùng là chuyện gì vậy?"

"Làm ăn đắc tội với người, cảnh sát đã xử lý, chị cũng đừng quản, ông ấy sĩ diện cũng không thích đề cập tới chuyện này."

Trương Hợp Hân nói: "Vợ ông ấy ở đây à?"

Trương Hợp Hoan gật gật đầu, Trương Hợp Hân dừng bước chân: "Không bằng sáng mai chị hãy đến, buổi tối thăm cũng không tốt lắm."

Trương Hợp Hoan biết chị gái là không muốn nhìn thấy Lưu Tuyết, cười nói: "Được rồi, chị em chúng ta thăm ba cũng không cần chú ý nhiều như vậy, ba cũng nhớ chị, ông ấy lại thêm cho chúng ta một người em gái, chị đoán tên nó là gì? Trương Hợp Tâm."

"Cái gì? Ông ấy dựa vào cái gì mang lấy tên của chị đặt cho người ta?" Trương Hợp Hân có chút buồn bực. (tâm với hân đọc gần giống nhau)

"Chị là hân trong vui mừng, nó là tâm trong quan tâm, không giống nhau, cái này không phải chứng minh ba nghĩ tới chị nhiều nhất sao."

Trương Hợp Hân thở dài: "Ông ấy bình an vẫn tốt hơn bất cứ thứ gì, em ngàn vạn đừng học theo ông ấy, đàn ông nhất định phải phụ trách."

"Em sẽ phụ trách với mỗi một cô gái một, đời này của em sẽ cưới nhiều vợ."

"Khó trách mẹ nói em với ông ấy là một khuôn mẫu khắc ra, thích thừa dối phụ nữ."

"Vậy cũng không giống, tiêu chuẩn của em cao hơn ông ấy nhiều."

Hai chị em đi thẳng tới trước phòng bệnh, Lưu Tuyết đang chăm sóc Trương Gia Thành ăn cơm, nhìn thấy họ tiến vào thì buông bát xuống. Tiểu Hợp Tâm nhìn thấy Trương Hợp Hoan, vui vẻ chạy qua ôm lấy đùi cậu: "Anh!"

Trương Hợp Hoan sờ sờ cái đầu nhỏ của cô bé: "Đây là chị của anh!"

Trương Gia Thành nhìn thấy con gái lớn xuất hiện, rõ ràng có chút xấu hổ gọi: "Vào đây!"

Trương Hợp Hân trên mặt cũng không cười, đứng ở cửa nhìn ba.

Lưu Tuyết kéo con gái qua: "Vào đi, dì đưa Tiểu Tâm ra ngoài ăn KFC, mọi người cứ nói chuyện."

Trương Hợp Hoan nói: "Em gái, mang cho anh một cái hamburger nha."

"Ừm!"

Trương Hợp Hân đặt những thứ đang cầm xuống.

Trương Gia Thành nói: "Tiểu Hân, xa như vậy con đến làm gì."

"Không muốn con đến à?"

"Ba là sợ chậm trễ làm ăn của con."

Trương Hợp Hoan nói: "Đồng chí lão Trương, bình thường miệng lưỡi lưu loát, hôm nay làm sao vậy? Gặp con gái ruột lại không biết nói chuyện?"

Trương Gia Thành nói: "Ba bị thương, hại các con lo lắng cho ba." Ngẫm lại mình cũng không làm được gì nhiều cho nhà, bây giờ còn thêm phiền toái cho bọn nhỏ, lòng ông cũng băn khoăn.

Bình Luận (0)
Comment